41 "Được rồi, cùng là khách không mời trên đảo, ta nghĩ tất cả mọi người nên bình tĩnh ngồi lại tâm sự cái nhỉ !? Ta có mang một đống trà với cà phê đây, kiếm chút nước nóng là được rồi !"Ren vừa nói vừa chỉ vào cái bọc hành lý to gấp ba bốn lần một người đàn ông bình thường cô ta đặt sau lưng mình.
42 Hắn vẫn luôn rất tự hào về bản thân mình. Giống như một học sinh giỏi vượt trội so với bạn đồng lứa, lại biết suy nghĩ chín chắn với già dặn hơn, lúc nào hắn cũng tự nhắc mình cần phải khiêm tốn.
43 Khi thực lực con người hay bất kỳ sinh vật nào đó đủ mạnh, tự nhiên sẽ sinh ra một loại bản năng hô ứng với thiên nhiên xung quanh, khiến cho vạn vật vì mình mà bị dẫn động, thường thấy nhất chính là khí lưu vô hình vô chất, nhưng mỗi khi rít gào đều đem lại thanh thế cực lớn.
44 “Ngươi thật thông minh. Mà ta lại ghét nhất đám người thông minh !” Ren cười nói, sau đó không chần chừ chút nào nữa, lại lao tới như đạn bắn. Tiểu Hòa thượng không đáp, chỉ chuyên tâm niệm phật kinh.
45 Thế giới này vẫn như vậy. Băng qua trong mắt thiếu niên này là sự hối hả vội vã của những dòng người trôi qua trôi lại. Khói bụi và khí thải công nghiệp có thể thấy được ở bất cứ nơi đâu.
46 Khoảng nửa ngày sau thì Linh tỉnh dậy, ánh mắt cô có chút thất lạc, giống như vừa mới ốm dậy, khuôn mặt cũng có chút xanh xao hơn, có lẽ là do cú sốc do hai luồng tinh thần lực của Tường và Racha trong đầu gây ra những biến chứng này.
47 Lee Ji Won thừ người, gõ gõ đập đập mấy thanh sắt gia cố bức tường phía trước. Một đoạn hang động này là hắn dùng bom chân không Mini nổ ra, vách tường cực kỳ mịn, giống như có một thanh bảo kiếm sắc bén xoẹt qua, vết cắt vô cùng trơn tru, nhìn chẳng khác gì đã được công nhân mài nhẵn.
48 Buổi sáng đẹp trời, Robert nhăn nhó tỉnh dậy sau khi bị ai đó tát bôm bốp vào má. Hắn đưa tay lên bưng mặt, ửng đỏ, giống như oán phụ khuê phòng. “Gì vậy ông già !?”Trước mặt hắn, ông nội với vẻ mặt đằng đằng sát khí, máu dồn lên não, gân xanh nổi đầy dùng ánh mắt cục xúc như muốn bắn laze xuyên táo đầu hắn, rít mấy tiếng qua khẽ răng vàng khè vì nước chè không điều độ:“Nói, hôm qua mày ngủ với con nào !?”“Với tay trái.
49 Kiểm tra lại thương thế một lượt, Anacharka thở dài, hắn bị gãy ba cái xương sườn. Hồi tưởng lại lúc đó, cũng thật là hung hiểm. Đây còn là do hắn nhanh chân né được mấy đợt công kích tiếp theo, nếu không chỉ sợ từng khớp xương cũng bị mấy cú đá chết người kia chấn cho rời ra.
50 Có lẽ mọi người đã lên đảo quá lâu, mà số người chết lại không được nhiều như dự tính, đầu cua tai nheo cũng tại mấy màn náo loạn của Thần Tiễn và Takeshi đã hấp dẫn đại đa số sự chú ý của các thí sinh, khiến họ cảnh giác hơn, chẳng còn tâm tình nào mà đánh nhau nữa, vì vậy, hòn đảo buộc phải thúc đẩy tiến trình chết của mọi người lên một chút.
51 Trung Thành có mấy cái tật xấu, một là thường hay khịt mũi mỗi lúc nó khô khô vì thiếu nước, hai là thường trèo lên cao, dù sợ độ cao. Vì vậy, mỗi khi mùa đông đến hắn đều phải thủ sẵn một lọ thuốc rỏ mũi làm ẩm cái mũi hơi tẹt của mình, cũng như mỗi lần hùng dũng trèo lên núi thì đều phải bịt mắt chạy xuống núi sau khi đã nhấm tính hơn trăm lần lộ trình, sao cho không đâm sầm vào cái cây nào cả.
52 Đến không đúng lúc rồi. Takeshi âm thầm hối hận, nếu hắn đếm sớm chừng một phút thôi, không chừng có thể sơ múi được một phần tinh hoa huyết nhục kia cũng nên, hoặc nếu đến trễ một chút, không nhìn thấy gì cả, người trước mắt này vừa hấp thụ được một con mồi tạm thời cũng sẽ không tìm thêm phiền toái mà từ từ hưởng thụ thành quả đã.
53 Mười chín năm trước. Đông Tokyo - Nhật Bản - Minamoto Clan - Hậu viện, phòng hộ sinh. Một sản phụ xinh đẹp ngồi dựa lưng lên gối kê, mỉm cười với gương mặt tiều tụy, nói chuyện với nữ thuộc hạ thân tín nhất của mình:“Ta sắp chết rồi, Mashiro.
54 “Kháng thần chiến diễn ra lần đầu tiên vào 22 năm trước. Cũng tức là vào kháng thần lịch năm thứ 10. Chiến trường đầu tiên là tại vùng vẫn thạch xung quanh mặt trăng.
55 Hai người huyên thuyên một hồi rồi ai trở về nhà nấy. Nhìn bóng Linh đi khuất đằng xa, Tường trầm ngâm một lúc rồi mới rẻ vào ngõ nhỏ bên cạnh. Hai người ở chung một khu dân cư, có thể nói là sát vách, từ ban công nhà này có thể dễ dàng trèo sang nhà bên cạnh.
56 “Ô, không ngờ còn trẻ như vậy ! Chậc chậc, nhìn cái dáng phổng phao thế kia, ông tưởng cháu gái này cũng phải hai mươi hai năm rồi ấy chứ ! Rất phốp pháp.
57 “Cậu trai trẻ, muốn mua gì à !?”“Lão gia gia, xin hỏi một chút, gần đây tôi đang đi sưu tập cổ vật, nhất là những mảnh ngọc liên quan đến tượng phật, xin hỏi lão gia gia, có bán không ạ !?” Thôi Chấn Kinh cúi thấp xuống dáng người hùng vĩ của mình, trông hắn giống như một con báo xung mãn.
58 Phản lực cực mạnh hất văng Takeshi lên trời, máu cùng thịt nát phun xối xả. Lực phản chấn truyền về cũng khiến Trung Thành bị bắn ngược ra đằng sau, ngồi bệt xuống đất.
59 2 năm trước, trong một gian phòng kiểu cổ, trải đầy Tatami, gia chủ của gia tộc âm dương sư đệ nhất Nhật Bản, Minamoto Shikeru đang ngồi khoanh chân đối diện con trai trưởng của mình là Minamoto Tachinaba.
60 Sáng sớm, Lee Ji Won tỉnh lại, chui đầu ra khỏi chăn, sau đó lại chui vào. Trời quá lạnh. Dù hôm nay nhiệt độ đã tăng lên một chút, nhưng vẫn khiến người ta lười biếng không muốn chui ra khỏi ổ chăn chút nào.