21 Đừng đánh chủ ý lên cậu ấy ☆ ☆ ☆ Buổi sáng thứ tư, Tiếu Lang bởi vì yếu tố chiều cao cơ thể bất lợi, thành ra vô duyên với bán kết môn nhảy cao. Vương Mân chạy 200m lại đạt được hạng nhất toàn khối, giống hệt như lời cậu chàng thuận miệng nói trước đó, 100m với 200m chạy kiểu gì cũng được 2 cái huy chương… Nói cứ như đúng rồi ấy! Chạy đường dài 10,000m đầy man rợ cũng diễn ra trong ngày hôm đó, sân thể dục 400m, chạy liên tục 25 vòng.
22 Cậu cũng rất dễ nuôi ☆ ☆ ☆ Tiếu Lang hoảng hốt nói “A! Ông vầy còn chạy được không đó?” Vương Mân hít sâu một hơi, nói “Không sao, cố gắng một chút vậy.
23 Coi như con gái nuôi cũng được ☆ ☆ ☆ Cuối tuần, Tiếu Lang trở về nhà, một phen sinh động y như thật miêu tả lại cho Tiếu Mông em trai mình về đại hội thể thao văn hóa của trung học Hoa Hải, hơn nữa cật lực ám chỉ cũng như khoa trương về biểu hiện của bản thân mình trong lần đại hội này.
24 Có muốn vào Bắc Vân Phái không ☆ ☆ ☆ Thường Tiếu Thiên hôm nay mặc một bộ phục trang ngân bạch sắc, trên đậu đội một cái thanh ngọc phát quan đơn giản, thoạt nhìn đúng là mười phần nho nhã.
25 Buộc định rồi không thể giao dịch ☆ ☆ ☆ Vương Mân lúc này đang vô cùng chuyên chú dùng máy tính tính toán các loại trị số cùng thuộc tính, hiện tại mặc dù cậu chỉ mới 80 cấp, cũng đã có thể học hết được tất cả các kỹ năng trụ cột của công tượng một cách thần tốc, sau đó thăng chức lên làm Thần Tượng nhất cấp! Lúc trước, Vương Mân có giúp Khốc Lạc Lạc tính toán ra hai trị số thuộc tính của hai người chơi cao cấp trong Tây Phong Phái, đối phương căn cứ vào số liệu mà cậu cung cấp đúc thần khí, cuối cùng ra một cái cực phẩm, một cái thượng phẩm.
26 Cậu thật đáng yêu ☆ ☆ ☆ Thanh chủy thủ được khảm ngọc bích trang sức, phát ra ánh sáng màu xanh tím, đúng là màu sắc mà Tiếu Lang thích. Âu Dã Tử : “Bây giờ ‘ Vận ‘ của tớ vẫn chưa cao lắm, cho nên cao nhất chỉ có thể tạo ra được vũ khí thượng phẩm thôi.
27 Bầu trời không có sao ☆ ☆ ☆ Tiếu Lang giật bắn cả mình, cậu quả thực là quên mất chuyện này… 囧 Chuyện cũng hồi tháng trước rồi còn gì! “Ông không phải chứ… toàn khối hạng nhất a… đây cũng đâu phải là thi cuối học kỳ đâu a!!” Thi cuối học kỳ ở trường trung học Hoa Hải, lớp thực nghiệm cùng với lớp ưu tú sẽ thi đề riêng.
28 Xưng hô độc nhất vô nhị ☆ ☆ ☆ Tiếu Lang cảm giác, trái tim của mình giống như bị một cái kìm điện hơn 1KV giật một cái… Một loại cảm giác không thể nào mô tả bằng lời, một loại cảm giác mà Tiếu Lang chưa từng trải nghiệm qua… sợ hãi, hoảng hốt, lại có chút xấu hổ, vui sướng… vì cái gì lại như vậy? Vương Mân “Có chơi là phải có chịu nha, không được chơi xấu.
29 Cưới Tiểu Tiểu về nhà ☆ ☆ ☆ Lần ôm này, Vương Mân dùng lực nhẹ hơn rất nhiều, chỉ hơi dùng sức một chút ôm lấy Tiếu Lang. Tay Tiếu Lang vẫn như cũ vòng ra sau ôm lấy thắt lưng Vương Mân, ngoan ngoãn dựa vào lòng ngực cậu, bảo trì trầm mặc.
30 Thật là chịu thua em luôn ☆ ☆ ☆ “Cưới… c. . cưới…” Bộ não cấu tạo đơn giản của Tiếu Lang không cách nào xử lý được tin tức quá mức phức tạp (?) như thế, cho nên câu nói kia của Vương Mân vừa nện vào, hệ thống liền treo máy trong nháy mắt.
31 Tui thích anh ấy ☆ ☆ ☆ Băng Lăng gọi cậu trong kênh tán gẫu môn phái : “Long muội muội, mau vào a, sắp sửa giết boss rồi!” Tiếu Lang “…” Tiếu Lang cũng không biết phải nói cái gì, chỉ đứng ngây ngốc vào màn hình, đầy người đến người đi trên đường lớn Trường An.
32 Của Tiểu Tiểu đều thuộc về anh ☆ ☆ ☆ Ăn uống xong rồi, Vương Mân đi tắm rửa, còn Tiếu Lang thì nằm úp trên bàn cầm di động chơi game mini. Một lúc sau, đột nhiên có tiếng gõ cửa nhẹ nhàng từ bên ngoài phòng ký túc vọng vào, Tiếu Lang nhảy xuống giường bước ra mở cửa, ngoài cửa là Liêu Tư Tinh.
33 Ngủ cùng với anh đi ☆ ☆ ☆ Thu đi đông đến, Tiếu Lang và Vương Mân cùng nghênh đón mùa đông giá rét đầu tiên ở trung học Hoa Hải. Bên ngoài những khu lầu dạy học, dưới những bồn hoa xanh hóa đầy những nhánh khô cằn cỗi ẩm ướt, những đám lá rậm rạp trong những bụi cây, vào lúc sáng sớm len lén khoác lên người chiếc áo sương y màu trắng.
34 Anh mới bé ngốc ấy ☆ ☆ ☆ Tiếu Lang bị lôi về ký túc xá, cả người ủ rũ thoạt nhìn giống như con gà trống bại trận, đầu cúi thật thấp, hoàn toàn không còn chút kiêu ngạo nào giống lúc nãy.
35 Bị đệ nhất cao thủ đích thân điểm danh ☆ ☆ ☆ Buổi sáng khi lên lớp thì, Vương Mân luôn bị vây trong trạng thái thất thần. Cậu hồi tưởng lại tối hôm qua mình cùng Tiếu Lang rúc trong ổ chăn ngủ, hai người tay nắm tay, nói những chuyện siêu cấp thiếu dinh dưỡng—— Tiếu Lang “Anh mấy tuổi thì không còn tè dầm nữa?” Vương Mân “Trong ấn tượng của anh tới bây giờ hình như chưa từng tè dầm trên giường bao giờ quá…” Tiếu Lang “Xì ~ anh cố ý lựa chọn bắt mình quên đi chuyện xấu chứ gì~” Vương Mân “…vậy còn em?” Tiếu Lang “Lần cuối cùng là hồi năm đầu tiên vào tiểu học.
36 Mau qua đây giết em ☆ ☆ ☆ Lúc này, trên màn hình vi tính, hệ thống lại từng đợt từng đợt phát ra tin tức về trận chiến giữa hai đại môn phái—— x giờ x phút ngày x tháng x ,『 Bắc Vân Phái 』hướng về phía『 Tây Phong Phái 』khiêu chiến, 『 Tây Phong Phái 』ứng chiến.
37 Em cũng mắc cỡ sao ☆ ☆ ☆ Nếu như Tiếu Lang bảo Vương Mân chạy qua giết người khác, phỏng chừng Vương Mân cũng không giúp gì được, bởi vì cậu chơi chức nghiệp là chú tạo sư, chứ không phải kiếm khách.
38 Thích anh, thật sự thích anh… ☆ ☆ ☆ Nghe Tiếu Lang nói như vậy, trái tim của Vương Mân tựa như bị một luồng điện giật xẹt ngang, khiến cậu run rẩy từng hồi.
39 Tháo găng tay ra đi ☆ ☆ ☆ Vương Mân tắm rửa xong rồi liền trở về phòng ký túc, vừa vào liền nhìn thấy Tiếu Lang đang nằm trên giường mình vọc di động.
40 Anh cũng rất nhớ em ☆ ☆ ☆ Tiếu Lang lên xe bus, đưa mắt tìm một vị trí gần cửa sổ ngồi xuống, thừa dịp xe vẫn còn chưa chạy đi, cậu nhanh tay dùng tay áo lau sạch hơi nước bám trên cửa sổ ra một khoảng trống, sau đó xuyên thấu qua cửa kính nhìn ra bên ngoài.