21 Lão thái sư im lặng, ông thật sự hi vọng đây chỉ là một chuyện hiểu lầm, bởi vì nó quá lớn, quá nghiêm trọng, ông không muốn tin nó là sự thật, nhưng tận đáy lòng ông đã hiểu rõ, những gì hoàng hậu nương nương vừa nói, một chữ cũng không sai.
22 Bách Lý Tịnh im lặng hồi lâu, Ngọc Băng cũng không lên tiếng, nàng chờ hắn tiếp thu mọi chuyện và phân tích tình huống. Cuối cùng Bách Lý Tịnh mở miệng: “Vậy, bố cáo cầu danh y và đàn tế thần có công dụng nhất định của nó?”Ngọc Băng gật đầu thay cho lời khẳng định.
23 Hồi lâu, Thượng Quan Xuân buông cổ tay thái hậu ra, Lư Ngạc vội lên tiếng hỏi: “Thế nào?”Thượng Quan Xuân không trả lời vội mà đưa tay vẫy tiểu đồng mang hòm thuốc đến, ông vừa lấy kim châm cứu vừa đáp: “Bệnh tình của thái hậu hiện tại không có gì đáng ngại, mạch tượng tuy có hơi suy yếu nhưng không có dấu hiệu trúng độc hay ngã bệnh, có lẽ chỉ là do chút dị ứng ngoài da, tạm thời trước mắt cần xử lý những nốt mẩn trên người.
24 Ngọc Băng trở lại trong tẩm cung của thái hậu, cho cung nữ thái giám lui hết ra ngoài chỉ trừ Cẩm Tú, Trân Châu, nàng nhẹ nhàng xử lý những vết mủ, động tác ôn nhu, gương mặt chăm chú không một tia chán ghét.
25 “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Thái hậu suy yếu cất tiếng hỏi. Thanh âm khàn khàn, nhưng mục quang lại rất tinh anh, nhìn thẳng vào hai thân ảnh trước mặt, mang theo chút hồ nghi.
26 Bệnh trạng của thái hậu quả nhiên khỏi rất nhanh. Sáng sớm 29 tết, theo đúng dự định ban đầu. Một đoàn người xuất phát từ hoàng cung đi đến Ngũ Đài Sơn.
27 Đáng tiếc, Lư Ngạc bị chiến thắng cận kề che khuất tầm mắt, không thấy được điều này. Hắn vẫn cứ ngạo mạn cất tiếng: “Chẳng lẽ hoàng thượng cho rằng chúng ta có thể đơn phương chống lại toán người có chuẩn bị này sao? Chi bằng giao ra ngọc tỷ, chưa biết chừng còn có thể bảo toàn tính mạng.
28 Hắc y nhân đại bại, tên thủ lĩnh trốn thoát, kỳ thực phải nói là Hoàng gia tướng cố tình thả hắn trốn thoát mưu đồ trảm tận sát tuyệt sau này. Sắc mặt phụ tử Lư Ngạc khó coi vô cùng.
29 Nếu nói xa giá hồi cung chi bằng nói người của hoàng gia hồi cung. Bởi vì lúc ra đi thì rầm rộ nhưng khi trở về thì lực lượng nhân mã đã ít đi rất nhiều, chỉ còn lại vài nhân vật chủ chốt của chúng ta và một ít cung nữ thái giám theo hầu.
30 Nghe ngữ khí quái lạ của Bách Lý Tịnh, Ngọc Băng chỉ cần động não một chút là biết hắn đang nghĩ gì. Chẳng qua, bây giờ chưa phải lúc nói chuyện tình cảm.
31 Đoàn người của thái hậu thuận tiện bao nhiêu thì lúc này Bách Lý Tịnh và Ngọc Băng lại bận rộn bấy nhiêu. Lư Ngạc quả là Lư Ngạc, hắn không hề xem thường hoàng đế.
32 Nếu như nói Lư Ngạc có tính toán của Lư Ngạc thì Ngọc Băng cũng có kiêu ngạo của nàng. Công phu của nàng đã đạt tới cảnh giới lư hỏa thuần thanh, đăng phong tháo cực.
33 Đoàn người của thái hậu không gặp ‘khách không mời’ như phu thê Bách Lý Tịnh, nhưng điều đó không đồng nghĩa với an toàn tuyệt đối. Một phần đường dài hiểm trở, một phần hai bên không chịu lộ thân phận thật của mình, một phần Lư Tiểu Uyển luôn ở sát bên cạnh khiến mọi người trong cuộc luôn phải đề phòng, thế là đêm nay, họ cũng đành dừng chân giữa rừng hoang sương vắng.
34 Thu xếp chỗ nằm cho thái hậu và Bách Lý Vân xong, Dương Linh Phong và Hoàng Kiệt ra ngồi cạnh đống lửa. Bách Lý Vân ở xa xa nhìn lại, thâm tâm rất muốn tiến lên hỏi rõ một vài chuyện, nhưng dù sao nàng cũng chỉ là một tiểu công chúa sinh trưởng thâm cung, không có thói quen chủ động thân cận nam tử xa lạ.
35 Trời sáng, lúc nhóm người của Hoàng Kiệt khởi hành thì đoàn người bên chỗ Ngọc Băng cũng chuẩn bị một ngày mới. Kỳ thật, suốt đêm, nàng căn bản không có ngủ, trong hoàn cảnh này mà đi buông lỏng cảnh giác thì thật sự vô cùng đáng chết, nàng chỉ lặng yên nhắm mắt dưỡng thần mà thôi.
36 Đột nhiên Ngọc Băng thả tay Bách Lý Tịnh ra. “Sao vậy?” Hắn hạ giọng hỏi, ẩn ẩn cảm thấy không ổn. “Muội nghĩ tới một chuyện. Nếu huynh là trưởng tử của Lư Ngạc, lúc này ưu tiên của huynh là lấy mạng chúng ta hay là giải cứu phụ thân hắn?”“Khó nói, không phải ai cũng coi trọng phụ thân của mình như muội.
37 Thây kệ Lư Ngạc ngây ngốc tiếp thu tình huống hiện tại, Hoàng Lãnh thu hồi tầm mắt, nhàn nhạt nhìn nữ nhi: “Nha đầu, đám cung nữ thái giám và lão thái sư bên kia đã tới nơi an toàn, nhưng mà theo tính toán, vẫn còn khoảng 800 nhân mã chưa thấy hiện thân.
38 “Cái này…” Hoàng Kiệt cũng bắt đầu loáng thoáng nghe được chút động tĩnh. “là tiếng đao thương. ” Lục Hàn Mai cau mày, tỷ muội họ bình thường ở nhà luyện kiếm, ba ngày một trận nhỏ, năm ngày một trận lớn, đối với loại thanh âm này đã sớm nghe rất quen.
39 Khi Bách Lý Tịnh và Ngọc Băng về tới hoàng cung thì cục diện đã được khống chế rất tốt. Trước cổng chính của hoàng cung Càn Thanh Môn tụ tập rất đông cẩm y vệ, quan lại triều đình, quân lính kinh thành và cả vô số lão bá tánh.
40 Đất phong của Định Đông thân vương tuy là Minh Hà đảo ngoài Nam Hải nhưng ở kinh thành vẫn có phủ đệ vô cùng rộng lớn, là do Thái tổ Hoàng đế ngự ban, để Hoàng gia tướng một khi tiến kinh có chỗ trú chân, cũng là để thể hiện vị thế của họ trong triều đình.
Thể loại: Khoa Huyễn, Xuyên Không, Truyện Teen
Số chương: 11