Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tiên Ngạo Chương 625: Đại Thế Côn Châu (hạ)

Chương trước: Chương 625: Đại Thế Cổn Châu



Vân Tử Trang đáp:

- Không phải là ta nghĩ như vậy, nhưng vì đệ về thăm nhà vài lần, lại không ghé thăm Thủy Vân tông lần nào cả, cho nên mọi người đều nói... Thật ra Nhược Hoành sư thúc cũng đã đi rồi, hết thảy đã trở thành quá khứ.

Lời này chứa ẩn ý bên trong, đây gọi là muốn người khác không biết, trừ phi mình không làm. Trước khi Thủy Tiệm Sinh chết đi từng truyền âm cho phụ thân y, nói rằng đi tìm Dư Tắc Thành, sau đó bèn thất tung một cách bất minh bất bạch.

Sau khi Thủy Nhược Hoành hóa điên, luôn luôn lẩm bẩm những lời này, lại thêm biểu hiện của Dư Tắc Thành ở Hoa Đô. Không ai ngốc cả, trước kia Dư Tắc Thành là tên tiểu tử vắt mũi chưa sạch, không có khả năng giết người, sau này tu vi càng ngày càng cao, thanh danh càng ngày càng vang dậy, thiên hạ ai ai cũng biết. Liên hệ mọi chuyện trước sau, mọi người đều đoán ra chân tướng sự tình, tuy rằng không có chứng cứ, nhưng vẫn nghi ngờ phỏng đoán, mười phần cũng đúng hết tám, chín phần.

Dư Tắc Thành chỉ khẽ cười, chuyện này hiện tại đã không còn quan trọng nữa, đã thuộc về dĩ vãng.

Vân Tử Trang nói tiếp:

- Trừ bọn đệ ra, Lưu Thi Vận cũng sẽ trở về, nàng cũng đã Kết Đan.

Vừa nghe như vậy, ánh mắt Dư Tắc Thành rực sáng. Sau lần từ biệt trước, tuy rằng lúc ấy vì Vô Lượng tông ngăn cản, nhưng còn có một nguyên nhân khác, đó chính là Tâm Ma Tàn Ảnh.

Năm xưa Lưu Thi Vận bằng vào tu vi Luyện Khí kỳ, có thể đánh chết Kim Đan Chân Nhân, sử dụng kiếm thuật của các đại kiếm phái. Nhưng theo như Tâm Ma Tàn Ảnh ghi lại, Lưu Thi Vận không có khả năng luyện thành Nguyên Bát kiếm như Kiếm Khí thuật, Kiếm Linh thuật, Ngự Kiếm thuật... Nhưng Lưu Thi Vận lại hiểu, hơn nữa đã hiểu được từ rất nhiều năm trước, về chuyện này quả thật có rất nhiều điểm đáng ngờ.

Quan trọng nhất chính là Dư Tắc Thành không biết mình sẽ đối mặt với Lưu Thi Vận ra sao, cư xử với nàng thế nào.

Lúc này nghe Lưu Thi Vận cũng sẽ trở về trợ quyền, phản ứng đầu tiên của Dư Tắc Thành là mừng như điên dại.

Cốt Luân Tề Văn lại nói:

- Tắc Thành thúc, diệt nhi đã liên hệ mời mọi người tới, bất quá Thành Lam đã làm nhiệm vụ thí luyện, hiện tại đang ở Mạc Bắc chưa về. Vương Thư Nguyên đánh chết cũng sẽ không tới, Phùng Liên Liên vạn năm không ra khỏi cửa, chỉ có Lôi Băng Vân gởi phi phù đáp lại, lát nữa nàng sẽ tới đây.

Dư Tắc Thành lại nói:

- Tử Trang Đại ca, huynh làm thế nào liên hệ được với bọn họ vậy? Phùng Liên Liên vạn năm không ra khỏi cửa, Lôi Băng Vân tính tình lạnh lẽo vô cùng, Phong Linh Tĩnh biến mất tăm mất tích. Vương Thư Nguyên kiêu ngạo vô cùng, đệ thật là bội phục Đại ca.

Vân Tử Trang cười nói:

- Thật ra rất là đơn giản, chỉ nói chuyện mà thôi. Đáng tiếc Long Thiên Hoàng trở thành Kim Đan Chân Nhân lại chết đi như vậy, thật sự là đáng tiếc.

- Trong số những người bọn đệ, hiện tại Phùng Liên Liên đã đạt tới cảnh giới Kim Đan đỉnh phong, tu vi của nàng là cao nhất, kế đến là đệ, những người khác chỉ vừa mới Kết Đan. Tắc Thành này, đệ thua Phùng Liên Liên rất xa...

Dư Tắc Thành buồn bực nói:

- Đệ cũng vô cùng khâm phục, tốc độ tu luyện của đệ vốn đã rất nhanh, nhưng nàng ấy còn nhanh hơn gấp mấy lần, xem ra quả thật nàng là cao nhân chuyển thế.

Cốt Luân Tề Văn nói:

- Tắc Thành thúc, theo tin không chính thức, Phùng Liên Liên vẫn chưa tu luyện Hiên Viên kiếm phái, nàng tu luyện tiên thuật khác. Trong số những người chúng ta, giao tình giữa nàng và Long Thiên Hoàng tốt nhất, có thể nói là bằng hữu duy nhất của nàng, đáng tiếc Long Thiên Hoàng...

Dư Tắc Thành gật đầu không ngớt, lúc này Tiểu Tam đi tới nói:

- Sư phụ, tiệc rượu đã chuẩn bị xong, mời mọi người vào chỗ.

Đây là cái lợi của chuyện có đồ đệ, Tiểu Tam nhờ có tiên quang chúc phúc, mấy năm nay tu vi cũng tăng nhanh, đạt tới cảnh giới Linh Tịch Trúc Cơ kỳ. Dư Tắc Thành định rằng qua vài năm nữa sẽ đưa y tới Tam Thiên giới, để cho y nâng cao cảnh giới cấp tốc.

Mọi người ngồi vào chỗ, lúc này một đạo hàn khí từ xa bay tới, chính là Lôi Băng Vân.

Nhiều năm không gặp, Lôi Băng Vân vẫn một thân áo trắng, cao ngạo như sương tuyết, dáng người đứng thẳng ngạo nghễ như trước. Dư Tắc Thành thấy dường như nàng còn cao hơn cả mình ba tấc, năm xưa mình đã cao, bao nhiêu năm qua cao thêm không ít nhưng Lôi Băng Vân còn cao hơn nữa.

Vẻ mặt Lôi Băng Vân trơ lạnh như cẩm thạch tạc thành, cứng rắn lạnh lùng, mạnh mẽ cương nghị mà lãnh khốc. Toàn thân nàng toát ra sát khí lạnh như băng khó tả bằng lời, thấm sâu vào xương tủy. Cho dù nàng có đẹp hơn xưa, nhưng không ai xem nàng như nữ nhân khi trước.

Hàn khí này là thật, xung quanh nàng trong phạm vi ba thước, vạn vật đóng thành băng, đây là dị tượng Kim Đan của nàng.

Thật ra dị tượng Kim Đan của cốt Luân Tề Văn bên cạnh cũng đang không ngừng hiện ra, nhưng nếu không chú ý chắc chắn sẽ không phát hiện. Thân cốt Luân Tề Văn khoác một chiếc cẩm bào, trên đó có thêu vô số hoa văn, thật ra cẩm bào này là áo choàng màu trắng không thêu hoa văn. Mà đó cũng không phải hoa văn, mà là vô số cổ trùng chồng chất lên nhau, hình thành hoa văn màu sắc sặc sỡ, cổ trùng này rất nhiều, nhiều tới mức chồng chất lên nhau, khiến cho người ta không phân biệt được hình dạng.

Còn dị tượng Kim Đan của Vân Tử Trang là một đám mây bay lơ lửng sau lưng, không ngừng tan rồi hợp, nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện ra là do vô số vân kiếm tạo thành.

Bọn họ nhìn sang Dư Tắc Thành, lại không hề phát hiện ra dị tượng Kim Đan của hắn. Bởi vì dị tượng Kim Đan kiếm Hiên Viên trước kia của Dư Tắc Thành đã dung nhập vào thế giới dị tượng Kim Đan của hắn. Hơn nữa hiện tại thế giới dị tượng Kim Đan này đã dung hợp

cùng hoàn cảnh xung quanh Dư Tắc Thành, gặp núi nhập vào núi, gặp nước biến thành sông, dung hợp hoàn mỹ với vạn vật xung quanh, muốn nhìn ra là vô cùng khó khăn.

Bốn người ngồi xuống, bắt đầu nhấm nháp, hàn huyên chuyện năm xưa, kể ra những bí sử truyền văn ly kỳ, vô cùng vui vẻ. Cảnh tượng mọi người tụ tập tán gẫu như vậy lúc còn trẻ cũng là bình thường, nhưng thời gian càng trôi qua, lại càng cảm thấy ấm áp.

Lôi Băng Vân cứ ngồi uống rượu tà tà, không nói nửa lời, chỉ có hàn khí kinh người toát ra nhắc nhở cho mọi người sự hiện diện của nàng.

Dư Tắc Thành uống được một lúc, buột miệng hỏi:

- Tử Trang Đại ca, hiện tại chưởng môn Thủy Vân tông là Vân Phàm tiền bối hay sao?

Sắc mặt Vân Tử Trang chợt lộ vẻ ảm đạm, đáp:

- Không phải, chưởng môn hiện tại là Bạch Hà Tích Bạch sư đệ.

Nghe vậy, Dư Tắc Thành tỏ ra vô cùng sững sốt:

- Bạch Hà Tích, Bạch Đại ca ư, y đã làm chưởng môn Thủy Vân tông?

Vân Tử Trang đáp:

- Đúng vậy, hiện tại là Bạch sư đệ ngồi ghế chưởng môn, vô cùng xứng đáng.

Dư Tắc Thành lập tức đứng bật dậy:

- Tử Trang Đại ca, khi nào trở về huynh hãy nói với Bạch Đại ca, chuyện này đệ sẽ lo. Có đệ ở đây, không ai có thể ngăn Thủy Vân tông trở thành trung môn, dù là Diệu Hóa tông cũng không được!

- Huynh hãy yên tâm, đệ sẽ đi mời Nguyên Anh Chân Quân cho huynh, dù là Chân Nhất Thần Quân đệ cũng có thể mời được, việc này đệ sẽ lo tới cùng. Hiện tại Bạch Đại ca là chưởng môn... hay, hay quá, đệ sẽ tặng lễ vật gì đây... phi kiếm, pháp bảo, phải làm cho người khác vô cùng hâm mộ.

Nghe tin Bạch Hà Tích đã trở thành chưởng môn Thủy Vân tông, lập tức Dư Tắc Thành vô cùng cao hứng, bắt đầu tính toán, từ giờ hắn đã xem đại lễ thăng môn của Thủy Vân tông như chuyện của mình.

Hắn không chú ý rằng, hắn càng gọi Bạch Đại ca, Vân Tử Trang càng tươi cười rạng rỡ, nhưng y lại uống từng ngụm rượu u sầu, càng uống càng sầu.

Bốn người vừa hàn huyên chuyện cũ vừa nâng cốc uống không ngừng, ăn mừng một trận. Mặt Lôi Băng Vân lạnh như sương phủ, rượu đến là uống, nàng uống loại tiên tửu do Dư Tắc Thành phối chế rất mạnh mà như uống nước lã. Nàng lại không nói gì, ai nói mặc ai, chỉ lẳng lặng lắng nghe.

Uống đến gần tàn tiệc, bất chợt Lôi Băng Vân buông chén xuống nói:

- Cũng đã tới lúc, ta phải về rồi, khi nào trở về Thủy Vân tông hãy cho ta biết.

Dứt lời không nhìn tới ba người còn lại, đứng dậy ngự kiếm bay lên, nháy mắt xé rách trời không, mất tăm mất tích.

Đối với chuyện Lôi Băng Vân thở ơ rời khỏi, ba người Dư Tắc Thành cũng không quan tâm, lại tiếp tục ngồi hàn huyên. Dư Tắc Thành hỏi thăm mới biết, hiện tại chẳng những Bạch Đại ca của mình làm chưởng môn Thủy Vân tông, mà còn cưới Liễu Toàn Cơ làm vợ, có được hai hài tử.

Sang hôm sau, Vân Tử Trang cáo từ rời đi, Dư Tắc Thành tiễn y ngàn dặm mới trở về động phủ.

Đại lễ thăng môn bắt đầu vào mồng Một tháng Ba, hôm nay mới là hai mươi tám tháng Giêng, còn một tháng nữa cũng đủ cho mọi người chuẩn bị.

Đầu tiên phải chờ Thành Lam trở về, Vương Thư Nguyên và Phong Linh Tĩnh đi đường khác, không cần chờ bọn họ. Nhưng những hảo hữu trên Hiên Viên kiếm phong cũng nên đồng loạt trở về, dọc đường mọi người cũng có bầu bạn, không tới nỗi tịch mịch nhàm chán. Sau đó dành ra thời gian cho mọi người tiện đường về thăm nhà một chút, cuối cùng mới tụ tập ở Thủy Vân tông trợ quyền.

Cho nên ở một mức độ nào đó, thời gian vẫn vô cùng cấp bách. Vì lần trở về này, Dư Tắc Thành cố ý tới Hiên Viên kiếm phong tìm một ít linh dược kéo dài tuổi thọ cho đệ đệ.

Sau khi đi vào dược đường trên Hiên Viên kiếm phong, Dư Tắc Thành bắt đầu lựa chọn. Tử Hoàng đan này dược tính quá mạnh, đệ đệ đã già, không thể hấp thu. Hỏa Long hoàn còn tạm, nhưng e rằng thân thể đệ đệ không chịu nổi dược hiệu tẩy cốt.

Loading...

Xem tiếp: Chương 626: Quá Khứ Của Cổn Châu

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Tiên Cung

Thể loại: Tiên Hiệp, Huyền Huyễn

Số chương: 8


Ốc Mượn Hồn

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 39



Khống Chế Thành Nghiện

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50


Ở nơi đó em cười

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 11