1 Chương 1: Editor: E. l. f Tới gần giờ tan tầm, Chử Thanh Hoành nhận được một cú điện thoại nội bộ. Cô nhìn vào dãy số lạ rồi nhấn nút nghe: "Chử Thanh Hoành, khoa bệnh lý giải phẫu xin nghe".
2 Chương 2: Editor: E. l. f Chử Thanh Hoành bước chân vội vàng, thỉnh thoảng gặp vài đồng nghiệp trực đêm thì lên tiếng chào hỏi. "Hôm nay cháu tới muộn nha.
3 Chương 3: Editor: E. l. f Buổi chiều, mẹ người bị hại tới cục lấy lời khai. Cô ta đến đúng lúc Chử Thanh Hoành đi nộp báo cáo, lúc hai người đi ngang qua nhau, Chử Thanh Hoành liền ngửi thấy mùi nước hoa sực nức.
4 Chương 4: Editor: E. l. f Sau khi giải tán, Chử Thanh Hoành ngoắc một chiếc taxi lại, Mạc Nhã Ca giúp cô đỡ Tiêu Cửu Thiều ngồi vào ghế sau: "Dù gì cậu ta cũng thầm mến cô, giúp tôi đưa cậu ta về tận nhà đấy nhé.
5 Chương 5: Editor: E. l. f Chử Thanh Hoành bị tiếng mở cửa làm cho thức giấc. Cô mơ mơ màng màng mở mắt ra, chỉ thấy có người bước vào lau đồ đạc trong nhà, đồng thời cầm chiếc cốc cô tiện tay đặt trên tủ đầu giường đi luôn.
6 Chương 6: Editor: E. l. f Vụ án giết người liên hoàn vẫn chưa thể phá, nơi nổi tiếng về trị an tốt nhất nay dậy sóng, thời sự, báo đài suốt ngày đưa tin về vụ án này, tin sau lại càng cụ thể hơn tin trước.
7 Chương 7: Editor: E. l. f Chử Thanh Hoành mở khoá điện tử, làm động tác mời: "Nhà tôi không được sạch sẽ lắm đâu, anh cứ vào ngồi tạm đi nhé. " Thực ra nói "không được sạch sẽ" là khiêm tốn.
8 Chương 8: Editor: E. l. f Chử Thanh Hoành đứng lẫn vào trong đám đông nhốn nháo trước nhà hát kịch. Nhà hát này rất lớn, được thiết kế theo phong cách hiện đại.
9 Chương 9: Editor: E. l. f Tạ Doãn Luy là người thích hưởng thụ, chọn nhà hàng ăn nằm trên một sườn núi ở ngoại ô, từ trên ấy nhìn xuống có thể thấy được thành phố về đêm.
10 Chương 10: Editor: E. l. f Tiêu Cửu Thiều hơi ngạc nhiên: "Ví dụ như?" Chử Thanh Hoành mỉm cười, chuyển đề tài: "Tiêu sư huynh, tôi từng được đọc sách về khắc hoạ chân dung tâm lí tội phạm, anh có đủ tự tin để thử khắc hoạ chân dung kẻ thủ ác giết người chặt xác đang nấp trong bóng tối không?" "Nam, cao từ 1m75 đến 1m85, cao lớn, làm lao động chân tay, đối với thưởng thức những cảnh bạo lực rất có hứng thú.
11 Chương 11: Editor: E. l. f Bẵng qua mấy ngày sau khi hai người nói chuyện không thành, nhiệm vụ làm mồi nhử của Chử Thanh Hoành cũng coi như kết thúc.
12 Chương 12: Editor: E. l. f * Xưng hô giữa Thanh Hoành – Cửu Thiều và ngược lại từ bây giờ sẽ là em – anh, anh – em nhé. Thêm một ngày cuối tuần khác đến, một tháng liên tục tăng ca cuối cùng cũng chấm dứt.
13 Chương 13: Editor: E. l. f Tôi cho em nắng mai, em báo đáp tôi bằng sự yên tĩnh. Chẳng biết tại sao, Chử Thanh Hoành đột nhiên nghĩ đến câu này, thậm chí lúc vào phòng thay quần áo cũng hơi mất tập trung, thiếu chút nữa làm rơi thẻ phòng.
14 Chương 14: Editor: E. l. f Ăn cơm trưa xong, tất cả mọi người bắt đầu trở về, Hình Mẫn ở lại nhà thêm một đêm, sáng mai sẽ đi đường cao tốc quay về Cục.
15 Chương 15: Editor: E. l. f Chử Thanh Hoành dựa theo kế hoạch đi mua vé xe lửa, chuẩn bị đồ đạc cẩn thận cho giống với người muốn đi Tây Tạng, thực hiện cuộc hành trình "Về với chốn tâm linh".
16 Chương 16: Editor: E. l. f Cô vừa mới nhấc chân rời khỏi đó được mấy bước, Tô Quỳ lại quay lại quầy bar. Cô ta sai bạn trai đi lấy thức ăn cho mình, còn chính cô ta lại ngồi ở quầy bar, rút một điếu thuốc ra châm lửa hút, động tác trông có vẻ rất thành thục và tao nhã.
17 Chương 17: Editor: E. l. f Hôm sau,Chử Thanh Hoành dậy rất sớm, đi dạo một vòng khắp du thuyền nhưng vẫn không thu hoạch được gì. Nhìn ai cũng không có vẻ gì là Ám Hoa, bằng không, chắc cô phải nghi ngờ họ chính là Ám Hoa thật mất.
18 Chương 18: Editor: E. l. f Buổi tối có tiệc rượu, Chử Thanh Hoành không mấy hứng thú nhưng vẫn phải tới tham gia. Cô gọi phục vụ đưa cơm tới phòng, vừa ăn vừa xem phim.
19 Chương 19: Editor: E. l. f Hình Mẫn nhìn xung quanh một vòng rồi nói với quản lí: "Nhanh đi mời bác sĩ!" Người quản lý sửng sốt vài giây rồi phản ứng kịp, quay gót chạy ra ngoài.
20 Chương 20: Editor: E. l. f Mặt trời ló rạng, ánh bình minh rực rỡ, nền trời rực lên như một tấm lụa đỏ vắt ngang không trung. Thanh Hoành lạnh run cầm cập, vừa mệt vừa đói, nhưng vẫn kiên trì nhắc nhở bản thân không được dừng lại, bằng mọi giá phải khua động chân tay nếu không muốn bỏ mạng trên biển.