Tiểu hồ ly pk đại ca sói xám Chương 081 - 082
Chương trước: Chương 080
Chương 81 : Nhất định phải giúp cậu thu phục Tề phu nhân
Ở công ty của Kỷ Hiểu Nguyệt cũng rất yên tĩnh.
Cô cứ nghĩ từ Vịnh Bích Hải trở về mình sẽ trở thành mục tiêu để mọi người chỉ trích, không ngờ xung quanh cô lại hoàn toàn yên tĩnh, ngay cả cô nàng Đào Song Song thường hay hóng hớt khi thấy cô cũng chỉ mỉm cười rồi bỏ chạy. Kỷ Hiểu Nguyệt biết, có thể chuyện của cô và Tổng giám đốc Tề ra biển đã bị công khai nên tất cả mọi người đều cho rằng cô – một con hồ ly tinh đã dụ dỗ thành công Tổng giám đốc Tề, chính thức trở thành “tình mới” của anh, nên không ai dám đắc tội.
Kỷ Hiểu Nguyệt không muốn giải thích nhiều bởi dù sao cô cũng được yên tĩnh rồi!
Kỷ Hiểu Nguyệt không biết thật ra trước lúc du thuyền cập bến, Nhiếp Phong đã cảnh cáo mọi người không được phép tiết lộ chuyện ở Vịnh Bích Hải ra bên ngoài. Thậm chí còn dọa, từ nay về sau, ai đắc tội với Kỷ Hiểu Nguyệt chính là đắc tội với Tổng giám đốc.
Còn Kỷ Hiểu Nguyệt sau khi từ Vịnh Bích Hải trở về, luôn sống theo nguyên tắc chống đối Tổng giám đốc đến cùng. Cô quyết tâm thay đổi hình tượng bản thân, từ một cô phù thủy chuyển mình thành một mỹ nữ, rất phù hợp và hoàn toàn ăn khớp với lời Nhiếp Phong: Cô gái này và Tổng giám đốc Tề tuyệt đối không đơn giản đâu.
Vì thế ngay cả Tùng Ca thấy cô giờ cũng lẳng lặng tránh từ xa. Lý Nhụy nhân cơ hội này lại ân cần ra sức chăm sóc Tùng Ca, tạo một tin đồn mới nơi công sở.
An Húc Dương cũng không đến làm phiền cô nữa, nhưng ngày nào cũng gọi điện đến vài lần hỏi thăm, thỉnh thoảng còn tặng cả hoa nữa.
Hoa Hồ Điệp không có cơ hội nghe lời cảnh báo của Nhiếp Phong, nên anh chàng vừa tiếp tục làm nhiệm vụ “Uyên ương hồ điệp mộng” vừa lên mạng chơi game với bà xã. Dù bận nhưng ngày nào Hoa Hồ Điệp cũng tìm cơ hội lên tầng 48 để nhìn tận mắt “Bạch mã vương tử” của lòng mình – Tổng giám đốc Tề, tiện thể mang hoa Kỷ Hiểu Nguyệt không cần đi chia cho cả văn phòng. Vì vậy, biểu đồ quan hệ của Hoa Hồ Điệp chẳng mấy chốc tăng vọt thậm chí có rất nhiều lời tiếc thương dành cho anh chàng: Nhìn kìa, đó là một nhân vật chính khác trong lời đồn đấy, bạn gái bị Tổng giám đốc cướp mất nhưng anh ta vẫn vui vẻ mang hoa chia ọi người.
Có nguồn tin tiết lộ, những bó hoa đấy không phải do Tổng giám đốc gửi mà là của một nam nhân khác. Cuộc tình tay tư bí ẩn lãng mạn nhanh chóng thu hút sự quan tâm của cả toàn nhà. Nhưng tất cả âm thầm hoạt động trong bề chìm, thậm chí đương sự cũng không hề hay biết.
Nhân vật nữ chính trong lời đồn, Kỷ Hiểu Nguyệt từ chối cho bất kỳ tiếp xúc trực tiếp hoặc gián tiếp nào với Tề Hạo. Lần này Tề Hạo không làm khó cô nhưng mỗi lần anh nhìn cô, trong ánh mắt hiện lên những cảm xúc rất lạ.
Cuối năm, việc công ty bận hơn ngày thường, những bản tổng kết tuyên truyền, hoạt động kiểm kê khiến tất cả mọi người choáng váng cả đầu óc. Tề Hạo và Nhiếp Phong dĩ nhiên vì thế bận càng thêm bận. Ngày nào cũng có những việc xử lý không xong, họp hành không ngừng, báo cáo nghe không ngớt.
Giữa lúc vô cùng bận rộn, Nhiếp Phong vẫn tranh thủ thời gian hỏi Tề Hạo:
“Cậu định cứ như vậy mà bỏ qua tiểu khắc tinh sao?”
Tề Hạo ngẩng đầu lên khỏi đám công văn trước mặt:
“Bây giờ chỉ có thể đợi thôi”.
Nhiếp Phong kinh ngạc: “Đợi?”
Nhìn lướt qua màn hình game , Tề Hạo từ từ nói: “Đợi cô ấy hạ hỏa đã”.
Nhiếp Phong: “…”
Tề Hạo im lặng một lát rồi nói: “Nhiếp Phong!”
Đừng có gọi tên người ta giật gân như vậy chứ! Nhiếp Phong rùng mình rồi tập trung tinh thần, chăm chú lắng nghe.
Tề Hạo: “Từ giờ trở đi cậu phải phối hợp với tôi, ngày cô ấy trở thành Tề phu nhân cũng là ngày tiền lương của cậu được tăng ba lần”.
Gấp ba lần…
Nhiếp Phong nhanh chóng bị tiền làm cho choáng váng, “chim chết vì mồi”, coi như cậu lợi hại! Nhưng xem ra lần này Tổng giám đốc Tề thật lòng rồi! Chưa đạt được mục đích, cương quyết không bỏ qua!
Tiểu khắc tinh? Tề phu nhân? Anh phải thích ứng sớm một chút mới được. Nhiếp Phong lập tức đứng thẳng dậy lập lời thề thốt:
“Nhất định phải thu phục Tề phu nhân”.
Sai rồi, nhận thấy ánh mắt lạnh giá của Tề Hạo, Nhiếp Phong vội vàng sửa lại:
“Nhất định phải giúp cậu thu phục Tề phu nhân”.
Hình như vẫn sai thì phải! Thôi, nói không đúng chi bằng hành động đúng là được!
Lúc toàn dân đang vô cùng bận rộn, đương nhiên Kỷ Hiểu Nguyệt cũng không thể nhàn rỗi. Khi không còn ai dám sai việc tiểu khắc tinh, sau khi suy xét kỹ lưỡng, Nhiếp Phong mới mang một chồng tài liệu đến trước mặt Kỷ Hiểu Nguyệt:
“Sửa lại toàn bộ thành biểu đồ rồi in ra, lát nữa dùng trong cuộc họp”.
Nội dung tài liệu là: Thành tích đạt được khi Tổng giám đốc nhậm chức…
Kỷ Hiểu Nguyệt: “…”
Đào Song Song đang bận trăm công nghìn việc thì nhận được điện thoại hỏi bài của cháu. Cô nàng đành bất đắc dĩ nhỏ giọng dạy:
“Ý nghĩa của ụm từ “Lang bối vi gian” hả? Thế này nhé, con sói rất độc ác, còn con bối trong truyền thuyết là một loài thú thuộc họ sói rất tinh ranh, nhưng vì nó chân trước ngắn chân sau dài nên không thể tự đi được, phải bám sau con sói rồi phụ thuộc mọi hoạt động vào sói. Bình thường bối không di chuyển được, nó chỉ bày mưu tính kế giúp sói thôi. Nếu sói gặp vấn đề không thể giải quyết, nó mới nhờ bối làm quân sư, còn bối sống nhờ vào thức ăn sói kiếm được. Đó gọi là “Lang bối vi gian”, kẻ xấu thông đồng giúp nhau làm chuyện xấu, việc đó khiến chúng thường thành công”.
Nhiếp Phong: “@#@#@$%”
Chương 82 : Cô… Cô tấn công đại thần
Trong khi Tề Hạo quyết định chờ đợi thì An Húc Dương cảm thấy mình không thể chờ đợi thêm được nữa.
Tết Dương lịch được nghỉ một ngày, lại thêm hai ngày cuối tuần nên thành ra được nghỉ ba ngày. Trước kỳ nghỉ một hôm, Hoa Hồ Điệp đến tìm Kỷ Hiểu Nguyệt, chuyến đi này có hai mục đích:
Thứ nhất: Đưa bánh quy.
Thứ hai: Ăn theo.
Mấy ngày nay, để nâng cấp game Chân Linh Thần Giới, Bộ phận Phát triển game ai cũng thức đêm ăn cơm hộp, ăn nhiều đến mức Hoa Hồ Điệp sắp biến thành hộp cơm luôn! Khó khăn lắm mới có một kỳ nghỉ, anh chàng quyết định phải ăn một bữa no nê, sau đó ngủ một giấc thật đã mắt.
Nể tình Hoa Hồ Điệp đã cống hiến hết mình cho game, Kỷ Hiểu Nguyệt tự mình xuống bếp nấu một bữa tối ngon lành. Cơm no rượu say, hai người ngồi trên sô pha tiến hành trận chiến tranh giành mấy cái bánh quy.
Kỷ Hiểu Nguyệt: “Không phải cậu không ăn sao?”
Hoa Hồ Điệp: “Ai nói thế?”
Kỷ Hiểu Nguyệt: “Cậu mua bánh ở đâu vậy? Ăn khá ngon đấy!”
Hoa Hồ Điệp: “Mua? Mua không được đâu, cái này có một không hai trên đời đấy!”
Kỷ Hiểu Nguyệt: “Sao cơ?”
Hoa Hồ Điệp: “An Húc Dương làm đấy!”
Kỷ Hiểu Nguyệt: “…”
Hoa Hồ Điệp cắn một miếng bánh rồi nói tiếp: “Hiểu Nguyệt này, cậu còn muốn bế quan bao lâu nữa? Cứ tiếp tục thế này mình bị An Húc Dương làm phiền chết mất!”
Kỷ Hiểu Nguyệt: “Anh ta làm phiền cậu gì vậy?”
Hoa Hồ Điệp: “Cậu ta nói không thấy cậu thì nhìn mình cũng được! Mình giống cậu lắm sao?”
Kỷ Hiểu Nguyệt: “Anh ta bệnh rồi!”
Hoa Hồ Điệp: “Bệnh không nhẹ đâu! Làm ơn đi, rốt cuộc cậu sao vậy? Nếu không, sao không muốn gặp cậu ta?”
Kỷ Hiểu Nguyệt: “Mình không hỠnói là không muốn gặp anh ấy!”
Hoa Hồ Điệp: “Vậy sao cậu lại tránh cậu ta đến cả hàng ngàn dặm, gọi điện thoại thì cậu lạnh nhạt, tặng hoa thì cậu bỏ đi? Cậu có biết mấy ngày nay tên đó bị tương tư trầm trọng không? Ngày nào cũng đứng dưới đường nhìn ánh đèn cửa sổ phòng cậu, bảo cậu ta tới tìm cậu thì cậu ta nói sợ cậu không vui, bánh quy cũng phải nhờ mình mang đến”.
Hoa Hồ Điệp tiếp tục trách cứ khiến Kỷ Hiểu Nguyệt thấy hơi xấu hổ. Ngày nào An Húc Dương cũng đứng ngoài nhìn ánh đèn cửa sổ phòng cô? Có sao? @@
Bánh quy này cũng do An Húc Dương làm?
Kỷ Hiểu Nguyệt nhìn chiếc bánh quy trong tay, sắc – hương - vị đều hoàn hảo, cũng giống tất cả các tác phẩm khác của anh.
Hoa Hồ Điệp: “Mình thật sự không hiểu sao giờ cậu ta vẫn còn làm bánh quy? Nếu là mình, có đánh chết mình cũng không làm”.
Kỷ Hiểu Nguyệt nghe ra ý nghĩa khác trong lời nói ấy: “Cậu có ý gì?”
Hoa Hồ Điệp: “Lúc trước vì làm bánh quy tặng cậu nên nhà cậu ta mới bị cháy đó!”
…
Kỷ Hiểu Nguyệt im lặng, đột nhiên cô nhớ lại lần cuối cùng cô gặp Bạch Sùng Tước, anh còn rất nghiêm túc nói ngày mai sẽ cho cô nếm thử bánh quy do chính tay anh làm…
Kỷ Hiểu Nguyệt nhớ, cô từng đứng trước một cửa hàng bánh ngọt rồi mơ ước trong ngày sinh nhật mình sẽ được nếm thử những loại bánh quy ở đây. Lúc ấy Bạch Sùng Tước đột nhiên xuất hiện bên cạnh cô như một tiên ông rồi phán một cậu khiến người ta giật mình:
“Nhất định sẽ thành hiện thực!”
Lúc ấy anh còn khiến cả đám con gái không mang tiền đang mơ mộng linh tinh chạy tán loạn.
…
Hoa Hồ Điệp đi rồi, Kỷ Hiểu Nguyệt ngồi suy nghĩ rất lâu, sau cùng cô quyết định gọi điện thoại cho An Húc Dương.
“Hiểu Nguyệt, là em sao? May quá, cuối cùng em cũng chủ động gọi cho anh”.
“Cảm ơn anh”.
Kỷ Hiểu Nguyệt không biết nên nói gì ngoài hai chữ cảm ơn.
“Cảm ơn anh?… Em nói đến bánh quy phải không? Ăn có ngon không?”
“Em đang nói đến bánh quy, nhưng mà…không phải bánh quy lần này, là… bánh quy của sáu năm về trước…?”
An Húc Dương im lặng một lát rồi nói:
“…Là Hoa Hồ Điệp nói phải không? Cậu ta lắm mồm quá!”
“Thật ra anh nên nói cho em biết sớm hơn”.
“Lúc trước là anh đã làm em thất vọng. Nghe Hoa Hồ Điệp nói mấy ngày nay em không vui, anh xin lỗi, anh biết nếu nói ra em sẽ không trách anh nhưng anh không muốn làm em thêm gánh nặng. Hiểu Nguyệt, anh không muốn em ở bên anh vì lòng biết ơn, nên anh không muốn cho em biết”.
“…”
“Hơn nữa mọi việc đều đã qua rồi. Em xem, không phải giờ anh rất tốt sao? NXhông ra nước ngoài phẫu thuật cấy da, có lẽ anh đã không có ngày hôm nay, việc duy nhất anh thấy tiếc đó là đã khiến em thất vọng”.
“…”
“Đúng rồi Hiểu Nguyệt, giờ em có lên mạng không?”
“Lên mạng?”
Tế Nguyệt Thanh Thanh đăng nhập, Tùng Phong Hàn quả nhiên đã ở trên đó từ lúc nào.
Tế Nguyệt Thanh Thanh: “Lâu rồi không thấy anh”.
Tùng Phong Hàn: “Em lên rồi! Bọn mình đến Tam Thanh Sơn đi!”
Tế Nguyệt Thanh Thanh: “Làm gì vậy?”
Với cấp độ và thao tác của Tùng Phong Hàn, đến Tam Thanh Sơn khác nào tự tìm đến cái chết?
Tùng Phong Hàn: “Em sẽ biết nhanh thôi”.
Tam Thanh Sơn đối với Phàm nhân mà nói là một thử thách không hề nhỏ, Tế Nguyệt Thanh Thanh bất ngờ phát hiện cấp độ của Tùng Phong Hàn không thay đổi nhưng thao tác của anh lại thành thạo hơn trước rất nhiều.
Tế Nguyệt Thanh Thanh: “Anh tập luyện đấy à?”
Tùng Phong Hàn: “Không thể lần nào lên mạng cũng làm phiền em nên anh tạo riêng một tài khoản phụ để luyện tập, trình độ của anh bây giờ đi đánh quái không khó khăn gì rồi chứ?”
Tế Nguyệt Thanh Thanh: “Cũ khá hứa hẹn đấy!”
…
Sau đó, Tế Nguyệt Thanh Thanh dẫn Tùng Phong Hàn vào phụ bản đánh quái, thao tác của Tùng Phong Hàn đúng là khá hơn rất nhiều, xem ra đã không ít thời gian luyện tập!
Kỷ Hiểu Nguyệt biết, An Húc Dương vì cô nên mới làm vậy.
Không biết lấy gì báo đáp, cô chỉ có thể tặng trang bị. Nhưng hầu hết trang bị của cô đều do Đại Thần tặng. Giờ tặng lại có vẻ không hay lắm. Vì vậy Tế Nguyệt Thanh Thanh quyết định dẫn Tùng Phong Hàn đi tìm đánh những yêu quái thường rơi trang bị tốt. Phong Diệp Vô Nhai xong việc quay về đúng lúc nhìn thấy Tế Nguyệt Thanh Thanh đang dẫn Tùng Phong Hàn đánh quái thăng cấp.
Không ngờ buổi tối anh không lên mạng một chút bà xã đã đi ngoại tình rồi.
Đột nhiên máu ghen tuông bùng lên, một ánh chớp màu vàng lóe lên Phong Diệp Vô Nhai thẳng tay chém xuống, Tùng Phong Hàn bỏ mạng tại chỗ.
Tế Nguyệt Thanh Thanh: “Sao anh lại giết anh ấy?”
Phong Diệp Vô Nhai: “Lỡ tay thôi”.
Thật ra anh có thể tấn công từ xa không cần xuất hiện, nhưng anh xúc động quá rồi. An Húc Dương dám thay đổi chiến thuật tranh giành phụ nữ với anh, anh ta đáng chết!
Tế Nguyệt Thanh Thanh: “…”
Tùng Phong Hàn: “Không sao, một ngày nào đó, anh sẽ cướp em về”.
Tùng Phong Hàn vừa mới hồi sinh lại tiếp tục bỏ mạng.
Tế Nguyệt Thanh Thanh nghĩ đến những chiếc bánh quy của An Húc Dương, cô phi thân đến trước mặt Tùng Phong Hàn:
“Em không cho phép anh giết anh ấy, anh ấy là bạn em!”
Phong Diệp Vô Nhai: “Tranh giành bà xã với anh là tự tìm cái chết!”
Tế Nguyệt Thanh Thanh: “Anh ấy chỉ đùa thôi”.
Tùng Phong Hàn muốn thắng Phong Diệp Vô Nhai, ngày ấy còn xa lắm. Ngay cả Vực chủ Ngạo Tuyết Thần Vực còn phải tu luyện thêm một năm nữa mới hy vọng tái chiến. Tùng Phong Hàn cứ đợi đi!
Tùng Phong Hàn: “Anh không nói đùa!”
Một tia sáng nữa lóe lên, Tế Nguyệt Thanh Thanh bất lực trợn tròn mắt, anh chàng này đúng là đang muốn chết mà!
Nhưng cô không thể đứng nhìn Tùng Phong Hàn bị giết liên tục như vậy được, Tế Nguyệt Thanh Thanh cố gắng đứng ra hòa giải. Đáng tiếc không có tác dụng!
Nhìn Tùng Phong Hàn sắp bị giáng cấp, cô muốn cản Đại Thần nhưng không kịp, tình thế cấp bách, cô đành vung Ngọc Tiêu về phía Đại Thần…
Cột máu của Đại Thần giảm mạnh, cả thế giới chìm trong tĩnh lặng.
Phong Diệp Vô Nhai im lặng, Tùng Phong Hàn ngây người, Tế Nguyệt Thanh Thanh bối rối.
Cô… cô… cô tấn công Đại Thần. Do tình thế bức ép nhưng… vẫn được coi là mưu sát chồng… Bây giờ phải làm sao?
Xem tiếp: Chương 083 - 084