Từ Huyền thân là Viễn Cổ thể tu, truy cầu cực hạn tu thể, thân thể vô số lần lột xác, sớm đã siêu thoát cấp độ nhân loại.
Nếu không phải ở cửa thứ hai thiên phú đài, Từ Huyền lấy được thiên phú hoàn cũng không có khả năng cao như vậy.
Dưới tình huống này, bản năng phản ứng của Từ Huyền so ý thức nhanh hơn, hoặc là nói, căn bản không thông qua ý thức.
Một kích thất bại, Tử Ô mai danh ẩn tích, bầu trời càng thêm ảm đạm, thậm chí trở nên đen kịt, sát cơ sâm lãnh xuyên thẳng qua mỗi một khu vực.
Phụ cận, có số ít thiên tài may mắn chứng kiến một trận chiến này, tất cả đều ngừng hô hấp lại, trong lòng kinh hãi hoảng sợ:
- Thực lực của Từ Huyền lại có thể áp chế Tử Ô một trong Tam đại bất thế kỳ tài.
Một khắc này.
Dị biến tái sinh.
- Ám Thiên Tam Tuyệt Sát!
Ba đạo hàn ảnh sâm lãnh biến ảo bất định khi thì hiển hiện, khi thì ẩn nấp, sáng tối giao thoa, như thiểm điện lướt đến trước người Từ Huyền, phân biệt đâm về đầu, phần cổ, trái tim của hắn.
Sắc mặt của Từ Huyền đại biến, đồng thời cảm nhận được ba cỗ hàn ý trí mạng, sát cơ đã nhập vào cơ thể mà công kích tự nhiên cũng rơi xuống trên người.
Ám Thiên Tam Tuyệt Sát ẩn chứa tam trọng công kích, toàn bộ là công kích chân thật, mà cơ hồ là đồng thời đâm vào mục tiêu.
Ba Tạch...!
Thân thể của Từ Huyền như linh xà cao thấp lắc lư vặn vẹo, trong nháy mắt thông qua chấn động các đốt ngón tay và thân thể dùng ba cái bộ vị, đối chiến ba đạo công kích đồng thời rơi vào trên người.
Đinh đinh đinh. . .
Đốm lửa văng khắp nơi, một đạo u ám hư ảnh lại một lần nữa bị đánh bay ra ngoài.
Oa!
Tử Ô nhổ ra một búng máu, thương thế không nhẹ, hắn cắn răng nói:
- Xem như ngươi lợi hại
Vù!
Thân ảnh Tử Ô nhoáng một cái, biến mất hư không, sát cơ trải rộng bốn phía cũng biến mất không thấy gì nữa.
Từ Huyền hơi buông lỏng một hơi:
- May mắn ta trước kia cùng Vô Song Điện Vương đối chiến qua, có một chút kinh nghiệm. . .
Nhìn như hắn thắng được nhẹ nhàng như vậy, kì thực vạn phần mạo hiểm, đổi lại là Nguyên Đan hậu kỳ bình thường chỉ sợ đã bị diệt sát một hai lần rồi.
Còn nữa, Từ Huyền tấn Thăng Nguyên Đan trung kỳ, thực lực tăng lên một khoảng lớn, thân thể hoàn mỹ vượt qua phản kích của ý thức. Với một trình độ nhất định, cũng khắc chế bí kỹ của Ám Không Điện.
- Từ Huyền không ngờ lại chiến thắng Ám Không Điện Tử Ô. . .
Thiên tài quan sát ở phụ cận kinh tâm sợ run, bị làm cho sợ đến lập tức chạy thục mạng.
Đánh bại Tử Ô, Từ Huyền tiếp tục đi về phía trước.
Trên đường đi đám tu giả thiên tài nhìn thấy hắn đều nhanh chóng đi đường vòng, chạy trối chết.
Từ Huyền mặc kệ sẽ những tiểu lâu la này.
Muốn đoạt thứ nhất, phải chém giết Tà Ương có số lượng lệnh bài qua cửa tối đa.
- Còn thừa lại cuối cùng một ngày, Tà Ương nhất định sẽ lọt vào đuổi giết của đám người Vô Không Minh.
Trong lòng Từ Huyền thầm nghĩ.
Đúng như Từ Huyền sở liệu, Tà Ương tại một ngày cuối cùng này lâm vào nguy cơ cùng phiền toái, phải trốn tránh khắp nơi.
Thiên Vân Kiếm Tông Vô Không Minh tại bốn phía điều tra chỗ của Tà Ương.
- Tuy rằng chúng ta người đông thế mạnh, nhưng một khi được Vô Không Minh tìm được, cũng gặp phải nguy hiểm.
Tà Ương cùng hai vị Nguyên Đan hậu kỳ khác thương nghị.
- Chúng ta đã phái ra một nửa nhân lực, các nơi nhìn chằm chằm vào Vô Không Minh, nếu như vận khí không tốt, cũng chỉ có liều mạng thôi.
Bùi Kình nói.
- Vô Không Minh mạnh mẽ như thế nào, cũng chỉ lẻ loi một mình, chúng ta Tam đại Nguyên Đan hậu kỳ liên thủ, cộng thêm nhiều người như vậy phát động chiến thuật biển người có lẽ có lực đánh một trận.
Một vị Nguyên Đan hậu kỳ Huyền Y Vũ Tu, nhàn nhạt mà nói.
Quỷ Cốt Tông liên minh, Tam đại Nguyên Đan hậu kỳ, hơn hai mươi tu giả, chia làm ba cỗ trước sau liên hệ, tận lực hướng nơi vắng vẻ đi tới.
Nhưng mà đám người Tà Ương vừa mới rời đi một lát.
Hưu...hưu... Hưu....hưu...!!! --
Bốn đạo Kiếm Vân quang hà, rơi xuống khu vực phụ cận.
- Có lẽ vừa đi một lát, Quỷ Cốt Tông liên minh ở bên trong Thiên Lục Nguyên cừu địch rất nhiều, chắc chắn sẽ có người báo tin báo tin cho chúng ta, đám người trốn không thoát đâu.
Một vị Kiếm Tông thiên tài nói.
Vô Không Minh một đầu tóc tím phiêu động, hắn nhắm lại hai con ngươi, đứng lặng giữa không trung, vô hình kiếm ý, xuyên thẳng qua thiên địa, dung nhập Vân quang, phong thanh, quang ảnh.
Trong sát na, quanh thân thiên địa vạn vật, phảng phất đã hóa thân thành kiếm.
- Đã tìm được! Ta một người là đủ, các ngươi phụ trách tiếp ứng.
Vô Không Minh nhàn nhạt mà nói.
Vừa mới nói xong.
Vù hưu....hưu...!!! -- Một đạo Vân Ảnh kiếm quang, như thiểm điện lướt hướng phương xa.
Trên không huyết sắc quang giới.
- Vô Không Minh thật đúng là biến thái, kiếm ý quán thông thiên địa, bỏ qua hạn chế thần thức giác quan, tìm được địch nhân bên ngoài phạm vi siêu việt hơn mười dặm.
Một vị kim bào thủ lĩnh cảm khái nói.
Cùng lúc đó.
Đám người Tà Ương bay đến một tràng dãy núi trên không.
Đột nhiên thân ảnh Tà Ương cứng đờ rồi ngừng lại.
- Làm sao vậy?
Bùi Kình kỳ quái hỏi.
- Vô Không Minh đến rồi.
Sắc mặt Tà Ương ngưng trọng nói.
- Hoàn toàn không có dấu hiệu, ngươi xác định không có sai chứ?
Huyền Y Vũ Tu, kinh nghi khó hiểu mà nói.
- Không có sai! Ta từng cùng Vô Không Minh có chiến một trận, khí tức kiếm ý của hắn hết sức quen thuộc.
Tà Ương hít sâu một hơi, trong mắt lệ quang u lãnh:
- Tất cả mọi người, chuẩn bị chiến tranh!
Chuẩn bị chiến tranh!
Đám thiên tài bọn họ của Quỷ Cốt Tông liên minh tổ chức lên trận thế, pháp lực thần thông hùng hồn dung hội cùng một chỗ, sinh ra khí thế vô cùng cường đại.
- Tà Ương, giao ra lệnh bài qua cửa!
Một cái thanh âm đạm mạc, từ xa phương truyền đến.
Sau một khắc.
Thân ảnh quang của Vô Không Minh mờ mịt như huyễn bay đến trên không bao quát xa xa.
- Tuyệt không khả năng!
Tà Ương cười lạnh một tiếng:
- Vô Không Minh, ngươi lẻ loi một mình, tới khiêu chiến toàn bộ liên minh Quỷ Cốt Tông chúng ta xem ra là chán sống rồi.
Vừa mới nói xong, một tay của hắn hướng không trung nhấn một cái.
Hô ông!
Đỉnh đầu mở ra một cái vòng xoáy u ám đường kính hơn mười trượng, huyết sóng cuồn cuộn.
Nương theo từng cơn sắc nhọn, ở bên trong vòng xoáy huyết ba bay ra bốn đầu Biên Bức Lệ Quỷ thực lực tiếp cận Nguyên Đan hậu kỳ.
Chợt ở bên trong vòng xoáy lại chấn động đi ra một huyết cốt nhân cao tới mười trượng, tay cầm cự đao trầm trọng gỉ sét, chém ra thành từng mảnh huyết sắc quang nhận.
Vẻn vẹn chỉ một huyết cốt nhân, tứ đầu Biên Bức Lệ Quỷ, kỳ thật thực lực cũng đủ để cho Nguyên Đan, bình thường nghe tin đã sợ mất mật.
Đồng thời, phụ cận một hai chục tên thiên tài kết thành trận pháp hoặc phòng thủ, hoặc công kích, hết sức ăn ý.
Vù!
Thân ảnh Vô Không Minh biến ảo, giống như một đám mây màu hư ảnh, một tay vẽ một cái, một đạo kiếm khí hư vô mờ mịt thẩm thấu mỗi một nơi hẻo lánh phụ cận hư không, lần lượt phát động công kích quỷ dị khó lường.
Một hai chục tên thiên tài phụ trách phòng thủ rất nhanh có người kêu rên hoặc kêu thảm thiết.
Vô Không Minh nếu như công kích bằng kiếm khi hư vô huyễn động thì rất khó có thể cận thân.
Mà hắn phát động công kích , có thể thẩm thấu phòng ngự trận thế, suy giảm thiên tài tu giả bên trong.
- Lên!!!
Tà Ương bấm tay một cái, huyết cốt nhân cùng tứ đầu Biên Bức Lệ Quỷ, thẳng hướng Vô Không Minh lao tới.
Thiên tài tu giả khác cũng cũng nhao nhao phát động xa xa công kích.
Nhưng mà công kích của Vô Không Minh quá mạnh mẽ, đơn chỉ một lướt.
Phốc! Phốc!!
Hai Biên Bức Lệ Quỷ thực lực tiếp cận Nguyên Đan hậu kỳ lập tức bị chém giết.
- Chấm dứt a --
Vô Không Minh quát lạnh một tiếng, trong tay xuất hiện một Vân Vũ Quang Kiếm mỏng như cánh ve.
- Không tốt! Mọi người coi chừng!
Tà Ương cả kinh quát một tiếng.
Ngay tại tiếp theo, trong một sát na, thiên hư quanh quẩn một tràng ngũ thải ban lan (vàng, xanh, đỏ, trắng, đen) quang ảnh vân kiếm, tiếng rít dung nhập phong thanh thiên địa, vân quang, không khí, phảng phất hết thảy quanh thân đã thành trợ lực cho kiếm khí lăng lệ ác liệt, khí thế của hắn to lớn vô cùng, liên miên bất tận.
Một đám thiên tài tu giả, lập tức sợ run tay chân, tiếng kêu thảm thiết liên tiếp vang lên.
Tam đại Nguyên Đan hậu kỳ ở bên trong kinh sợ nhao nhao xuất thủ, thẳng hướng Vô Không Minh.
Leng keng bành băng oanh --
Một hồi chém giết thảm thiết kinh tâm xuất hiện.
Vô Không Minh khí thế như cầu vồng, đối mặt Tam đại Nguyên Đan hậu kỳ hợp lực công kích, hắn vẫn bình tĩnh, thân hình biến ảo huy động Thiên Vân Vũ Kiếm, cơ hồ mỗi một lần công kích, cũng muốn lưu lại một cái mạng, thậm chí cho Nguyên Đan hậu kỳ tăng thêm thương thế.
Bùi Kình cùng Huyền Y Vũ Tu hoàn toàn bị công kích của Vô Không Minh áp chế, không thở nổi hơi có sơ sẩy thì tiếp theo chỉ có cái chết.
Nếu như là 1 vs 1 mà nói, ngoại trừ Tà Ương, những người khác, kể cả tồn tại Nguyên Đan hậu kỳ đều có thể bị Vô Không Minh trong vòng một chiêu miểu sát.
Đương nhiên, Tà Ương cũng là một trong Tam đại bất thế kỳ tài, khi thì phát động nghịch tập có thể đối với Vô Không Minh hình thành kiềm chế thậm chí uy hiếp.
Huyết cốt Cự Nhân được huyết quang tử khí quanh quẩn, thực lực cũng cực kỳ cường đại, cả hai liên thủ, như hổ thêm cánh.
- Kiếm Vân Phá Thiên Hà --
Một tiếng quát chói tai, xuyên thấu thiên địa.
Hư ảnh kiếm quang phô thiên cái địa dung hợp cùng một chỗ, mang theo thiên địa Vạn Kiếm đại thế, hóa thành một đạo vân quang kiếm hà trăm ngàn trượng cực lớn, bên trong kiếm khí ngàn vạn, ỷ thiên phách địa, khí thế kinh thiên.
Trong nháy mắt, quang
Huyết sắc quang giới trên bầu trời không ngừng run rẩy bị kiếm khí vô tận không ngớt trùng kích rung động từng cơn.
Ah ah. . .
Tiếng kêu thảm thiết bên tai không dứt, phía dưới một kiếm kia lập tức có bảy tám tên thiên tài, bị diệt sát.
Đặc biệt là huyết cốt Cự Nhân của Tà Ương đứng mũi chịu sào bị chém thành hai đoạn.
Hai đại Nguyên Đan hậu kỳ khác cũng đều bị thương không nhẹ.
- Vô Không Minh quả thực không phải người, một kiếm thiếu chút nữa đem chúng ta diệt tuyệt.
Bùi Kình cùng Huyền Y nam tử, sắc mặt trắng bệch.
Đương nhiên thi triển một kiếm như thế, nguyên khí của Vô Không Minh cũng có chỗ hao tổn, kiếm thế hơi giảm đi một chút.
- Lui lại!!!
Vẻ mặt Tà Ương quả quyết, phát ra mệnh lệnh lui lại.
Mà trên thực tế, Quỷ Cốt Tông liên minh đã sớm sụp đổ muốn giải tán, tại kiếm đạo công kích khủng bố của Vô Không Minh, phần đông thiên tài, không trốn thì chết ngay lập tức.
- Tà Ương -- nhận lấy cái chết!
Phía trước bay tới một đạo thân ảnh được Thâm Lam thủy quang bao vây, thanh thế giống như lôi đình thẳng hướng Tà Ương.
Ba phanh!!!
Người xuất quyền trong lòng bàn tay bắn ra ra u lam thuỷ lôi, oanh âm thanh rung chuyển hư không.
Oa!
Tà Ương nguyên bản có thương tích, vội vàng không kịp chuẩn bị, đối chiến một kích này lập tức thổ huyết, biến sắc:
- Mông Thủy!
- Toàn bộ nhận lấy cái chết -- Vân Kiếm Phong bạo!
Vô Không Minh cả kinh quát một tiếng, Thiên Vân Vũ Kiếm chém ra một tràng vân vũ kiếm quang, Hàn Băng dày đặc kiếm khí thấu xuyên thiên địa.
Hô hưu....hưu...!!! Oanh --
Kiếm quang vân vũ sáng chói giống như phong bạo đồng thời bao phủ Tà Ương, Mông Thủy Tứ đại Nguyên Đan hậu kỳ, uy năng Vân Không Kiếm Bạo sinh ra tiếp cận lần trước.
Ah!!!
Huyền Y nam tử kêu thảm một tiếng, thân thể bị xé thành vài miếng.
Tà Ương cùng Bùi Kình, đều ở Vân Kiếm Phong Bạo bị thương, thân hình không thể khống chế, bay ra ngoài.
Mông Thủy hừ nhẹ một tiếng, trên người lưu lại vài đạo vết máu, lại Như Ảnh Tùy Hình, tiếp tục thẳng hướng Tà Ương.
Cùng lúc đó.
Sát cơ cùng Ám Mạc hư ảnh Vô hình vô chất bao phủ khu vực phụ cận.
- Không tốt!!!
Tà Ương lập tức cảm nhận được một cỗ nguy cơ, hắn kiệt lực chạy trốn.
Phốc!!
Vai của Tà Ương bị hàn mang xỏ xuyên qua, máu tươi bốn phía, thân thể cứng đờ.
Vù!
Một cái thân ảnh u ám ở sau lưng thoáng hiện.
Người đến đúng là Tử Ô.
Trong lúc nhất thời, Tà Ương lâm vào tuyệt cảnh nguy cơ.
Cùng lúc đó.
Phụ cận dãy núi hiển hiện một cái cao ngất thân ảnh, bên ngoài thân kim vân tinh quang di động, hơi có vẻ cảm thán:
- Ta không ngờ đuổi tới trễ nhất, ngay cả Tử Ô đều ở phía trước ta. . .
Người đến đúng là Từ Huyền, nhìn tình hình trên trận, hắn hơi buông lỏng một hơi.
Hắn lo lắng nhất tình hình là lệnh bài qua cửa của Tà Ương bị sớm cướp đi, đặc biệt là Vô Không Minh.
Thử nghĩ Vô Không Minh một thân kiếm ngạo thị vô địch, đối mặt Nguyên Đan hậu kỳ đồng giai cơ hồ đều miểu sát.
Một khi lệnh bài qua cửa bị hắn đạt được, ai còn có hi vọng?
Dù cho lệnh bài qua cửa bị Tử Ô thực lực hơi yếu cướp đi, vậy cũng tương đối phiền toái, dùng thần thông ẩn nấp cùng thân pháp xuất quỷ nhập thần của hắn, nếu như một lòng lẩn trốn thì Vô Không Minh muốn giết hắn, cũng vô cùng khó khăn.
Giờ phút này, Tà Ương có được số lượng lệnh bài qua cửa lớn nhất lâm vào nguy cơ lớn lao.
Phía trước có Mông Thủy áp bách.
Sau lưng, bị Tử Ô xuyên qua vai, có thể nói là mạng sống như chỉ mành treo chuông.
- Chạy mau -
Bùi Kình cùng trận doanh bị làm cho sợ đến kinh hãi lạnh mình, không hề chiến ý, lúc này lập tức bỏ chạy.
Vô luận Vô Không Minh, Tử Ô hay là Mông Thủy, đều vượt qua ứng phó cực hạn của hắn.
Quỷ Cốt Tông liên minh tại mấy vòng cường đại công kích của Vô Không Minh đã sụp đổ giải thể, chỉ còn lại có một mình Tà Ương.
Tử Ô cùng Mông Thủy đều không để ý đến Bùi Kình, thẳng hướng Tà Ương.
- Nhận lấy cái chết!!!
Mông Thủy quát lạnh một tiếng, một quyền bắn ra u ám Thâm Lam thủy quang đoàn, khí tức cấm kỵ đồng thời oanh hướng Tà Ương cùng Tử Ô.
Một chưởng kia hình thành một cỗ vặn vẹo, gần như thủy động lực tràng đen kịt nghiễm nhiên muốn đem Tử Ô cùng Tà Ương nuốt hết.
Vù!
Tử Ô thấy tình thế không ổn , thân hình lập tức biến mất.
Lập tức một chân của Tà Ương bước chân vào ám lam thủy động đen kịt kia, lực lượng khủng bố lôi kéo hắn hướng bên trong hãm sâu vào.
- Ta tuyệt sẽ không cho các ngươi thực hiện được!
Trong mắt Tà Ương lệ quang tóe ra, hắn bạo phát một tiếng gào rú sắc nhọn kinh hồn.
Rắc rắc. . .
Bỗng nhiên, xương cốt toàn thân hắn sinh ra liên tiếp tiếng vang thanh thúy thân thể phi tốc cất cao, truyền đến một cỗ khí tức kinh hãi quỷ dị...
Trong nháy mắt, thân thể của hắn cất cao đến hai ba trượng.
Hô oanh!
Cùng lúc đó quỷ vân đỉnh đầu mọi người di tán, tử âm tà khí cuồn cuộn ngăn cách bầu trời.
Ở bên trong vòm trời, một tầng hôi ám huyết ba chậm rãi khuếch trương, bao phủ thiên địa, thẩm thấu mỗi một thốn trong hư không.
Mấy vị tuyệt thế thiên tài ở phiến khu vực này biết vậy nên thể xác và tinh thần lạnh như băng, khí huyết sinh cơ, không bị khống chếthoát ra ngoài.
Từ Huyền có chút biến sắc:
- Tà Ương lại đồng thời đã phát động ra Cốt Ma hóa huyết thuật, cùng Huyết La Tử Vực, hai đại Quỷ đạo bí thuật.
Ban đầu ở Biên Hoang gặp được Cát Thu, Từ Huyền thấy thằng này miễn cưỡng sử dụng Cốt Ma hóa huyết thuật thực lực tăng vọt, thôn phệ sinh cơ khí huyết trong thiên địa.
Mà giờ khắc này Tà Ương, đồng thời thi triển hai đại bí thuật, thân thể cất cao, thôn phệ sinh linh huyết khí phụ cận làm lớn mạnh bản thân.
Huyết La Tử Vực mượn nhờ Âm Quỷ tử vật chi lực, trên phạm vi lớn tăng lên pháp lực thần thông của bản thân hạn chế thực lực của địch nhân.
Chỉ là một trong chớp mắt thực lực Tà Ương tăng vọt không chỉ một tầng.
Mông Thủy cùng Tử Ô đang ở phụ cận, thực lực trực tiếp bị tước nhược đi hai ba thành.
Ở bên trong Huyết La Tử Vực quỷ vật tầng tầng lớp lớp, công kích khe hở tâm thần của con người, đồng thời một cỗ huyết khí lạnh như băng âm trầm ăn mòn hấp thu khí tức sinh linh.
Chỉ cần đứng ở bên trong Huyết La Tử Vực, thời khắc gặp tinh thần trùng kích sẽ bị huyết la lực lượng hủ hóa thân thể sinh cơ.
Băng Phốc!!
Tà Ương mạnh mẽ phất tay, một cái Bạch Cốt cự trảo, hiện ra một tia ám Tử Huyết trạch, lệ khí trùng thiên, từ đỉnh đầu âm tà quỷ khí đánh xuống.
Ba phanh --
U lam thủy quang bên ngoài thân Mông Thủy lưu chuyển bị một trảo đánh bay, khí huyết sôi trào, cực kỳ khó chịu.
Cùng lúc đó ở bên trong Huyết La Tử Vực lại lần nữa đứng ra huyết cốt Cự Nhân lúc trước tay cầm cự đao trầm trọng, khí tức cũng tăng lên không ngờ.
Cái gì!
Vô Không Minh có chút thất sắc.
Thực lực huyết cốt Cự Nhân có thể so với Nguyên Đan hậu kỳ, trước đó bị hắn chém thành hai đoạn, bây giờ lại gãy xương trọng tục, ở bên trong Huyết La Tử Vực thực lực trở nên càng mạnh hơn nữa.
Đồng thời, cốt loại tử vật ở bên trong Huyết La Tử Vực cũng có thể gãy xương trọng tục, chết mà phục sinh.
Lúc trước tứ đầu Biên Bức Lệ Quỷ bị diệt sát lại lần nữa giết đi ra, khí tức kinh lệ.
Mông Thủy luống cuống tay chân.
Tử Ô nguyên bản cùng Từ Huyền tác chiến, bị thương không nhẹ, giờ phút này lâm vào ở bên trong, Huyết La Tử Vực trong cơ thể khí huyết sinh cơ, không bị khống chế bắt đầu thoát ly.
Đinh Xùy~~ --
Công kích vô ảnh rơi xuống trên người Tà Ương, hôi ám huyết quang bên ngoài thân quanh quẩn, thương thế nhanh chóng khép lại.
Cốt Ma hóa huyết thuật, trên phạm vi lớn tăng lên thực lực của Tà Ương, khí lực, lực lượng, pháp lực thần thông đều hơn xa lúc bình thường.
Trong lúc nhất thời, Tử Ô cùng Mông Thủy liên thủ lâm vào Huyết La Tử Vực, hoàn toàn chiếm không đến tiện nghi.
Mà một mặt khác, Vô Không Minh trước đó một phen khổ chiến, tiêu hao không nhỏ, cũng không có lập tức xuất thủ.
Sau một lát.
Ba bang bang --
Tử Ô cùng Mông Thủy trước sau bị đánh bay.
Mông Thủy có phòng ngự cường đại, bị thương không nặng, Tử Ô cũng cực kỳ khó chịu.
- Đáng giận! Lúc trước nếu không có gặp được Từ Huyền tiểu tử kia, nhiều lần lần bị thương thì hiện tại cũng sẽ không rơi xuống tình cảnh như vậy.
Tử Ô có chút thoát lực tức giận nói.
Cũng may tuyệt học Ám Không Điện của hắn uy chấn thiên hạ, muốn bỏ chạy cũng không khó.
Vù hưu....hưu...!!!!
Tử Ô thối lui ra khỏi bên trong Huyết La Tử Vực, trong thời gian ngắn, không hề xuất kích.
- Ha ha ha. . .
Tà Ương cười dài một tiếng, thúc dục Tu La quỷ trảo, đẩy Mông Thủy vào tình trạng cực kỳ nguy hiểm.
Huyết cốt nhân tay cầm cự đao rỉ sắt chém ra từng mảnh quang nhận huyết sắc hai mặt giáp công.
Bên ngoài thân Mông Thủy u lam thủy quang, tạo nên từng đợt rung động, cực kỳ khó chịu.
Tà Ương thúc dục toàn bộ lực lượng của Huyết La Tử Vực một mực trói đưa hắn lại.
- Từ Huyền, ngươi còn không qua đây hỗ trợ.
Mông Thủy hét lớn một tiếng, quanh thân thủy quang chập chờn, mặc dù dưới loại tình huống này, hắn còn có thể miễn cưỡng kiên trì.
Hắn thân có huyết mạch truyền thừa Hắc Thủy Thiên Quân có đủ dị linh căn, ngày ấy tại Vân Không Kiếm Bạo đều ngoan cường sống sót.
Trên đỉnh núi khác.
Từ Huyền khẽ giật mình, Mông Thủy làm sao biết chính mình đến rồi?
- Ân, không sai biệt lắm là nên xuất thủ, nếu để cho Vô Không Minh nhanh chân đến trước, vậy thì phiền toái.
Từ Huyền gật nhẹ đầu, hướng Huyết La Tử Vực phương hướng bay đi.
- Từ Huyền, ngươi quả thật đến rồi, nhanh diệt sát Tà Ương.
Mông Thủy cười lớn một tiếng, nguyên lai hắn chỉ phỏng đoán Từ Huyền tại bốn phía, cũng không xác định.
Từ Huyền cũng không quan tâm những điều này, hắn chậm rãi tới gần, ánh mắt lại quăng hướng Vô Không Minh đang điều tức.
- Vô Không đạo hữu, ngươi không ra tay?
Từ Huyền phảng phất thăm dò một câu.
Vô Không Minh liếc Từ Huyền một cái không nói một lời nào.
- Hắc hắc, ngươi không ra tay, vậy đừng trách Từ mỗ tiên hạ thủ vi cường rồi.
Từ Huyền mỉm cười nói.
Vô Không Minh cười lạnh một tiếng, như có vẻ khinh thường, hắn đang nắm chặt thời gian khôi phục nguyên khí.
Hiển nhiên hắn không cho rằng Từ Huyền có năng lực như thế.
Từ Huyền mừng thầm, lại không nhanh không chậm bay vào bên trong Huyết La Tử Vực.
- Ha ha ha •••••• Từ Huyền! Ngươi tới được vừa vặn, nhận lấy cái chết đi.
Tà Ương vung tay lên, tứ đầu Biên Bức Lệ Quỷ thực lực tiếp cận Nguyên Đan hậu kỳ ra một tràng huyết sóng vô hình phóng tới Từ Huyền.
Từ Huyền vận chuyển Mộng Hồi Nghịch Mệnh đại pháp, tinh thần trùng kích ở bên trong Huyết La Tử Vực đối với hắn không ảnh hưởng một chút nào.
Về phần viễn trình công kích pháp thuật của Biên Bức Từ Huyền bỏ qua.
Cận thân đánh giết, nắm đấm của Từ Huyền nâng lên "Bành oanh " một tiếng, xương cốt Biên Bức Lệ Quỷ trực tiếp nứt vỡ.
Ở bên trong Huyết La Tử Vực Biên Bức Lệ Quỷ gãy xương trọng tục, rất nhanh lại khôi phục.
Từ Huyền bất động thanh sắc tới gần Tà Ương.
- Từ Huyền xuất thủ. . .
Bên ngoài Huyết La Tử Vực tâm thần Tử Ô rùng mình.
Trước đó đã giao thủ, hắn hiểu được chỗ đáng sợ của Từ Huyền. sự kiêng kị của hắn với Từ Huyền không kém Vô Không Minh chút nào.
- Thật tốt quá! Thực lực của Từ Huyền so trong tưởng tượng của ta còn mạnh hơn.
Mắt thấy Từ Huyền giết qua, áp lực của Mông Thủy giảm nhiều, hắn lập tức liên thủ với công kích của Từ Huyền.
Lên!
Tà Ương đột nhiên vẫy tay một cái, huyết cốt Cự Nhân cao mười trượng đánh về phía Từ Huyền.
Thần sắc Từ Huyền thích ý đồng dạng vẫy tay một cái, một cái con rối Tiểu Sửu thấp bé phi thân đi qua ngăn trở huyết cốt Cự Nhân.
- Từ Huyền người này tấn thăng Nguyên Đan trung kỳ rồi, thực lực tựa hồ trở nên mạnh mẽ hơn.
Trong lòng Tà Ương ẩn ẩn cảnh giác.
Vô Không Minh đang xem cuộc chiến ở phụ cận, khuôn mặt cũng có chút động.
Từ Huyền bình tĩnh xuất thủ, tới gần Tà Ương để cho hắn cảm thấy ngoài ý muốn.
Đánh!
Lệ quang trong mắt Từ Huyền đột nhiên lóe lên, hồn thể kim vân toán loạn, lòng bàn tay gào thét chấn động hư ảnh hỏa hồng, quang hoa Thổ Chi Tỳ trong cơ thể tách ra, một chưởng hung hăng bổ về phía Tà Ương.
Ở dưới Cốt Ma hóa huyết thuật, khí lực, lực lượng, thần thông của Tà Ương đều tăng lên trên phạm vi lớn, hắn cười lạnh cũng xuất ra một quyền.
Nếu mà so sánh, thân hình của Từ Huyền thập phần nhỏ bé yếu thế.
Băng phanh răng rắc --
Hai cỗ lực lượng lay kích cùng một chỗ, cánh tay Tà Ương lập tức đứt gãy bị một cỗ lực lượng kinh thiên đánh bay ra ngoài.
Bành--
Nhìn sang thân ảnh Tà Ương bay ra ngoài, trên trận mấy người khác Mông Thủy, Tử Ô, Vô Không Minh đều biến sắc, hít một hơi lãnh khí.
Lực lượng rất mạnh!
- Từ Huyền như thế nào trở nên mạnh như vậy!
Mông Thủy Mông Thủy cơ hồ ngốc trệ, vội vàng trợ giúp Từ Huyền áp bách Tà Ương.
Đánh đánh đánh!
Từ Huyền thúc dục huyết mạch bí thuật, vận chuyển Thổ Chi Tỳ, Phương Ấn Sơn lực lượng huyền ảo, đem Thể Phách Chi Lực của Kim Phách Vương Thể phát huy đến mức tận cùng.
Ba bang bang --
Chỉ một thoáng, Từ Huyền tam quyền lưỡng cước đem thân thể cao lớn của Tà Ương do Cốt Ma hóa huyết thuật biến hóa đánh cho chia năm xẻ bảy.
Nhưng mà, ở bên trong, Tu La tử vực, những thân thể xương cốt phân liệt nhanh chóng tổ hợp:
- Khặc khặ-x-xxxxx khặc. . . Các ngươi không có ai, có thể giết chết ta.
Mọi người sắc mặt biến đổi.
Lập tức thân thể Tà Ương ở bên trong, hôi ám huyết quang một lần nữa đứng lên.
Gặp tình hình này, Từ Huyền hít sâu một hơi, bàn tay chậm rãi nâng lên.
Trong sát na, một cỗ ý cảnh trầm trọng bễ nghễ, ngạo thị thiên địa bao phủ toàn bộ Tu La tử vực.
- Di Thiên Thủ -
Lôi Đình hét lớn như lôi đình vang lên, từ trong thiên địa quanh quẩn nhấp nhô.
Một cái bàn tay lớn màu vàng tươi, lớn bằng hai ba mươi trượng trầm trọng như núi lớn ngàn vạn cân, bễ nghễ bá đạo, hung hăng chụp về phía thân thể Tà Ương mới trọng tổ.
Ông!
Uy năng cường đại bễ nghễ làm cho huyết sắc quang trên không Thiên Lục Nguyên một hồi nhộn nhạo ba động.
Mấy vị kim bào thủ lĩnh, lập tức biến sắc:
- Di Thiên Thủ? Đây nhất định là Giới Ngoại bí thuật! Tại Tam Dương Cảnh, ngoại trừ Thiên Đô Thánh Cảnh không có bất kỳ thế lực, có thể cùng Giới Ngoại liên hệ. Chẳng lẽ tiểu tử này cùng Thánh Cảnh có quan hệ sâu xa...
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh.
Ba băng oanh --
Di Thiên Thủ rung chuyển bầu trời, Tà Ương bị khóa định phía dưới, thân thể sợ run, một chút khí lực phát ra cũng không có, thân thể lập tức nát bấy.
Ầm ầm. .
Toàn bộ Huyết La Tử Vực, mãnh liệt lắc lư xuống, sụp đổ giải thể.
Uy năng huyết khí cường đại xông mạnh tràn ra ngoài phạm vi trăm dặm.
Mông Thủy nghẹn họng nhìn trân trối, Tử Ô mặt lộ vẻ hoảng sợ, tâm thần sợ run.
Cái gì!
Vô Không Minh đang trong điều dưỡng nheo mắt, lộ ra một tia kinh hãi ••••••
- Chậc chậc. Sau khi cải tiến Di Thiên Thủ quả nhiên rất thích hợp Thổ Chi Tỳ của ngươi, lại cộng thêm Phương Ấn Sơn hiệp trợ, càng như hổ thêm cánh.
Trong đầu Từ Huyền truyền đến tiếng cười của tàn hồn kiếp trước.
Ngày xưa tại Côn Vân Vương Đô đại chiến người sáng lập cung vàng điện ngọc Thủy Vu Từ Huyền sử dụng qua Di Thiên Thủ Giới Ngoại bí thuật.
Bất quá tại lúc ấy, Từ Huyền đối với bí thuật này lĩnh ngộ cực kỳ nông cạn, mà lại là mượn nhờ cảnh giới linh hồn của tàn hồn mới miễn cưỡng thi triển.
Nhưng hôm nay, Thổ Chi Tỳ tố tạo diễn biến tới gần đại thành, lại có "Phương Ấn Sơn " bực này thổ linh trọng bảo thi triển ra uy năng so sánh với lần trước cường đại hơn không biết gấp bao nhiêu lần.
Oai một chưởng kia trực tiếp nứt vỡ Huyết La Tử Vực dùng ưu thế áp đảo, lập tức đánh nát Tà Ương một trong Tam đại bất thế kỳ tài.
Mấy vị tuyệt thế thiên tài đang xem cuộc chiến kinh hãi vô cùng.
- Thực lực của Từ Huyền lúc nào lại trở nên đáng sợ như vậy!
Mông Thủy ánh mắt cơ hồ ngốc trệ, hắn hít một hơi lãnh khí.
Hắn cách Từ Huyền khá gần, chứng kiến toàn bộ quá trình, thừa nhận Huyết La Tử Vực sụp đổ sinh ra trùng kích cường đại.
- Từ Huyền trong dự liệu của ta còn mạnh hơn rất nhiều.
Tử Ô thân thụ thương nặng lòng còn sợ hãi.
Trước đó bị Từ Huyền chiến bại, hắn tuy rằng biệt khuất, nhưng cũng không phải là chính thức chịu phục.
Nhưng mà thấy quang cảnh thời khắc này, Tử Ô không thể không đem Từ Huyền để đặt cùng cấp bậc với Vô Không Minh.
Mà ngay cả Vô Không Minh được công nhận thực lực đệ nhất, thần sắc rất động dung, trên mặt vô cùng kinh nghi.
Từ Huyền vừa rồi phát động Di Thiên Thủ, ẩn ẩn mang đến cho hắn vài tia áp lực, thậm chí có một chút cảm giác nguy cơ.
Trên không huyết sắc quang giới.
- Từ Huyền tấn Thăng Nguyên Đan trung kỳ, biên độ thực lực tăng lên so trong tưởng tượng của ta còn mạnh hơn mấy phần.
Bạch bào Đoạn Trưởng Lão, trên mặt kinh hỉ nói.
Đối với Từ Huyền, hắn càng ngày càng coi trọng, thiên tài mới xuất hiện tu vi cũng không cao nhưng lần lượt làm cho người ta kinh hỉ, lần lượt sáng tạo kỳ tích, phần vui sướng này quả thực khó nói lên lời.
Diệt sát Tà Ương Từ Huyền nhanh nhẹn thu túi trữ vật, lại phát hiện phần lớn chiến lực phẩm đã hóa thành tàn phiến.
Cũng may những lệnh bài qua cửa đều còn nguyên vẹn.
Thần cảm của Từ Huyền quét qua, những lệnh bài qua cửa này tổng cộng có một trăm bảy mươi tám khối.
Lại cộng thêm lệnh bài qua cửa trong tay hắn tổng số có hai trăm bốn mươi bốn khối.
Cần biết thiên tài tham gia cửa ải cuối cùng khảo hạch tổng số mới hơn hai trăm người, lệnh bài qua cửa số lượng cũng hơn sáu trăm khối.
Bởi như vậy, một người Từ Huyền thông qua lệnh bài số lượng, vượt qua tổng số một phần ba.
Đệ nhất danh, không hề nghi ngờ.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là Từ Huyền có thể có thể ở trước khi cửa ải cuối cùng chấm dứt cam đoan không bị diệt sát.
- Lưu lại!!!
Một tiếng quát lạnh mang theo kiếm ý sâm lãnh hóa thành vô tận phô thiên cái địa phóng tới Từ Huyền.
Toàn thân toàn thân như hãm hầm băng, lực lượng kiếm ý bực này cơ hồ làm hắn khó thở.
Đây còn là do hắn tấn Thăng Nguyên Đan trung kỳ, nếu như còn dừng lại tại Nguyên Đan sơ kỳ, chỉ sợ rất khó phản kháng.
Thực lực của thiên tài tuyệt thế thứ nhất của Tam Dương Cảnh phóng tại bất cứ lúc nào, đều không thể khinh thị.
Vù hưu....hưu...!!!!
Mông Thủy thấy tình thế không ổn, lập tức lách mình ly khai, hắn cũng không muốn lâm vào ở bên trong quyết chiến của Huyền cùng Vô Không Minh.
Rất nhanh trên không mấy ngọn núi này chỉ còn lại Từ Huyền cùng Vô Không Minh, xa xa giằng co.
- Vô Không Minh, Từ mỗ thừa nhận thực lực của ngươi, nhưng nếu muốn giết ta, trừ phi ngươi tấn chức Bất Hủ Kim Đan.