Từ Huyền không xác định vị trí cụ thể của mình, phải chăng bị phát hiện, nhưng mà hắn khẳng định, một khi mình có dị động, hoặc là Thánh Cô kia dùng phương thức càng tinh xác điều tra, mình cuối cùng sẽ bị phát hiện.
- Đã như vầy, ta đây để cho cả khu vực này triệt để tan vỡ...
Từ Huyền bỗng nhiên hít sâu một hơi, trong thổ tỳ sinh ra một mạch đập nhảy lên kỳ dị, dung nhập thổ nhưỡng, nham thạch, sơn mạch bốn phía...
- Trốn ở dưới đất? Bản điện đã xác định khí tức các ngươi, vẫn là ngoan ngoãn xuất hiện đi.
Thánh Cô từ trên cao nhìn xuống, nắm chắc thắng lợi trong tay nói, khóe miệng ngậm lấy mỉm cười.
Nhưng trong nháy mắt tiếp theo…
Băng ầm ầm… sơn mạch phía dưới đột nhiên sụp đổ, từng dãy núi lăng không sụp đổ, sinh ra một loạt phản ứng dây chuyền, đem rừng rậm cuốn đi, nuốt hết yêu thú. . . , lực lượng như Thiên Địa tai hoạ này, rung chuyển ảnh hướng diện tích hơn 10 dặm, cát bụi đầy trời, đằng không mà lên, không gian bao phủ càng rộng. Phương viên hơn mười dặm vô số sinh linh, kinh hãi hoảng sợ, chỉ cảm thấy thiên dao động địa kinh người, như tận thế hang lâm.
Khói bụi cuồn cuộn phóng lên trời như di thiên đại vụ, ở bên trong khu vực bao phủ phạm vi hai chục dặm, trong tầm mắt một tràng mơ hồ, phía dưới yêu thú sinh linh gào rú kêu sợ hãi, tình trạng hỗn loạn không chịu nổi. Sơn mạch đại địa không ngừng lay động tạo thành từng mảnh sụp đổ đứt gãy, một lớp sóng lãng lan ra ngoài tạo nên một loạt phản ứng dây chuyền làm kinh thế hãi tục.
Thánh cô áo đen đạp trên hắc thủy nhàn nhạt, con mắt lạnh lẽo ngưng tụ hiển lộ một tia khiếp sợ.
Mà Hắc Ngư Tam Phách càng líu lưỡi, trợn mắt há hốc mồm nhìn hiện tượng sơn băng địa liệt phía dưới, trong mắt lộ ra hoảng sợ, hắn chỉ cảm thấy da đầu run lên, khó có thể tin mà nói:
- Này. . . Đây là tiên pháp gì?
Cho dù sơn băng địa liệt phạm vi lớn cũng không cách nào đối với Ngưng Đan kỳ cường giả hình thành tổn thương, nhưng mà phạm vi động tĩnh dường như quá lớn rồi, có thể so với một trận thiên tai khủng khiếp.
Thần thức của Thánh cô áo đen co rút lại, khóa chặt đại địa sơn băng địa liệt sơn băng địa liệt phía dưới phía dưới, nàng thấp giọng lẩm bẩm:
- Cái này không giống tiên pháp, dường như một hồi thiên tai chính thức đến từ đầu nguồn nào đó dùng một loại lực lượng tạo nên sức ảnh hưởng to lớn... Hơn nữa thần thông bí thuật này để cho thổ linh chi lực trong khu vực đại địa này hỗn loạn, thậm chí quấy nhiễu rất nhiều thiên địa linh khí cùng lực trường khác. Không xong!!
Đột nhiên, nàng phảng phất minh bạch cái gì, thần thức xâm nhập vào sâu trong đại địa, bên trong một tràng hỗn loạn rung chuyển, trong đó dùng thổ linh chi lực cầm đầu, che dấu rất nhiều manh mối cùng chi tiết.
Thần thức của Đan Đạo cường giả tuy rằng rộng lớn, nhưng mà nếu đi điều tra nhìn quét phạm vi lớn thì chỉ có thể xác định tình huống đại khái.
Tại loại cục diện hỗn loạn này, thánh cô áo đen khó có thể nắm bắt được tình huống, tu vi của nàng mạnh như Nguyên Đan kỳ lúc này đều lộ ra thúc thủ vô sách.
Đặc biệt là nàng thân là Hắc Ngư Nhất Tộc. Am hiểu Thủy Hệ tiên pháp, cùng thổ linh chi lực là trời sinh tương khắc chế, cho dù miễn cưỡng tiến vào đại dưới mặt đất cũng không làm nên chuyện gì.
- Phát động bí thuật phạm vi lớn như thế để yểm hộ chạy trốn, phản ứng cùng phách lực của người nọ vượt qua thường nhân. Hơn nữa thuật này cùng đại địa thổ linh tương quan. Khẳng định không phải Yêu Ngư hoàng tộc thi triển . . .
Thánh cô áo đen trong lòng âm thầm thở dài.
Cùng lúc đó, tại một nơi phía dưới thổ tầng rung chuyển bất an, ở bên trong khu vực này tối như mực, một cái thân ảnh lộ ra tinh quang vàng nhạt gấp rút nhanh chóng hướng trong núi sâu bỏ chạy.
- Chủ nhân, Yêu Ngư Tộc am hiểu Thủy Hệ tiên pháp, đối với Thủy Linh chi lực thiên địa cảm ứng rất mạnh, không thể đi phụ cận sông nước, tận lực tìm gò núi chi địa xuyên thẳng qua.
Tuyết Vi bên trong Thất Phương Ngọc Bình lên tiếng nhắc nhở.
Vừa rồi thi triển thần thông phạm vi lớn "Băng Sơn Liệt Địa ", nguyên khí của Từ Huyền hao tổn rất lớn, liên tục phục dụng mấy viên Hỏa Linh Đan Dược. Kể cả một ngụm nhỏ Thiên Hỏa linh dịch, trong cơ thể Hỏa Chi Tâm bắt đầu phi tốc vận chuyển, trải qua hệ thống Tỳ Tạng Chủ Thổ vận chuyển sinh ra thổ nguyên chi lực mới, chèo chống cho hắn tiếp tục độn thổ.
Bởi vì bí thuật Băng Sơn Liệt Địa rung chuyển một tràng đại địa khiến Thổ linh chi lực cùng các loại linh khí lực trường nhiễu loạn. Từ Huyền mượn nó yểm hộ, tại tầng sâu đại địa độn thổ, thánh cô áo đen rất khó điều tra được điều dị thường.
Một hơi thoát ra bốn mươi năm mươi dặm, Từ Huyền mới thả chậm tốc độ, hắn thở dài một hơi lạnh nhạt nói:
- Xem ra đời sau đồng tộc của Thần Hoang đại địa cũng không chào đón Yêu Ngư hoàng tộc như ngươi.
Mỹ mâu Tuyết Vi xanh thẳm như thủy tinh ảm đạm đi vài phần, nàng sa sút nói:
- Yêu Ngư công chúa trước kia là kẻ thống trị cao nhất của tất cả đại Bộ Lạc Yêu Ngư Tộc thờ phụng...
Từ Huyền nghe vậy thì không khỏi giật mình, một khi Tuyết Vi trở về Bộ Lạc sẽ trở thành tồn tại cao nhất mà trong lòng Yêu Ngư Bộ Lạc sùng bái. Mà hôm nay Yêu Ngư Bộ Lạc có kẻ thống trị mới, nhiên sẽ không dễ dàng tha thứ loại tình huống này phát sinh.
Thời gian mấy ngày sau đó, Từ Huyền cơ bản đều ở dưới thổ tầng chạy trốn, càng đi càng xa, cũng không có cảm nhận được khí tức nữ tử áo đen thần bí kia nữa.
Mà một mặt khác, thánh cô áo đen cùng Hắc Ngư Tam Phách đang ở chỗ tu luyện của Từ Huyền bế quan lúc trước triển khai tìm tòi, nhưng cuối cùng lại không có kết quả gì.
- Thánh Cô, không có bất kỳ manh mối nào cả.
Hắc Ngư Tam Phách nhao nhao tới đưa tin.
- Không nghĩ tới kia nhân loại có thể từ trong tay ta đào tẩu.
Trên mặt Thánh cô áo đen hơi có vẻ giận dỗi, nàng hít sâu một hơi, ánh mắt lạnh lùng nhìn về một phương hướng xa xa rồi lâm vào trầm tư:
- Dựa theo bên trong Yêu Ngư sách cổ ghi lại, truyền thuyết tại bên trong tử hải ở Yêu Ngư thành cổ, ngươi đã trở về Thần Hoang, khẳng định sẽ đi tìm tới nơi đó...
Tại thời điểm nàng đang suy nghĩ thì Hắc Ngư Tam Phách không dám ra mà đứng nguyên tại chỗ.
Cho đến khi thánh cô áo đen dùng ánh mắt không chút cảm tình quét tới thì trong lòng Hắc Ngư Tam Phách run lên nói:
- Thánh Cô có gì phân phó?
Thánh cô áo đen mặt không biểu tình nói:
- Các ngươi đều là Hắc Ngư Nhất Tộc, kế tiếp đem đại sự có khả năng phát sinh tới vận mệnh Yêu Ngư Tộc, có thể nói là vạn phần khẩn cấp. Bổn tôn quyết định điều khiển các ngươi đi một chỗ, đối với các ngươi mà nói cũng là một kỳ ngộ lớn lao...
...
Sau khi xuyên qua lớp đất đá chừng năm sáu ngày, Từ Huyền rốt cục trồi lên trên mặt đất, nhìn lên bầu trời bao la xanh thẳm. Hắn thở một hơi dài nhẹ nhõm, tại thổ tầng tối đen như mực di chuyển nhiều ngày như thế cũng cảm thấy rất khó chịu.
Tìm một chỗ khôi phục nguyên khí, sau đó Từ Huyền không dừng lại, hắn chạy tới mục tiêu cần đến.
Lần này, hắn không dám dọc theo hà vực phi hành mà tận lực tại gò núi di chuyển.
Yêu Ngư công chúa cũng thành thành thật thật đứng ở bên trong Thất Phương Ngọc Bình thu liễm khí tức để tránh bị thần thông của thánh cô áo đen cảm ứng được.
Liên tục phi hành hơn ba tháng, linh khí càng ngày càng mỏng manh, tầm mắt phía trước trở nên rộng lớn. Rốt cục triển lộ một vùng biển mênh mông đầy tử khí nặng nề, phụ cận có vô số dòng sông nhánh núi đạo nhập vào mảnh hải dương quỷ dị này...
Màu sắc biển cả không phải xanh thẳm sắc, mà là màu xám mang theo mấy phần quỷ dị mang đến cho người ta một loại áp lực khó hiểu.
Nhìn ra sóng cả màu xám vô biên vô tận nơi xa kia, Từ Huyền biết rõ, nơi này chính là tử hải.
Trải qua thời gian dài, tử hải tại U Ám Đại Cổ Vực, thậm chí toàn bộ Thần Hoang, đều là một vùng đất vô cùng thần bí.
Thời điểm khi Từ Huyền bay đến trên không tử hải thì lập tức phát hiện địa linh khí nơi này vô cùng mỏng manh, đúng là hiếm thấy, bình thường Đan Đạo cường giả ở chỗ này phi hành, pháp lực khôi phục rất chậm, chỉ sợ không thể duy trì quá dài, đồng thời còn phải kèm theo đại lượng linh đan, linh lương.
Từ Huyền thân là Viễn Cổ thể tu, căn bản không thuận theo thiên địa lực lượng, thời điểm phi hành thì nhẹ như tùng bách.
Trước đó đến tử hải, hắn chuẩn bị đại lượng linh tài hỏa tính cũng vì Tuyết Vi chuẩn bị rất nhiều linh đan cùng linh lương, chuẩn bị bất cứ tình huống nào.
Vù!
Từ Huyền lấy ra Thất Phương Ngọc Bình để cho Tuyết Vi đi ra, cảm ứng đại khái phương hướng của Di Lạc Cổ Thành.
Tuyết Vi nhắm hai mắt lại cảm ứng, sau một lát liền cười nói:
- Quả nhiên là ở trong chỗ sâu tử hải, chủ nhân chỉ cần xâm nhập Hải Vực, ta có thể cảm ứng ra vị trí càng cụ thể cho đến khi tìm được Yêu Ngư thành cổ.
- Tốt, hi vọng sớm ngày tìm được Yêu Ngư thành cổ.
Từ Huyền gật nhẹ đầu, đem Tuyết Vi thu nhập Thất Phương Ngọc Bình, sau đó giữ nguyên hướng đi tiến nhập vào chỗ sâu trong tử hải.
Hắn có địa đồ ngọc giản của U Ám Đại Cổ Vực, phạm vi của tử hải này so Cửu Long vịnh trước đó còn lớn hơn gấp bội, phỏng chừng khoảng trăm vạn dặm Hải Vực.
Cũng may Từ Huyền ngày nay có tu vi Ngưng Đan kỳ, tốc độ phi hành hơn xa dĩ vãng.
Mỗi khi phi hành mệt mỏi, Từ Huyền lấy ra một cái linh chu đã chuẩn bị sẵn bên trên tử hải trôi nổi đi về phía trước, khôi phục nguyên lực, sau đó tiếp tục gia tốc chạy đi.
Ở bên trong tử hải Từ Huyền thỉnh thoảng cũng tao ngộ đến một ít mạo hiểm tu giả, tu vi nếu không phải là luyện thần thì chính là tồn tại cấp bậc đan đạo.
Tử hải tuy rằng thoạt nhìn không khí trầm lặng, nhưng bên trong sóng lớn mãnh liệt, ở trong chỗ sâu càng có một chút yêu thú hung tàn khát máu công kích đoạt mệnh.
Từ Huyền có một lần đang ở bên trên linh chu khôi phục nguyên lực, lọt vào trong tập kích của yêu thú trong trong Tử Hải, cũng may hắn lực lượng cường hoành, thoát khỏi nguy hiểm.
Ngoại trừ những yêu thú khát máu lạnh như băng này, vận khí không tốt còn gặp được hải tặc, bình thường đều có Ngưng Đan kỳ cường giả dẫn đầu.
Nhưng Từ Huyền cũng không phải đèn đã cạn dầu, một tên Ngưng Đan cường giả bình thường không phải là đối thủ của hắn, phi hành hai ba tháng, Từ Huyền đã đánh lui hoặc diệt sát hai ba đoàn hải tặc.
- sinh tồn bên trong tử hải này còn khó khăn hơn cả Cửu Long vịnh nhiều.
Trong lòng Từ Huyền thầm nghĩ.
Trong Tử hải sở dĩ không yên tĩnh, chủ yếu là bởi vì ở trong chỗ sâu tử hải có rất nhiều yêu thú cùng linh tài trân quý hiếm thấy hấp dẫn rất nhiều tu giả mạo hiểm từ bên ngoài đến. Tương ứng cũng có thật nhiều hải tặc, chuyên môn cướp đoạt đồ vật của tu giả mạo hiểm.
Một ngày này, Từ Huyền đang phi hành đột nhiên cảm nhận được linh khí ba động mãnh liệt. Hắn ngẩng đầu nhìn hải vực ở phía trước, một tòa bảo thuyền lóe ra quang thảu đang có một hồi chiến đấu kịch liệt.
Giao chiến song phương, theo thứ tự là bảo thuyền một phương mạo hiểm tu giả cùng đoàn hải tặc bên trên tử hải.
Một phương bảo thuyền khác có , ước chừng hơn hai mươi người, có hai gã Ngưng Đan cường giả. Trong đó có một mỹ phụ người mặc y phục màu bích sắc, quanh thân tơ lụa phất phới tạo thành mảnh bích sắc quang vân, như một đám long xà đang vặn vẹo, đối diện là một gã hải tặc mặc hắc y có tu vi Ngưng Đan kỳ, khó khăn lắm bất phân thắng bại.
Tu vi mỹ phụ cùng vậy hắc y hải tặc đều đạt đến Ngưng Đan trung kỳ!
Một phương bảo thuyền là lãnh diện thanh niên cầm Tử Hắc Ma Kiếm, đỉnh đầu sương mù tím bốc hơi, khí tức cuồng bạo kinh người, mỗi một lần trảm kích đều tạo nên khe rãnh sâu không thấy đáy trên hải vực làm kinh động tứ phương.
Thanh niên mặt lạnh có tu vi Ngưng Đan hậu kỳ, mà còn là ma tu. Nhưng là đối thủ của hắn lại là hai thủ lĩnh hải tặc.
- Lãnh Diện Tử Ma, ngươi dựa vào truyền thuyết kỳ bảo Tử Ma Kiếm vừa rồi giết chết hai vị huynh đệ Ngưng Đan kỳ của ta, hiện tại đã như nỏ mạnh hết đà, hãy chuẩn bị táng thân tại tử hải này đi.
Một đại hán đầu trọc khoác trên vai áo choàng, vẻ mặt đằng đằng sát khí, hai mắt huyết hồng, huy động Cự Phủ màu bạc trong tay bổ ra từng đạo quang nhận dài mười trượng cùng mặt lạnh mặt lạnh chính diện chống lại.
Bản thân Ác án đầu trọc có tu vi là Vũ Tu Ngưng Đan hậu kỳ, bên cạnh còn có một vị Ngưng Đan trung kỳ giúp đỡ, hai mặt giáp công.
Lãnh Diện Tử Ma đối mặt hai Đại Hải Tặc thủ lĩnh giáp công, trong thời gian ngắn không rơi vào thế hạ phong, mà bên trên Tử Ma Kiếm còn dính vết máu, phụ cận trên mặt biển còn nổi lềnh bềnh hai cỗ thi thể của Ngưng Đan kỳ hải tặc.
Từ Huyền đi ngang qua Hải Vực, vừa vặn tao ngộ trận chiến đấu này, hắn giật mình nhìn thực lực của Lãnh Diện Tử Ma. Trong tay đối phương có Tử Ma Kiếm chính là một trong ba mươi sáu kiện kỳ bảo truyền thuyết của Thần Hoang đại địa, cùng đẳng cấp với Thiên Giới Thư cùng Thất Linh Đồng Tước của mình.
Bất quá xem tình hình, Lãnh Diện Tử Ma luân phiên tác chiến khiến hắn tiêu hao thật lớn, giờ phút này gặp phải hai đại Ngưng Đan cường giả hai mặt giáp công, đã có chút cố gắng, bị thua chỉ sợ là vấn đề sớm hay muộn thôi.
Đồng thời trên bảo thuyền, một số tu giả luyện thần kỳ cũng đang bị nhân số của hải tặc áp chế.
- Vị tiểu huynh đệ này, bảo thuyền của chúng ta gặp hải tặc công kích, đều là Mạo Hiểm Giả vào tử hải, có thể cứu chúng ta một mạng không?
Mỹ phụ mặc áo màu xanh lục dùng thần thức truyền âm với Từ Huyền, trong mắt lộ ra cầu khẩn cùng vội vàng.
- Tiểu tử!
Ác án đầu trọc mắt lộ ra hung quang, vẻ mặt hàn ý, lên tiếng uy hiếp:
- Hải Vực phạm vi mấy vạn dặm này đều là địa bàn của Tần Thất Sát ta, nếu ngươi dám giúp bọn hắn thì đừng hòng sống sót mà ra khỏi tử hải.
Thân hình Từ Huyền bỗng nhiên dừng lại, hắn nhìn song phương đánh nhau kịch liệt bên trên Hải Vực không khỏi có chút im lặng.