Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tiên Ngạo Chương 742: Tâm Võ Cầu Đạo - Lục Lục Quy Nhất (thượng)

Chương trước: Chương 741: Trong Hồi Xuân Cốc



Những lò luyện đan này khởi động cùng lúc, tất cả linh khí của Gò Hiên Viên đều tụ tập về phía này. Dư Tắc Thành đưa mắt nhìn ra xa, chợt cảm thấy từng làn linh khí chủ động chui vào cơ thể, trong lúc nhất thời toàn thân sảng khoái.

Có lò luyện đan khói nhẹ lượn lờ, lửa đỏ bập cùng, luyện bằng liệt hỏa. Có lò luyện đan hào quang vạn đạo, ánh sáng chói rực, đây là Quang luyện. Có lò luyện đan hơi nước bốc lên nghi ngút, đây là Thủy luyện. Có lò luyện đan sương mù mờ mịt, đây là khí luyện. Có lò luyện đan lôi điện cuồn cuộn, đây là Lôi luyện. Có lò luyện đan địa khí ngưng kết, chính là Thổ luyện. Có lò luyện đan Mộc khí dày đặc, đây là Mộc luyện. Có lò luyện đan tiếng kim loại vang lên leng keng, đây là Kim luyện...

Rất nhiều phương pháp luyện đan kỳ dị lập tức khiến cho các đệ tử Hiên Viên kiếm phái vây xem kinh ngạc không ngừng. Tất cả mọi người chỉ nghĩ rằng luyện đan chỉ có Thủy luyện, Hỏa luyện, không ngờ còn có nhiều phương pháp khác như vậy.

Đan hỏa bốc hừng hực suốt ba ngày ba đêm, lúc này ôn Mạn mới gật đầu một cái, quát lớn:

- Thỉnh đan!

Tất cả tu sĩ luyện đan cùng nhau hô to:

- Trời cao khai ân, thỉnh đan!

Sau đó chính là từng tràng tiếng nổ ầm ầm vang lên, từng lò linh đan mở ra.

Có loại cần thi pháp thu lấy, có loại cần dùng tay bắt lấy, có loại phải thu trong lò, hoàn toàn khác nhau, nhưng cuối cùng đều được cho vào bình ngọc thạch.

Trong quá trình thu đan, có từng đạo khí đỏ, trắng, xanh, vàng từ lò luyện đan bay lên, cao tới hơn ba trượng. Những trụ khí này sau đó lan tràn ra xung quanh, hóa thành một đám sương mù mờ mịt, lấp lánh nhiều điểm sáng, sau đó dung nhập vào thiên địa.

Từng tia đan khí ấy bay ra không ngừng, chậm rãi theo gió lan xa, truyền đi khắp Gò Hiên Viên. Chúng lan tới đâu, cây cỏ được hưởng lợi tới đó, linh khí tràn đầy, cùng đan khí này thấm nhuần mặt đất. Chỉ trong thoáng chốc, cả Gò Hiên Viên cũng được hưởng lợi không nhỏ.

Đây là lấy từ thiên địa, trả lại thiên địa, tuần hoàn hài Hòa.

Đan dược luyện thành, lập tức các tu sĩ thi nhau chạy tới trước mặt Dư Tắc Thành, ra sức hô lớn:

- Lò số mười ba, luyện đan bằng Mộc khí, thu được bốn mươi ba viên Tích Tinh Thiên Hoa đan.

- Lò số mười sáu, luyện đan bằng Kim khí, thu được hai mươi mốt viên Kim Công Hoàng Nha đan.

- Lò số hai mươi bốn, luyện bằng Địa Hỏa, thu chín mươi chín viên Hoàng Dư Tử Phấn đan.

- Lò số ba mươi sáu, luyện đan bằng Thiên Lôi, thu được sáu mươi bốn viên Hoàng Trì Thái Âm đan.

- Lò số bảy mươi mốt, luyện đan bằng Tử Hỏa, thu được ba mươi hai viên Bạch Hào Tố Kim đan.

Cả đám tu sĩ chạy tới báo, bảy mươi hai lò luyện đều thành, tổng cộng luyện thành bảy mươi hai loại đan dược, thu được tất cả hơn ba ngàn viên.

Lập tức một tràng vỗ tay vang lên như sấm, từ nay về sau Hiên Viên kiếm phái đã có nhà xưởng luyện đan của riêng mình, không còn phải lệ thuộc vào người khác nữa, đệ tử Hiên Viên kiếm phái không còn sợ thiếu đan dược nữa.

Mọi người vô cùng cao hứng, Dư Tắc Thành thừa cơ phân phát đan dược, không cần linh thạch gì cả, mọi người cứ dựa theo công lao đã lập cho môn phái là có thể lựa chọn sử dụng các loại linh đan. Lấy công lao của bọn họ trả lại cho bọn họ, khiến ai ai cũng được ích lợi.

Chuyện luyện đan đã thành. Dư Tắc Thành giao lại hết cho ôn Mạn toàn quyền phụ trách nơi này.

Ôn Mạn rất thích công tác này, đây là sở thích cả đời của nàng. Nàng triệu tập tất cả tu sĩ, bắt đầu định ra mục tiêu kế tiếp để luyện đan, chính là Kết Đan quả. Luyện chế được đan này sẽ gia tăng xác suất thành công khi Kết Đan, đây là tâm nguyện chung của mọi người. Mà Kim Đan Chân Nhân không phải là mục đích cuối cùng của bọn họ, Thành Anh đan mới là mục đích cuối cùng.

Dư Tắc Thành trở về Thiên Đạo phong, chuyện này khiến mình bận rộn hết một năm trời, coi như đại công cáo thành, không phụ ủy thác của mọi người. Cũng coi như lý tưởng của mình đã được thực hiện một nửa, mục tiêu kế tiếp chính là nhà xưởng chế tạo phi xa.

Bất quá trước khi bắt tay làm chuyện này, mình hẳn nên tu luyện một chút, không thể vì những chuyện này mà bỏ phế việc tu luyện. Phải biết rằng hết thảy đều lấy thực lực của bản thân làm cơ sở, không thể bỏ mặc tu vi.

Tuy rằng trong một năm qua Dư Tắc Thành vẫn không hề bỏ bê tu luyện, nhưng cũng không thể dụng tâm chuyên chú. Hiện tại đã xong việc, cũng nên trấn tĩnh tâm thần, tu luyện nghiêm túc một phen.

Trên Thiên Đạo phong, Dư Tắc Thành phát hiện chỉ có cố Tâm Võ đang khắc khổ tu luyện, Thanh Thành và Tử Nhạc không biết đã đi đâu. Dư Tắc Thành bèn hỏi cố Tâm Võ, nhưng y cũng ngơ ngác hoang mang, không biết hai người kia đã đi chơi chốn nào.

Hài tử Cố Tâm Võ này tính tình chất phác thuần hậu, Thủy Hỏa Linh Căn, nếu ở môn phái khác cũng coi như tạm được, nhưng lại là người yếu kém nhất trong hàng đệ tử của Dư Tắc Thành. Nhưng cố Tâm Võ có một điểm hơn hẳn những người khác, chính là cần cù khắc khổ, chăm chỉ vô cùng, kiên trì tới cùng, quyết không bỏ cuộc.

Trong đám đệ tử của Dư Tắc Thành. Tiểu Tam tuy là Ngũ Hành Linh Căn nhưng y thông minh sáng dạ, bằng không đã không cố ý bái Dư Tắc Thành làm sư. Tính y trượng nghĩa, lại có thể chịu cực chịu khổ, nếu không vì Ngũ Hành Linh Căn, thành tựu của y ắt phải hơn xa những người khác.

Thanh Thành là thân thể Thiên Ma, hiện tại nàng đang du hí nhân gian. Đối với nàng, thế giới Thương Khung này bất quá chỉ là một điểm tạm dừng vui chơi mà thôi. Dư Tắc Thành thầm hiểu trong lòng, cho nên mười phần dung túng. Chỉ có nàng ức hiếp người khác, không có chuyện người khác ức hiếp nàng.

Cố Tâm Võ tư chất tầm thường, Thủy Hỏa Linh Căn nhưng tính tình chăm chỉ. Bởi vì trong lòng y cảm thấy nôn nóng thăng tiến tu vi, cho nên chăm chỉ cần cù hơn ai khác.

Tư chất Ôn Mạn thuộc vào hàng nhất đẳng, không kém gì bọn tiên chủng Thành Lam. Nhưng nàng không thích Kiếm Đạo, chuyện này không thể cưỡng cầu.

Nàng chỉ thích hạ độc luyện đan, phương diện này nàng là hạng nổi danh thiên hạ. Chỉ dựa vào một chiếc Đoản Địch đã có thể tập kích thượng môn, có thể sống sót dưới bàn tay lùng bắt của vô số Nguyên Anh Chân Quân, thiết tưởng không cần phải nói.

Trương Vân Động đã đi hai năm vẫn chưa tới đây, chưa thể nói được gì.

Tử Nhạc càng không cần phải nói, bản thân y có được thân thể Thần Uy Sĩ, tuy rằng si ngốc, nhưng được ôn Mạn kích thích, hiện tại dần dần sáng trí, không ai dám coi thường. Lần trước Dư Tắc Thành suýt chút nữa không thể khống chế được y, tư chất của y có thể nói là cao nhất.

Sở dĩ Cố Tâm Võ có cảm giác khẩn trương, chăm chỉ như vậy, là vì trước kia Dư Tắc Thành truyền thụ kiếm thuật, hai người Thanh Thành và Tử Nhạc cùng chơi đùa, Dư Tắc Thành chưa nói hết, hai người đã hiểu rõ ràng, lập tức luyện tới mức tinh thông.

Còn Cố Tâm Võ chưa kịp nghe hiểu, bên kia hai người cũng đã hiểu thấu rõ ràng. Thanh Thành sư tỷ thì không nói, tới tiểu tử ngốc Lục sư đệ cũng nhanh nhạy như vậy, cảm giác này dù là người nào cũng khó lòng chịu được.

Sống chung với loại thiên tài vạn năm khó gặp, đối với bất cứ ai cũng là đau khổ. Nhưng Cố Tâm Võ hoàn toàn không để ý tới nỗi đau này, hắn biết trời sinh mình không thông minh như người khác, vậy phải lấy cần cù bù đắp. Ta học một lần không hiểu, vậy sẽ học mười lần, mười lần không hiểu sẽ học trăm lần.

Dư Tắc Thành thấy cố Tâm Võ tu luyện chăm chỉ như vậy, dần dần thấy thích tên đệ tử này. Thật ra trước kia Dư Tắc Thành chỉ sợ con gái mình không có bạn, cho nên mới thu nhận y, hiện tại nhìn thấy cố Tâm Võ cố chấp như vậy chẳng khác mình năm xưa, trong lòng hắn cảm thấy hết sức hài lòng.

Thỉnh thoảng Dư Tắc Thành tới chỉ điểm, truyền thụ kiếm thuật cho một mình y. Xích Diệu Tử Hà đan còn lại bao nhiêu. Dư Tắc Thành cho y hết.

Cố Tâm Võ đang chăm chỉ tu luyện, đột nhiên quỳ xuống nói với Dư Tắc Thành:

- Sư phụ, con muốn tham gia tu luyện ở vấn Tâm lộ.

Vấn Tâm lộ là biện pháp năm xưa Mân Man tổ sư chế ra để luyện tâm. Mân Man tổ sư tư chất bình thường, khổ tu cảnh giới Tiên Thiên ba mươi năm cũng không đạt tới cảnh giới Luyện Khí kỳ đỉnh phong. Ngài sắp sửa phải rời khỏi Gò Hiên Viên, nhưng thâm tâm không muốn bỏ con đường tu đạo của mình như vậy. Vì thế ngài bèn xuất phát từ động phủ của mình, không dùng bất cứ tiên thuật pháp quyết gì, không dùng phi kiếm pháp khí, chỉ bằng vào lực lượng thân thể ba bước một lạy, đi hết tám ngàn dặm đường tới dưới chân Hiên Viên kiếm phong.

Ngài vái lạy đạo của mình, mỗi một bước đi như vậy, ngài đều tự hỏi lòng mình, đạo của mình có đúng hay không, có thể tiếp tục theo đuổi hay không. Ngài đi một mạch trong năm năm, lúc tới dưới chân Hiên Viên kiếm phong đã đột phá cảnh giới Tiên Thiên, tiến thẳng vào Trúc Cơ kỳ. Cuối cùng ngài vào nội môn, mười năm Kết Đan, trăm năm thành Anh, ba trăm năm sau đạt Phản Hư kỳ, sáu trăm năm sau phi thăng Tiên giới, trở thành tổ sư thứ mười chín của Hiên Viên kiếm phái.

Biện pháp tu luyện của ngài được giữ lại mãi tới ngày nay, gọi là vấn Tâm lộ. Kẻ nào phát tâm đi lên con đường này, ba bước một lạy, tự hỏi lòng mình, không thể gian dối, không thể dùng kỹ xảo, cứ đi như vậy cảnh giới ắt sẽ đề thăng, vấn tâm đại thành.

Dư Tắc Thành nghe vậy vô cùng sửng sốt, vội hỏi:

- Vì sao con lại muốn tham gia vấn Tâm lộ?

-o0o-

Loading...

Xem tiếp: Chương 742: Tâm Võ Cầu Đạo - Lục Lục Quy Nhất (hạ)

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Tiên Sinh Cách Xa Tôi Một Chút

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 19


Em Là Tiểu Tiên Nữ Của Anh

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10


[12 Chòm Sao] Khúc Hát Ngàn Năm

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 25


Lắng Nghe Nước Mắt

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 18


Sổ Tay Chăn Nuôi Của Boss

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 33