Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tiểu Bạch Kiểm Nhẫn Giả Tại Dị Giới

Thể loại: Dị Giới, Huyền Huyễn
Số chương: 50
Cập nhật cuối: 6 năm trước
Thể loại: dị giới, huyền ảo, Chính Nam sống ở thời hiện đại tiếp nhận được những thành tựu khoa học cùng công nghệ tiên tiến nhưng bỗng một ngày xuất hiện trước mặt hắn lại là một chương trình máy tính cũ như:“Đây không phải màn hình khởi động Windows XP chứ!? Thời đại nào rồi cái hệ thống này còn chạy Windows XP?” - Chính Nam nghi hoặc nhìn giao diện “quen thuộc trước mặt mình.

Danh sách chương Tiểu Bạch Kiểm Nhẫn Giả Tại Dị Giới


Chương 1-1: Giới Thiệu

1 “Cậu… tỉnh rồi sao?”

Chính Nam lờ mờ nghe được một giọng nói, có vẻ như là đang nói chuyện với hắn.

“Cậu tỉnh rồi sao?”

“Đây là… đâu?” - Chính Nam mở mắt ra nhìn.


Loading...

Chương 1-2: Hệ Thống Nhận Chủ

2 “Đây là… Hở??? Hả??? Hảảảảảảảảảảả. . . ” - Một tiếng hét thảm vang lên thấu trời xanh được phát ra từ chuồng ngựa của Lý gia.

Nằm trên mặt đất lạnh tanh trong chuồng ngựa, Chính Nam một mặt sợ hãi, ánh mắt đề phòng nhìn con ngựa đang nhìn mình chằm chằm đằng kia.


Chương 2: Nhiệm Vụ

3 “Tiểu bạch kiểm là yêu thích phụ nữ, nhẫn giả là văn hóa Nhật Bản, còn hệ thống là chơi game online. Thượng Đế “dịch” sở trường của mình cũng đủ sát nghĩa a.


Chương 3: Phú Bà Đầu Tiên

4 Nhìn 3 cái nhiệm vụ nhảy ra trước mặt mình, Chính Nam hưng phấn không được. Hắn nhanh chóng mặc xong quần áo rồi chạy về ổ chó của mình, đóng cửa lại kiểm tra nhiệm vụ.


Chương 4: Vũ Trụ Đệ Nhất Cá Viên Chiên

5 12 tuổi ở kiếp trước còn là học sinh đi, cái gì tiêu diệt học sinh mạnh nhất?

Đúng vậy! Chính là nó, chính là “Cá Viên Chiên”.

Hàng ngày ra cổng trường tiểu học bán đảm bảo có lời, người ta còn giành nhau địa bàn bán cá viên chiên trước cổng trường cơ mà.


Chương 5: Loli Phú Bà Là Rất Bá Đạo

6 “Sau này anh cứ gọi em là Gia Nguyệt là được!”

. . .

“Vậy… vậy sao. Vậy anh có thể xem Gia Nguyệt là… bạn được không?”

. . .

Lý Gia Nguyệt nhìn bóng của mình trong ly nước, cười tủm tỉm nhớ lại lần đầu gặp Chính Nam trong nhà bếp.


Chương 6: Thiên Niên Sát!? Khỏa Thân Thuật!?

7 Trong phòng riêng của mình, Chính Nam mặt đầy nghiêm túc, vừa cởi áo Lý Gia Nguyệt vừa nói: “Em bị thương rất nặng đó Gia Nguyệt. Để anh chữa cho em. ”

Lý Gia Nguyệt khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, thần tình bẽn lẽn, cúi đầu lí nhí nói: “V-vâng.


Chương 7: Tiểu Bạch Kiểm Cũng Là Phải Lăn Lộn

8 Trước mắt quan trọng nhất là phải thường xuyên tìm cơ hội tiếp xúc và phát triển cảm tình với Lý Gia Nguyệt, đây là con đường ngắn nhất để lên cấp và có điểm.


Chương 8: Lần Đầu Luyện Đan (1)

9 Gia Nguyệt phú bà lúc này đã tròn như con tằm, nằm lăn trên ghế, thở: “Em… em không dậy được… Anh mau đỡ em dậy…”

Chính Nam mặc kệ Gia Nguyệt phú bà nằm trên ghế, hắn dọn dẹp chén bát trước.


Chương 9: Lần Đầu Luyện Đan (2)

10 Gia Nguyệt phú bà lau mồ hôi trán, vẻ mặt ngạo nghễ nhưng trong mắt không giấu được thất vọng, nhìn Chính Nam: “Thế nào, bản tiểu thư có lợi hại hay không?”

Chính Nam không đành lòng làm cô bé thất vọng, hắn mỉm cười vỗ tay nói: “Nhị tiểu thư quá lợi hại, tiểu nhân thật sự phục nhị tiểu thư sát đất.


Chương 10: Phú Bà, Đấu Đan!

11 Đứng ở trên đài cao, Phan Minh nhìn xuống đám học trò của mình, chờ đợi câu trả lời.

Trở thành Hà thành phân viện giáo viên đến nay cũng đã được gần 20 năm, mặc dù chủ yếu là vì tiền và quyền nhưng bản thân Phan Minh cũng phải công nhận thiên phú của một số học sinh thật sự rất tốt, đặc biệt là Lý gia Nhị tiểu thư.


Chương 11: Tiểu Bạch Kiểm, Đấu Đan!

12 Sau 30 phút, Gia Nguyệt phú bà dẫn đầu hoàn thành phần thi của mình. Cô bé vẫn chưa mở nắp lò lấy ra đan dược mà hướng Chính Nam mỉm cười, sau đó đứng im theo dõi Phan Bình hoàn thành phần thi của mình.


Chương 12: Cứ Gọi Là Dược Lão Đi!

13 “Tích… tiêu hao 2 điểm nghề, tăng cấp nghề [ Đầu Bếp ] lên cấp 3 thành công. ”

“Tích… hoàn thành nhiệm vụ phụ tuyến [ Nam Nhân Bản Lĩnh - giai đoạn 2 ], thu được 2 điểm cấp, 2 điểm nghề.


Chương 13: Luyện Dược Sư Công Hội

14 Chính Nam dừng lại: “Còn có chuyện gì sao?” - Hắn có chút chột dạ.

Lê Nhân Doanh từ trong túi chứa đồ lấy ra một cái hộp gỗ màu nâu, hoa văn tinh xảo, cười nói: “Không có gì quan trọng, thấy ngài thích uống trà như vậy nên tôi tặng ngài chỗ trà này.


Chương 14: Khảo Thí Luyện Dược Sư

15 Thấy Chính Nam cứ chăm chú nhìn theo mông người ta, Gia Nguyệt phú bà hừ một tiếng: “Anh Nam! Anh có biết nội dung khảo thí lần này là cái gì không?”

“Không biết.


Chương 15: Thừa Phong Truy Nguyệt Tán

16 Đỗ Hoàng Khoa đi rồi, Gia Nguyệt phú bà mới lo lắng nói: “Anh Nam, vừa rồi anh cũng nghe ra bẫy rập trong lời hắn nói chứ?”

“Nghe ra. Có chuyện gì sao?”

“Nghe ra anh còn đồng ý.


Chương 16: Bị... Hôn Lén A!

17 Vù! Vù! Vù!

Một làn gió đen di chuyển cực nhanh trong gian phòng chốc lát rồi trở về vị trí cũ, chính là người mặc áo choàng thử tốc độ bản thân sau khi sử dụng đan dược của Chính Nam.


Chương 17: Nhiệm Vụ Tu Chân

18 “Ồ! Gia Nguyệt. ” - Chính Nam ồ lên bất ngờ: “Em biết anh chuẩn bị đi ra hay sao mà đứng sẵn ở đây đợi thế? Cả Đỗ thiếu gia cũng đợi cùng sao, cảm ơn Đỗ thiếu gia quan tâm nhé!”

“Anh Nam.


Chương 18: Tiểu Thí Ngưu Đao

19 Đóng lại tất cả mọi thứ lại, Chính Nam trong lòng thở dài: “Chiến đấu là không khả thi, bản lĩnh mình tới đâu tự mình biết, kỹ năng dã ngoại cũng không có, đi vào rừng giờ này không khác gì đi tìm chết.


Chương 19: Cấp 2 Hoàn Mỹ Đan Dược

20 “Không có ý gì cả. ” - Chính Nam lắc đầu: “Tôi chỉ là tự hỏi…"

"Nếu như Mộc Hương được thêm vào trước khi Bà La Tử hoàn toàn bị luyện hóa thì tác dụng trung hòa hỏa tính của nó có phải là tốt hơn không, lượng tinh hoa bị tiêu hao có phải là được giảm bớt hay không, có phải là sẽ giúp tăng số lượng thành đan hay không?"

"Hoặc là, Phòng Phong nên được thêm vào giữa quá trình dung đan, khi đó tác dụng điều hòa và bồi dưỡng kinh mạch sẽ được giữ lại nguyên vẹn, đồng nghĩa với phẩm chất đan dược sẽ tăng lên chứ?”

.


Loading...