21 Kiều Ứng tắm rửa xong đi ra, trên người khoác áo ngủ, dùng khăn mặt lau tóc. Đứng phía trước cửa sổ nhìn xuyên qua tấm màn cửa đang hé mở, thuận mắt liếc nhìn xuống dưới lầu, chỉ thấy Thẩm Liễm vẫn duy trì tư thế kia đứng ở ven đường, đầu thuốc kẹp giữa ngón tay lúc sáng lúc tắt.
22 Tháng tám, bộ phim điện ảnh Thẩm Liễm cùng Kiều Ứng và Trình Diệu Nhiên đóng rốt cuộc công chiếu, ngày đầu ra mắt, đạo diễn Tân Khả Minh mang theo ba diễn viên chính đến dự.
23 Buổi lễ công chiếu qua đi, tiếp theo là vô số buổi tuyên truyền liên tiếp kéo tới. Trên tấm poster hoa lệ, trong khung nền màu đen, một chùm tia sáng chiếu xuống Thẩm Liễm một thân tây trang trắng tinh ngồi phía trước đàn dương cầm, đeo cặp mắt kính không gọng, hơi mỉm cười, cả người tản ra khí chất quý công tử nồng đậm.
24
Thẩm Liễm nghe vậy liền nhìn Lăng Hiên liếc mắt một cái, khẽ cau mày: “Cậu muốn cùng tôi nói chuyện gì?”
Lăng Hiên nhướng mi, cười cười: “Chia tay cũng nên có một lý do, tôi cũng không phải loại người cố chấp quấn lấy.
25 Lăng Hiên gặp lại Kiều Ứng, là một tháng sau. Trong bữa tiệc đóng máy bộ phim điện ảnh hắn đóng vai chính, An Quang Vinh kiên trì bắt Kiều Ứng phải tới dự.
26 Hai tuần sau, An Quang Vinh đã đem kịch bản đưa cho Kiều Ứng. Ông ta nói kịch bản kỳ thật đã sớm chuẩn bị tốt, chỉ là sửa chữa trau chuốt thêm mà thôi.
27 Trong phòng hỗn độn, chai rượu ngổn ngang bừa bộn khắp nơi. Ánh mắt người đàn ông gầy gò tái nhợt dại ra ngồi trên sô pha, trong tay cầm chai rượu, sau một lúc lâu, ngẩng đầu lên, dồn sức trút một ngụm lớn vào miệng.
28 Khi Kiều Ứng tỉnh táo lại, bốn phía là một mảnh hắc ám. Đau đầu khủng khiếp, tựa hồ bên trong có vật gì đó hung hăng xé rách thần kinh. Những ngày gần đây hắn thường xuyên như thế này, không nhớ rõ mình khi nào thì say, đến nửa đêm bỗng nhiên tỉnh lại.
29 Kiều Ứng tắm rửa xong đi ra, Thẩm Liễm đã rời đi. Trên bàn bày bát cháo trắng nóng hầm hập, chỉ có điều là cháo ăn liền —— Trong tủ lạnh nhà Kiều Ứng trừ bỏ rượu, chính là đủ loại đủ kiểu mì, cháo ăn liền, xem ra Thẩm Liễm là từ tủ lạnh lục ra được, nấu chín làm bữa sáng cho hắn.
30 Kiều Ứng ban đầu chỉ nghĩ Thẩm Liễm nói mỗi ngày muốn tới giám sát hắn, chỉ là làm bộ uy hiếp hắn thôi. Ai biết bắt đầu từ hôm đó, Thẩm Liễm thật sự mỗi ngày xuất hiện ở nhà hắn, có đôi khi giữa trưa đến, có đôi khi buổi tối đến, thậm chí còn cùng quản lý của hắn thường xuyên liên hệ, nghiêm khắc giám sát hắn có ở trường quay hoặc ở nơi khác mượn cơ hội uống rượu hay không.
31 Nụ hôn say đắm của người kia đột ngột rơi xuống, toàn bộ kháng cự của Kiều Ứng đều bị mạnh mẽ áp chế. Đôi môi nóng ẩm dán lên, hàm răng đóng chặt bị khai mở, đầu lưỡi chật vật liền bị bắt quấn lấy.
32 Thẩm Liễm nháy mắt ngây dại, nằm mơ cũng không nghĩ tới hết thảy mọi việc mình làm vì Kiều Ứng nhiều ngày nay, đổi lấy, chính là một câu lãnh đạm tới cực điểm như thế.
33 Bộ phim dần tiến dần kết thúc, thần kinh Kiều Ứng cũng càng lúc càng căng chặt. Tinh hoa của bộ phim đều ở phần cuối cùng, hắn tuyệt không cho phép chính mình có chút sai lầm nào.
34 Kiều Ứng có chút ngoài ý muốn, không, phải nói là quá mức ngoài ý muốn, thế cho nên vẫn duy trì tư thế đứng đối mặt với Thẩm Liễm, ngay cả gật đầu chào hỏi cũng đã quên.
35
Vừa đến trường quay liền bận rộn hóa trang thay đổi trang phục, ánh sáng bóng đèn vừa bật lên, Kiều Ứng lập tức tiến vào thế giới kia.
Cuối cùng cảnh quan trọng nhất cũng bắt đầu quay.
36 Trong tay người nọ không biết từ khi nào đã cầm một con dao gọt trái cây, bổ nhào về phía Thẩm Liễm, ngân quang xẹt qua, Thẩm Liễm vội vàng xoay người tránh, nhưng vẫn là bị một nhát dao đâm vào cánh tay.
37 Ngày hôm sau Thẩm Liễm vẫn phải ngồi máy bay quay trở về, lúc đi thần thái phi dương, bộ dạng tươi cười rạng rỡ kia ngay cả Kiều Ứng cũng cảm thấy có chút chướng mắt (=))).