Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tiên Ngạo Chương 598: Âm Dương Nghịch Chuyển (hạ).

Chương trước: Chương 598: Âm Dương Nghịch Chuyển (thượng).



Mây lửa màu đỏ tươi tắn như biển dung nham đỏ chói.

Kiếm cưu Dư Tắc Thành khẽ run lên, tất cả hỏa nhân tới gần hắn tan nát hết. Đám hỏa nhân này thật ra cũng không đáng sợ, cho dù số lượng đông đảo, nhưng trong trận chiến hiện tại cũng không làm được chuyện gì.

Sáu nữ nhân còn lại vẫn đang vũ múa, theo động tác hết sức gai mắt của các nàng, trên người các nàng xuất hiện băng khí màu tím đen. Băng khí này truyền theo đường chỉ đen, hấp thu linh lực giữa không trung biến thành một đám băng nhân to chừng một trượng đen như mực. Đám băng nhân này chứa lực đóng băng hết thảy, nhẹ nhàng rơi xuống như một đám hoa tuyết đen ngòm.

Băng nhân màu đen nhanh như điện chớp xông về phía hai kiếm cưu của Dư Tắc Thành và Công Tôn Nạp Lan. Bọn chúng tới chỗ nào, hư không như bị đóng băng, thiên địa vạn vật điêu linh, hết thảy như trở lại thời Băng Hà tiền sử.

Băng hà đen như mực đông cứng thiên địa.

Sau khi mây lửa màu đỏ, băng hà màu đen xuất hiện, hỏa nhân tìm tới băng nhân, hai bên không ngừng va chạm vào nhau, tạo ra thế hợp hoan. Theo thế va chạm của chúng, lập tức tạo ra phản ứng bùng nổ trên quy mô lớn. Mây lửa nổ tung thành ức vạn tia lửa đỏ tung tóe bốn phía, băng nhân màu đen vỡ nát thành nhiều mảnh băng nhỏ rực rỡ hào quang đen kịt.

Công Tôn Nạp Lan quát lớn:

- Không xong, âm dương nghịch chuyển, mau, mau dùng lực Thiên Đạo, ngoài trừ lực Thiên Đạo ra, không được dùng chân nguyên tâm pháp nào khác!

Trong lúc y quát, lực hủy diệt mà hỏa nhân và băng nhân nổ tung tạo ra nháy mắt đã lan tỏa khắp thiên địa. Đây chính là uy lực lợi hại của âm dương nghịch chuyển.

Những đường chỉ đỏ giăng khắp không trung dần dần mờ nhạt, ngược lại những đường chỉ đen càng thêm u tối đậm lên, thiên địa nguyên khí cũng bắt đầu dao động vô cùng kịch liệt.

Nháy mắt trong vòng trăm dặm, bùng nổ lực lượng hủy diệt mạnh nhất, chói chang rực rỡ. Lực lượng kích động bạo phát làm vang lên thanh âm kỳ dị vang tận mây xanh, khiến cho tai mắt mọi người không còn linh mẫn.

Trong vụ nổ này, thiên địa trong vòng trăm dặm bắn ra nhị khí Âm Dương Ngũ Hành. Vạn khí biến hóa, âm hóa dương, dương hóa dẫn. Ngũ Hành hỗn loạn. Tam Nguyên tan nát.

Nhìn lại cả không trung sáng rực đã biến thành khu vực vô cùng nguy hiểm. Nguyên khí ngập tràn, như ngưng tụ thành thực chất, cả thế giới này như ngưng đọng lại.

Chỉ trong thoáng chốc, Dư Tắc Thành và Công Tôn Nạp Lan dường như bị thời gian tạm dừng, đứng yên giữa không trung. May là hiện tại bọn họ đang sử dụng lực Kiếm Cưu chính là lực Thiên Đạo, bằng không trong hoàn cảnh này, tu sĩ điều khiển chân nguyên khác ngay tức khắc sẽ chịu lực âm dương nghịch chuyển, chân nguyên nghịch chuyển, huyết mạch đảo ngược, thân thể nổ tan tác giữa không trung.

Tên Nguyên Anh Chân Quân kia thấy vậy biến sắc, âm dương nghịch chuyển của mình không có hiệu quả. Tưởng rằng tối thiểu cũng giết được một tên, không ngờ cả hai người đều không bị ảnh hưởng, ai cũng có được lực Thiên Đạo. Bản thân y khổ tu ngàn năm cũng chưa có được lực Thiên Đạo, thật sự là Thiên Đạo bất công.

Y vô cùng phẫn nộ, pháp quyết trong tay biến hóa liên tục, bạch quang ảo ảnh hoán đổi vị trí theo pháp quyết, một tiếng sét đánh ầm vang vọng bên tai.

Bên người y hiện ra đồ án Thái Cực Âm Dương Ngư rất lớn, đồ án này biến hóa, âm dương va chạm hóa thành một đạo thiểm điện, nhiếp hồn đoạt phách. Nháy mắt tia chớp này bắn ra, giữa không trung hóa thành một vạn bảy ngàn sáu trăm ba mươi bảy tia chớp lóe ra kim quang sáng lóa, vẽ ra đạo đạo kim tuyến trên không, bắn về phía Dư Tắc Thành và Công Tôn Nạp Lan.

Những tia chớp nhỏ bé giống như tên nỏ, dày đặc như mưa, có lực xuyên thấu đáng sợ. Hơn nữa chúng giăng khắp trên không, đan thành một tấm lưới khổng lồ phủ khắp.

Sau khi bắn đòn này ra ngoài, âm dương lại va chạm với nhau, sau đó lại bắn ra một đòn nữa, lại là một vạn bảy ngàn sáu trăm ba mươi bảy tia thiểm điện lưu quang. Đây chính là Âm Dương Đạo Tiễn của y, vô cùng vô tận, hủy diệt hết thảy.

Hào quang lóng lánh sáng ngời, đẹp đẽ vô cùng, trong phạm vi lưới điện này bao phủ, từng đợt tên bắn tới liên miên không ngừng nghỉ như nước thủy triều, hết đợt này tới đợt khác.

Đây mới đúng là Nguyên Anh Chân Quân, địch nhân hùng mạnh, Dư Tắc Thành không khỏi gật gật đầu. Nhưng gặp phải địch nhân càng mạnh, lại càng kích phát chiến ý của Dư Tắc Thành lên tới cực điểm.

Hắn rống to, huy động kiếm cưu xông thẳng về phía trước, không hề sợ hãi, anh dũng tiến lên, bạo phát chiến lực, lấy lực phá lực, quyết lòng giết chết đối phương.

Xông lên, xông lên, hủy diệt hết thảy, bất chấp tên như thiểm điện, bất chấp cuồng phong bão tố, ta cũng phải đánh tan ngươi, chém thành phấn vụn.

Dưới ý niệm này, dưới chiến ý sục sôi vô tận, Dư Tắc Thành Nhân Kiếm hợp Nhất, hóa thành một đạo lưu quang xông về phía địch nhân dưới làn mưa tên vô tận.

Chỉ trong thoáng chốc, Dư Tắc Thành đã vọt tới, nhưng xung quanh đối phương trong phạm vi ngàn trượng dường như hình thành một Lĩnh Vực, một không gian âm dương vô cùng đáng sợ. Thế công mạnh mẽ của Dư Tắc Thành bị lực lượng của không gian này dời đi nơi khác.

Dư Tắc Thành rúng động trong lòng, định lấy phi kiếm cửu giai Sát Na Quang Hoa ra, chuẩn bị xuất một kiếm mạnh mẽ, chợt bên tai hắn nghe thấy giọng nói của Công Tôn Nạp Lan:

- Sư đệ giúp ta, kiếm cưu dung hợp, mượn lực Kiếm Cưu thi triển Kiếm Tâm Thông Huyền khí, Phá Hồn Diệt Thế thuật.

Chỉ trong thoáng chốc, một cảm giác kỳ lạ lan tỏa khắp toàn thân Dư Tắc Thành, dường như Công Tôn Nạp Lan phát ra cảm ứng kỳ dị để mượn lực Kiếm Cưu của Dư Tắc Thành. Không biết đây là pháp quyết gì, trước kia Dư Tắc Thành chưa từng nghe qua, có lẽ là kiếm thuật vô thượng của chưởng môn nhất mạch.

Dư Tắc Thành không chút nghi ngờ, lập tức cho mượn lực Kiếm Cưu của mình. Nháy mắt lực Kiếm Cưu trên người hắn biến mất, dung hợp vào thân thể Công Tôn Nạp Lan, y lập tức hóa thành một đạo kim quang, xông lên nhanh như chóp.

Sau khi kim quang đánh trúng đồ án Thái Cực Âm Dương Ngư bên cạnh Nguyên Anh Chân Quân kia, chợt biến mất không tiếng động, giống như trâu đất xuống biển. Thình lình bảy đạo hào quang bùng nổ ầm ầm liên tiếp trên đồ án Thái Cực Âm Dương Ngư kia, chẳng khác gì tiếng sấm gió vô cùng mạnh mẽ. Rốt cục đồ án Thái Cực Âm Dương Ngư nổ tung, một mảng kim quang từ giữa vọt ra. Nhìn lại chỉ thấy tên Nguyên Anh Chân Quân kia phun máu miệng lui nhanh, nháy mắt hóa thành lưu quang độn xa ngoài ngàn dặm.

Công Tôn Nạp Lan đứng sừng sững nơi đó, tay cầm một hồ lô, thân hình bất động.

Công Tôn Nạp Lan thở ra một hơi dài, giống như vừa dỡ bỏ một gánh nặng xuống khỏi vai mình. Dư Tắc Thành cảm thấy lực Kiếm Cưu vừa rồi cho mượn lại trở về thân thể của mình, hơn nữa còn có thêm một cảm giác kỳ lạ: dường như có một đạo lực Kiếm Cưu khác cũng nháy mắt dung nhập vào thân thể của mình.

Đạo lực Kiếm Cưu mới lạ này hết sức hung tàn, mang khí tức hủy diệt, tràn đầy dục vọng đánh chết cường địch, nuốt lấy huyết nhục và hồn phách của chúng, lại cũng vô cùng dũng cảm can trường, tóm lại hoàn toàn khác với lực Kiếm Cưu mà mình lãnh ngộ.

Công Tôn Nạp Lan lên tiếng nói:

- Đừng cử động, sư đệ hãy cẩn thận lãnh ngộ một phen, đó là lực Kiếm Cưu mà ta cảm ngộ. Có vay thì có trả, ta đã mượn lực Kiếm Cưu của đệ, hiện tại đã trả lại, còn trả thêm phần lãi, chính là lực lượng của ta.

Thì ra đây là lực Kiếm Cưu của Công Tôn Nạp Lan, y nói tiếp:

- Hiên Viên kiếm phái chúng ta, mỗi người lãnh ngộ lực Kiếm Cưu khác hẳn nhau, không ai giống ai, ai cũng có ưu và khuyết điểm của riêng mình. Ta thấy Song Cưu kiếm pháp của đệ đã hoàn thành một nửa, hơn nữa lại còn dùng nhiều lực Thiên Đạo khác nhau để sử dụng kiếm pháp, rất có thần uy của tổ sư gia, khiến cho người ta vô cùng hâm mộ.

Dư Tắc Thành cười nói:

- Cảm tạ sư huynh khen ngợi.

Dư Tắc Thành cảm ngộ lực Kiếm Cưu này, chỉ trong thoáng chốc, Dư Tắc Thành đã cảm ngộ được điểm chủ yếu trọng tâm của lực Kiếm Cưu hùng mạnh này.

Điểm ấy chính là kỳ tích, là hết sức bất ngờ, chỉ cần kiên trì tới cùng, chỉ cần có lòng tin, kỳ tích sẽ xuất hiện, bất cứ chuyện gì cũng có thể xảy ra. Đây là cảm giác hết sức thần bí, không thể khống chế, không thể cân nhắc đánh giá theo lẽ thường được. Nhưng cũng chính điểm này là tinh hoa của lực Kiếm Cưu Công Tôn Đại sư huynh.

Dư Tắc Thành lặng lẽ cảm ngộ, dung hợp cảm giác này vào trong kiếm cưu của mình. Lập tức lực Kiếm Cưu kia dần dần tiêu tan, trở lại trên người Công Tôn Đại sư huynh, hai người nhìn nhau cười, cả hai đều khôi phục bình thường.

Công Tôn Nạp Lan cho rằng lực Kiếm Cưu của Dư Tắc Thành chỉ có biến hóa khác một chút so với những người khác, thật ra không phải, lực Kiếm Cưu của hai người khác nhau rất nhiều. Kiếm cưu của Công Tôn Nạp Lan là kiếm cưu đặc biệt chỉ có chưởng môn nhất mạch mới có, là Hiên Viên kiếm phái chính tông truyền thụ, có thể nói là lực Kiếm Cưu truyền từ trên xuống hết đời này sang đời khác của Hiên Viên kiếm phái. Trong quá trình truyền thụ này, ai nấy đều biểu hiện ra hết sức rõ ràng nét hung tàn ác độc của thần cưu.

-o0o-

Loading...

Xem tiếp: Chương 599: Thế Ngoại Đào Nguyên.

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

The Marcolini Blackmail Marriage

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 12



Giang Hồ Bất Ai Đao

Thể loại: Kiếm Hiệp, Ngôn Tình

Số chương: 66


Bá Chủ Đích Nhu Tình

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 38


Sao Trời Lấp Lánh

Thể loại: Trọng Sinh, Đam Mỹ

Số chương: 65