Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tiên Ngạo Chương 887: Chín Thanh Phi Kiếm Cửu Giai (thượng).

Chương trước: Chương 886: Thương Hải Hầu Tước.



Lời này nói ra, Dư Tắc Thành nhất thời há hốc mồm, thượng cổ yêu văn kia vẽ không nổi nữa, mình thực sự coi đối phương là dã thú, không ngờ người ta là thất đẳng Thương Hải Hầu, so với tước vị của mình còn cao hơn mười ba cấp.

Dư Tắc Thành vội vàng kiến lễ, cung kính cúi người, nói:

- Tại hạ Hằng Sa Nam tước Dư Tắc Thành. Tiên Tần đế quốc Lư Châu Thái An phủ Đại thống lĩnh, bái kiến Hầu tước Đại nhân.

Yêu Long kia gật đầu, nói:

- Thương Hải Hầu tước Doanh Đoạt. Miễn lễ bình thân.

Yêu Long này lấy họ Doanh, đây là họ của Hoàng đế Tiên Tần.

Sau đó Yêu Long lại nói:

- Bọn họ đều không nhìn thấy, ta đã sử dụng Thời Không Mê Huyễn, không ai có thể nhìn thấy chúng ta.

- Được rồi, Tiên Tần đế quốc đã tan vỡ hơn hai vạn năm. ngươi làm thế nào có thể tấn thăng tước vị, ngươi có biết tình hình cụ thể và ti mi của chuyện Tiên Tần đế quốc sụp đổ hay không?

Dư Tắc Thành đáp:

- Đại nhân, tước vị của ta là nhờ như vầy mà được...

Dư Tắc Thành bắt đầu giải thích lai lịch tước vị của mình, nói đến đầu đuôi gốc ngọn, trong đó vẽ rồng vẽ rắn. làm cho hình tượng của mình quang huy vạn trượng, đem lai lịch tước vị của mình quy về chuyện cứu vớt di tích Tiên Tần, cuối cùng nói:

- Nguyên nhân tan vỡ của Tiên Tần ta cũng không biết, chỉ là ta nghe nói ở di tích Tiên Tần Cồn Châu, trong một đêm, hệ thống Tiên Tần cắt đứt. các lộ thống lĩnh toàn bộ biến mất.

Yêu Long nói:

- Ôi, hai vạn năm trước, Thống lĩnh Công tước Đại nhân tụ tập tám người chúng ta lại, ra lệnh cho chúng ta tử thủ pháo đài Thiên Lại này, vĩnh viễn không để Dị tộc đi qua nơi này, Đại nhân trước khi rời đi dường như muốn nói gì đó, thế nhưng lại không nói.

- Sau đó ba vị Công tước Đại nhân rời đi từ đó, một tháng sau, Côn Lôn thủ đô đế quốc

hoàn toàn biến mất. hệ thống Tiên Tần đế quốc căt đứt. cố đạo phá vỡ, đê quôc hùng mạnh như vậy cứ như thế tan vỡ, làm cho người ta khó có thể tin tường.

- Tám người chúng ta thủ vững nơi này, ta tin tường Đại nhân nhất định sẽ trở về, thế nhưng năm tháng đằng đẵng, ba kẻ phản bội Đại Uy, Ma La. Kim Cương kiên quyết nói các Đại nhân sẽ không trở về, Tiên Tần tiêu tán, muốn tự lập làm vương, mang theo nô dịch phản bội rời khỏi pháo đài, thực sự là đáng hận.

Ba kẻ Đại Uy này hẳn là ba đại Thiên Long Đại Uy Thiên Long, Ma La Sát Long, Kim Cương Tử Long? Dư Tắc Thành thầm nghĩ.

Kỳ thực nói Yêu Long này nói chuyện với Dư Tắc Thành, chẳng bằng nói đang tự thổ lộ, thân thể của hắn đặc thù. ngoại trừ Bát Bộ Thiên Long, không có sinh linh nào khác có thể tới gần hắn. nếu như trên tay Dư Tắc Thành không có huyết mạch Yêu Long kia bảo vệ an toàn của hắn. hiện tại đã bị Yêu Long này cướp đoạt hấp thu thành tro bụi.

Cho dù Yêu Long là tồn tại vô thượng, năm dài tháng rộng cũng sẽ có cảm giác tịch mịch, cũng muốn tìm người nói hết tâm sự của mình.

Dư Tắc Thành nói:

- Thuộc hạ hiểu được, ta là Tiên Tần tước gia, nhất định bảo vệ Tiên Tần, Tiên Tần vạn

tuế.

Dư Tắc Thành hiện tại có chút khó bề ăn nói. Trước mặt tồn tại hùng mạnh này, nói cái gì cũng không dám cười.

Yêu Long kia nói:

- Kỳ thực ngươi đến đây, chúng ta đã bắt đầu chú ý ngươi rồi, vạn năm này Tiên Tần huân tước đã không có ai tới đây nữa, chúng ta cho rằng Tiên Tần khôi phục, vô luận là ba kẻ phản bội bọn chúng, hay là năm người chúng ta đều vô cùng vui vẻ. Cho nên hết sức quan tâm đối với ngươi.

- Giỏi lấm. một người chiến trăm người, khổ đấu mấy trăm trận, là một kẻ kiên cường, thế nhưng thực lực yếu một chút, cần phải nỗ lực.

- Đúng rồi, Thái Viên Tử kia ngươi không được đóng gói mang đi, những tên có thế giới Bàn Cổ các ngươi thích nhất là trộm đi toàn bộ trong Thái Viên Tử.

Dư Tắc Thành cười sượng hai tiếng ha ha. hắn cũng có quyết định này, thế giới này đợi đến khi mấy người bọn họ thu thập xong, len lén đóng gói toàn bộ mang đi, hiện tại bởi vì gia chủ ở đây, tự nhiên không thể làm được rồi.

Dư Tắc Thành nói:

- Thái Viên Tử? Thế giới thiên vực kia là Thái Viên Tử?

Yêu Long nói:

- Đúng vậy, ngươi xem thế giới kia chuyên môn sàn xuất chiến sĩ. thế giới kia sàn xuất linh dược, thế giới kia sàn xuất linh thạch.

- Thế giới trước mất này rốt cuộc sàn xuất cái gì ta cũng không biết, chẳng qua ấp ủ hơn ba vạn năm. nhất định có thể sàn xuất vô số bảo bối. Mấy người các ngươi kiềm chế một chút, đừng khai thác quá mức phá hoại.

Dư Tắc Thành nói:

- Được rồi, đã hiểu.

Sự tình giải quyết xong xuôi, không ai phải chiến đấu, không cần đánh nhau chết sống

rồi.

Dư Tắc Thành sau khi nói xong, cũng không rời đi, nói với Băng Lan Yêu Long:

- Đại nhân, ta còn có thể giải quyết một ít nan đề giúp ngài.

Băng Lan Yêu Long nhìn Dư Tắc Thành với vẻ giễu cợt, ý như muốn nói, ngươi có thể giải quyết vấn đề gì cho ta.

Dư Tắc Thành chỉ hơn trăm Nguyên Anh trên người Băng Lan Yêu Long, nói:

- Những rác rười này, ta đều có thể thanh trừ giúp ngài.

Lời này nói ra, nhất thời Băng Lan Yêu Long lập tức biến sắc, trong mất xuất hiện vẻ vui mừng.

Người đời đều cho rằng Phản Hư Chân Nhất trên người của Băng Lan Yêu Long, là do nó cố ý giam cầm trên người, biểu hiện sự hùng mạnh của mình, thậm chí thinh thoảng còn có thể khống chế bọn họ tác chiến giúp mình, là thủ đoạn của Băng Lan Yêu Long, giống như hổ nuôi trành vậy.

Kỳ thực không phải, Băng Lan Yêu Long này có thể cướp đoạt phá diệt tất cả, thế nhưng trên người những Phản Hư Chân Nhất này cũng có lực Thiên Đạo, mặc dù bị nó giết chết, bị nó cắn nuốt, thế nhưng lại không tiêu tán, sẽ tồn tại vĩnh viễn trên người nó, đối với Băng Lan Yêu Long là tồn tại giống như ký sinh thú, vô cùng đáng chết, thế nhưng lại không thể tiêu trừ. chỉ có thể mang theo.

Theo thời gian trôi qua, cuối cùng Băng Lan Yêu Long sẽ bởi vì cắn nuốt quá nhiều Phản Hư Chân Nhất, trên người Thiên Đạo quá nhiều, dẫn đến Thiên Đạo của mình bị hòa tan tan vỡ, khi đó chính là lúc bộ tộc chúng tử vong, thế nhưng không có ai, không có biện pháp nào có thể loại bỏ những Phản Hư Chân Nhất này.

Băng Lan Yêu Long nói:

- Tốt. ngươi diệt trừ tất cả những tên này cho ta.

Dư Tắc Thành vươn tay làm ra động tác ngón cái và ngón trỏ xoa xoa, đây là cử chỉ tiêu chuẩn để đòi phí tổn, miệng rề rà nói:

- Điều này... điều này... điều này...

Lòng bàn tay của Dư Tắc Thành hướng về phía trước, tư thế tiêu chuẩn dừng lại ở chỗ này, hai mất cố ý nhìn Yêu Long cực lớn trước mặt, ở trong mất hắn lúc này không còn Yêu Long thần uy gì cả, mà hoàn toàn chính là một con dê béo.

Băng Lan Yêu Long kia nhìn Dư Tắc Thành, giống như đang suy nghĩ điều gì, hình như đang nhớ lại chuyện gì, một lúc lâu sau mới nói:

- Kỳ quái thật, không hiểu vì sao ta thấy ngươi có vẻ quen mất nhi? Dường như năm đó đã gặp qua ngươi, giống như là Thủy Hoàng bệ hạ vừa mới chế tạo sinh ra chúng ta, kỳ ức của thời đại kia, kỳ quái, động tác này, khuôn mặt này của ngươi nhìn quá quen mất.

Dư Tắc Thành sửng sốt. không khỏi nhớ tới Tiên Nhân của Vô Lượng tông kia hạ giới, nhớ tới nữ Tiên Nhân Thiên Mục tông kia cũng từng nói như vậy, hắn nói:

- Rất nhiều người nhìn ta đều thấy quen mất, ta là khuôn mặt đại chúng, ai nhìn ta đều cảm thấy như đã từng gặp qua.

Băng Lan Yêu Long nhìn chằm chằm Dư Tắc Thành, lấc đầu, nói:

- Không biết, chẳng qua đoạn ký ức kia dường như bị ta tự động xóa đi, không phải là chuyện tốt gì, trực giác của ta nói cho ta biết phải rời xa ngươi, gần ngươi sẽ không có chuyện tốt lành gì.

- Muốn thù lao ư, được rồi, cho ngươi.

Trong nháy mắt Băng Lan Yêu Long lấy từ trên người xuống ba phiến long lân.

Long lân kia mỗi phiến dài ba thước, rộng một thước, tỏa ra u quang lạnh thấu xương, trong suốt lóng lánh, tạo hình bá đạo đường hoàng, cầm trên tay quang mang bắn ra bốn phía.

tản ra quầng sáng băng sắc trong suốt, giống như một cỗ quang mang cực đạo từ trong long lân kia bay vút ra, lại có cảm giác thâm thúy sâu thẳm.

Băng Lan Yêu Long nói:

- Đây là long lân đã theo ta ba vạn năm. trong đó ẩn chứa lực Thiên Đạo Thường Kiếp Lược Đoạt vô thượng, ta tế luyện một chút có thể trở thành phi kiếm cửu giai để sử dụng, cho ngươi ba thanh phi kiếm cửu giai, thế nào, được chứ, ta rất rộng rãi.

Dư Tắc Thành vui mừng nói:

- Cảm tạ Hầu tước Đại nhân.

Thế nhưng trong miệng lại nhỏ giọng nói:

- Hầu tước gì chứ, chỉ cho người ta ba cái lân phiến, đã muốn lừa gạt ta.

Sau đó Dư Tắc Thành bắt đầu đếm số Chân Nhất Thần Quân trên người Băng Lan Yêu Long:

- Năm. mười, mười lăm, hai mươi, hơn một trăm, mới có ba cái lân phiến...

Ngữ khí tuy nhẹ, thế nhưng ý miệt thị, oán giận Yêu Long keo kiệt biểu hiện không thể nghi ngờ.

Băng Lan Yêu Long đã bao giờ chịu qua điều này, vô luận là sinh linh gì thấy mình không phải tránh né đào tẩu, thì chính là thuần phục, cho dù bảy huynh đệ trong nhà đều không muốn ở cùng một chỗ với hắn. đều tránh xa hắn.

Lập tức lại run lên. hạ xuống bốn cái lân phiến, rơi xuống trong tay Dư Tắc Thành, nói:

- Bao nhiêu đó thỏa mãn chưa?

Dư Tắc Thành nhìn những lân phiến này, mỗi cái chính là một thanh phi kiếm cửu giai nha. trong lòng kích động không ngớt.

Nhưng miệng hắn lại nói:

- Cũng phải có chín phần mười...

Dư Tắc Thành ngẩng đầu nhìn long tu, long giác kia trong lòng đang suy nghĩ. nếu như cho ta những cái này, vậy sẽ là phi kiếm mấy giai đây?

---o0o---

Loading...

Xem tiếp: Chương 887: Chín Thanh Phi Kiếm Cửu Giai (hạ).

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Ví Dụ Ta Yêu Nhau

Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Teen

Số chương: 9


Thiên La Địa Võng

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 65


Tổng Tài Bớt Giỡn Chút!

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 27



Rừng Hổ Phách

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 26