Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tiên Ngạo Chương 701: La Bàn Dẫn Đường (hạ).

Chương trước: Hương 701: La Bàn Dẫn Đường (thượng)



Vốn theo suy nghĩ của Dư Tắc Thành, người này quen thuộc đường đến Băng Tuyết Thần Cung, vốn muốn nửa đường làm anh hùng, đánh chết ma hùng hỏi đường, hiện tại ma hùng lại bị băng tuyết bao phủ, hắn không thể làm gì khác hơn là trực tiếp xuất hiện.

Nhất thời ở trước mặt của những người này lóe lên hồng quang, một người đứng ngạo nghễ trên không trung nhìn bọn họ.

Trương đại ca này tu vi cao nhất là người đầu tiên phát hiện, liếc mắt nhìn lại liền kinh ngạc đến ngây người không ngớt, chỉ thấy người này đứng trong hư không, phạm vi một dặm băng tuyết vô tận toàn bộ biến mất.

Lúc này mọi người mới phát hiện, cơn lốc muốn lấy mạng người thổi về phía bọn họ đã biến mất, đây là thời gian tạm nghỉ quý giá, tất cả mọi người đều thở phì phò.

Toàn thân người kia giống như có một loại quang mang kỳ dị, quang mang kia như lửa, lửa kia lại không sáng, thế nhưng lại ẩn chứa khí tức tử vong khủng bố không gì sánh được.

Được hỏa quang này sưởi ấm, thể lực của mọi người chậm rãi khôi phục, ánh mắt của Trương đại ca lập tức sáng lên, biết người này đang trợ giúp mọi người, để cho mọi người chậm rãi vận khí, xem ra lần này nhất định có thể đến được Băng Tuyết Thần Cung.

Trương đại ca cung kính nói:

- Bái kiến tiền bối, không biết tiền bối có chuyện gì phân phó chúng tiểu nhân, chúng tiểu nhân nhất định hoàn thành nhiệm vụ.

Mọi người toàn bộ đều như vậy, người này thần uy như vậy ít nhất cũng là Kim Đan Chân Nhân, hỏa quang phía sau kia chính là Kim Đan dị tượng. Thật ra chẳng qua bọn họ chỉ là đám tán tu, căn bản không thể nhìn ra đây là pháp tướng của Nguyên Anh Chân Quân.

Đây chính là Tam Muội Hỏa Cự Nhân của Dư Tắc Thành, hiện tại pháp thân đắc thành, rất nhiều chuyện không cần mình xuất hiện, có bọn chúng đã đủ rồi.

Dư Tắc Thành im lặng không nói một lúc lâu, những tu sĩ này trong lòng thấp thỏm bất an, kỳ thực Dư Tắc Thành đang trợ giúp bọn họ khôi phục thể lực.

Thấy bọn họ đã gần như khôi phục, Dư Tắc Thành mới lên tiếng nói:

- Các ngươi là tán tu muốn bái nhập Băng Tuyết Thần Cung sao? Đây có đúng là nghi thức Khấu Tiên môn của Băng Tuyết Thần Cung không?

Trương đại ca cảm thụ được thiện ý của Dư Tắc Thành, lập tức lớn tiếng hồi đáp:

- Đúng vậy, tiền bối, chúng ta đều là người tham gia thí luyện, vãn bối Trương Vân Động, xin hỏi tiền bối có gì phân phó, vãn bối dù vào nước sôi lửa bỏng cũng không chối từ.

Trương đại ca này vừa nói vừa cung kính cúi đầu thật sâu.

Dư Tắc Thành nói:

- Tốt, xem ra ngươi cũng có chút khí phách, kỳ thực cũng không có chuyện lớn, ta chỉ là đến Băng Tuyết Thần Cung thăm bằng hữu, nắm phương hướng không chính xác, các ngươi ở trong gió tuyết vẫn có thể kiên định đi tới như vậy, ngoại trừ biết phương hướng, có phải có pháp khí dẫn đường gì không?

Trương đại ca kia lập tức đáp:

- Tiền bối ngài có điều không biết, hiện tại Băng Tuyết Thần Cung đang cử hành nghi thức của Khấu Tiên môn, cho nên đã kích hoạt Băng Tuyết thần trận, toàn bộ Bắc Cực Thiên ở trong phạm vi cấm chế, địa từ thay đổi, băng tuyết rơi dày, dựa theo hướng dẫn phi xa bình thường nhất định sẽ bị lạc phương hướng.

- Để dự phòng loại hiện tượng này, phường thị của Băng Tuyết Thần Cung bên ngoài Bắc Cực bán ra la bàn định vị, để tu sĩ đi qua nơi này không đến mức bị lạc phương hướng. Tại hạ vừa lúc cử hành Khấu Tiên môn đã mua la bàn định vị, mời tiền bối...

Trong khi Trương đại ca còn đang nói không ngừng, vừa nói vừa lấy ra la bàn định vị kia muốn dâng lên cho Dư Tắc Thành. Tiểu tử uống tiên tửu bên cạnh kia mau tay nhanh mắt lập tức lấy ra một la bàn định vị, chạy lên, quỳ xuống, giơ cao lên, hắn đem la bàn này dâng ra trước.

Trương đại ca kia nhất thời ngẩn người, vội vàng không nói nữa, cũng lấy ra một cái la bàn giơ cao lên, dâng ra.

Dư Tắc Thành sửng sốt, sau đó mỉm cười, vung tay lên lập tức thu hồi cả hai la bàn này.

Trương đại ca kia hung hăng liếc mắt nhìn tiểu tử kia, suýt chút nữa cắn vỡ răng, tiếp tục nói:

- Tiền bối, chỉ là vật này, la bàn này chỉ có thể sử dụng một năm, xin tiền bối lưu ý.

Có ích tất thưởng. Dư Tắc Thành vươn tay tìm tòi một chút, muốn lấy thứ gì đó thưởng cho hai người bọn họ, thế nhưng tìm một lúc, mình đã cho hết vật phẩm để tiến hóa thế giới Bàn cổ, trên người đã trống trơn, ngay cả linh thạch cũng không còn một viên, lấy cái gì để thưởng.

Chẳng qua đây cũng không phải tính cách của Dư Tắc Thành, hắn vung tay lên, lập tức bay ra hai đạo quang điểm tiến vào trong đầu của hai người, một thanh âm vang lên ở trong đầu hai người:

- Cái này là phương pháp vận chuyển của Tiên Thiên Nhất Khí Đại Cầm Nã, hai ngươi tu luyện cho tốt, sau khi luyện thành có thể bắt phi kiếm, bắt tất cả. Pháp này chính là pháp quyết phổ thông, sau khi nhập môn các ngươi cứ nói mua ở phường thị là được.

Sau đó phân thân Tam Muội Hỏa Cự Nhân lập tức phân ra hai điểm quang minh rơi xuống trên đầu hai người, nói:

- Còn đây là Tam Muội Tinh Hỏa có thể bảo vệ các ngươi vượt qua sông băng không chút thương tổn. Tu luyện cho tốt, luyện hóa nó vào trong cơ thể của các ngươi, tương lai nhất định có thể có thêm đất dụng võ.

Đột nhiên người trước mắt lóe lên biến mất vô tung vô ảnh., cuồng phong vô tận kia lại một lần nữa kéo tới, nhất thời mọi người bắt đầu trở nên run rẩy, tiếp tục chạy đi.

Chỉ có Trương đại ca và người thanh niên kia liếc mắt nhìn nhau một cái, trong ánh mắt của hai người mang theo mừng rỡ, gió Bắc gào thét đối với bọn họ đã không còn cảm giác lạnh lẽo.

Dư Tắc Thành cho hai quang điểm vô cùng cẩn thận, ngoại trừ hai người bọn họ thì không ai nhìn thấy, tránh mang đến phiền phức không cần thiết cho hai người bọn họ. Cây cao gió lớn, khi đó cũng không phải tạ ơn người mà là hại người. Dư Tắc Thành thu hồi hai phân thân tiếp tục chạy đi, khó trách phi xa của mình không tìm được phương hướng, thì ra cấm chế nơi này đã mở ra, cho nên mình bị lạc phương hướng.

Có hai la bàn này, Dư Tắc Thành chậm rãi kích hoạt, nhất thời kim đồng hồ trên la bàn bắt đầu xoay tròn, phương hướng kia tự động biểu hiện, quả nhiên chốc lát lại biến đổi, pháp thuật của Băng Tuyết Thần Cung quả nhiên thần kỳ.

Chẳng qua có la bàn này chỉ dẫn ngược lại không thành vấn đề gì, Dư Tắc Thành khống chế Kim Đăng chiến xa tiếp tục đi tới, thỉnh thoảng biến đổi phương hướng bay về phía trước, chỉ chốc lát đã bay qua một tòa núi băng cao, đây có khả năng chính là Vạn Nhận Băng Phong Sơn gì đó rồi, sau đó lại bay qua một bình nguyên, cuối cùng đột phá một sơn cốc quỷ dị đầy mưa đá rơi to bằng nắm tay, rốt cục phía trước xuất hiện một tòa cung điện cực lớn. Cung điện này lớn không gì sánh được, có thể dùng thành thị để hình dung, xa xa nhìn thấy phát ra vô số băng tinh quang thải. Nơi đây khí hậu lạnh lẽo đã biến mất, mặt trời ở ngay trên bầu trời, dưới ánh nắng chiếu rọi, cung điện kia phát ra quang mang màu lục, hơn nữa phụ cận còn có một chút bạch khí nhàn nhạt không ngừng bay lên hình thành hào quang bảy màu trên bầu trời, càng làm cho cung điện này giống như tiên cảnh nhân gian.

Hào quang kia Dư Tắc Thành nhìn kỹ thấy không phải hào quang bình thường, không ngờ là thần quang của trời cao xuyên xuống, đây có lẽ là Bắc Cực quang gì đó, nghe nói thần quang này thần kỳ không gì sánh được, có lúc có lực sát thương kỳ lạ có thể làm mù mắt người. Xung quanh cung điện này đều là sông băng cực lớn, trên sông băng kia có vô số cột băng xoay quanh, kỳ dị chính là ở trên những sông băng kia không ngờ có thực vật màu lục tồn tại, quả thực là chuyện không thể tưởng tượng nổi.

Dư Tắc Thành ở đây quan sát cảnh sắc của Băng Tuyết Thần Cung phía xa, đột nhiên có mấy đạo độn quang xuất hiện, trong nháy mắt ở trước người hắn đã đứng mấy thân ảnh, tổng cộng bốn người, hai nam hai nữ, đều là tu sĩ Trúc Cơ.

Trong đó một người khom người thi lễ nói:

- Vãn bối Tuyết Thanh Phương, chấp sự của Băng Tuyết Thần Cung, xin hỏi tôn tính đại danh của tiền bối, đến bản cung có chuyện gì?

Đối phương cảm ứng được khí tức của Dư Tắc Thành, biết rõ hắn là Nguyên Anh Chân Quân, không kiêu ngạo không siểm nịnh mà hỏi.

Dư Tắc Thành gật đầu đáp:

- Ta chính là Hiên Viên kiếm phái Dư Tắc Thành, phụng sư mệnh đến đây bái kiến một vị Chân Quân.

Dứt lời, Dư Tắc Thành ngón tay khẽ động, lập tức không trung xuất hiện tiêu ký của Hiên Viên kiếm phái.

Tuyết Thanh Phương lại hỏi:

- Chân Quân trong bản cung ư? Không biết tiền bối muốn tìm vị trưởng lão nào, vãn bối lập tức thông báo một tiếng cho tiền bối?

Dư Tắc Thành nói ra:

- Là Nam Vân Chân Quân, xin giúp ta thông báo.

Tuyết Thanh Phương lập tức nói:

- Thì ra là Nam Vân sư tổ, được, vãn bối lập tức truyền âm thông báo, xin chờ cho một lúc.

Sau đó lập tức gõ vang một tiếng thanh la, hóa thành một đạo hào quang bay vào trong nội cung.

Truyền âm như vậy thật là huyền bí, Dư Tắc Thành yên lặng nhìn theo, vừa muốn thu hồi Kim Đăng Chiến Xa, bất chợt xa xa có người kêu lên:

- Không thể nào, ta nhìn lầm rồi sao, đây... đây chính là Kim Đăng Chiến Xa ư?

Ở trước Băng Tuyết Thần Cung, Dư Tắc Thành vừa định thu hồi Kim Đăng chiến xa, chợt nghe thấy phía xa có người nói ra lai lịch của chiến xa của mình không khỏi nhướng mày, xem ra muốn sinh sự.

Loading...

Xem tiếp: Chương 702: Vạn Tái Hàn Huyền.

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Khuynh Cuồng

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 15



Vợ Yêu Ngọt Ngào

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 8


Thương Thiên

Thể loại: Tiên Hiệp

Số chương: 884