61 Nếu thời gian có thể lộn cổ quay ngược trở lại quá khứ, thì con người ta sẽ tham lam sửa chữa lại những lỗi lầm mình đã gây ra. Trong những kí ức được chôn giấu vào dĩ vãng, có 50% làm người ta sau này nhớ lại ko khỏi ngoác miệng há mồm cười sung sướng đến sái quai hàm, 50% còn lại thì ra sức đâm chọt, rắc muối, xả ớt vào trái tim người ta, khiến người ta đau đớn đến lú lẫn, hoang phí tiêu xài cả đống chất xám chỉ để nghĩ ra một cái chết kết thúc sự đời đẹp, ko đau, ko đớn, trái lại thanh nhàn cho bản thân rồi theo tiếng gọi mù mờ của tổ tông 18 đời trong đám sương mù dày đặc mà khoác túi nải ra đi.
62 Sâu hơn biển. . . Sầu hơn biển mà. . . 6 tinh linh hiền lành, chất phác, trong trắng, thuần khiết chỉ biết chảy nước dãi mơ huyền mộng ảo trong giây phút kinh não động thân kia đã thông trí mát gan vác va li bay tán loạn ra khỏi chủ thể, oành tạc 4 phương tám hướng hướng, co ro run rẩy dưới góc cây ngọn cỏ xung quanh nhà thờ.
63 -Tên khốn! Sao ngươi dám bày cái trò hèn hạ đó với bà đây hả?_Dằn hết thảy sức bình sinh tích góp dành dụm được lên lòng bàn tay trắng dã, Gia Băng trong tư thế cường hào nữ chúa oai phong lẫm liệt tát vào cái má hơi ngăm ngăm kia một cú tát giáng trời đến in cả dấu bàn tay như thể đang tát cô bồ nhí sắc hoa thắm nồng dám nhân lúc nhan sắc mình đang tàn phai âm mưu dụ dỗ chồng mình, ra sức nghiến răng trèo trẹo suýt gãy mà phỉ nhổ chưởi rủa.
64 "Vì hai năm sau, tôi sẽ ko cần dùng nó để giữ cậu ở bên tôi" Một con tinh linh mơ mộng ngồi vắt vẻo trên bờ vai thon giờ đã cứng ngắc hơn đá của Gia Băng, đôi bàn tay ngón ko ra ngón lồng vào nhau đặt ở lòng ngực đang đập bôm bốm dữ dội đến run chuyển một vùng của mình, ánh mắt to tròn bật sang chế độ hình trái tim đỏ thói, căng lên hết sức dã man, lấp la lấp lánh như có hàng ngàn vì sao bị nhốt ở bên trong.
65 -Mệt. . . hộc. . . muốn. . . hộc. . . chết!_Ngửa cổ lên trời phẫn uất nhìn trần nhà thưa thớt vài ổ mạng nhện, miệng há thật to đến mức cuống họng trần truồng e lệ bên trong cũng phải miễn cưỡng ộ mặt, Gia Băng uất ức đong đầy tựa nước biển Thái Bình Dương nhăn cái mặt phừng đỏ hét lớn xả xì trét, khiến mấy đôi chim làm tổ trên những tán cây rậm bán kính mấy chục mét gần đó phải nháo nhào bay túa lên trời tán loạn.
66 -Phản. . . phản ứng?_Khó khăn lắm mới tống khứ được 2 từ mắc nghẹn trong cuống họng, Gia Băng sắc mặt phút chốc như kì nhông tái nhợt đi, ko khỏi đứng người vài giây_Sao lại có thể?-Ko có chuyện gì trên đời này ko thể xảy ra cả, Gia Băng, ko tin ko được!_Có vẻ như đã đoán trước được biểu hiện "hết hạn sử dụng" của cô con gái ngang bướng, Hàn lão gia ko thể vô tình hơn, lạnh lùng ép buộc, tay nắm chặt lấy tay vợ ý muốn ko để bà xen vào.
67 Hối hấp hối hả chạy vọt ra khỏi sân bay, lẫn vào dòng người đổ xô tứ phía, Gia Băng mau lẹ bắt taxi từ sân bay thẳng tiến đến bệnh viện Lăng Tử, lòng chộn rộn chẳng còn nghĩ ngợi được nhiều nữa.
68 Ngất xỉu tiện thể ngủ luôn, lơ mơ thức dậy Gia Băng mới nhận ra mình đã bị người ta "vận chuyển" tống về Việt Nam từ lúc nào, tâm trạng nặng nề đi do "thời kì đến" lại càng thêm bức bối khó chịu hơn ngày thường.
69 Suốt ngày dài hôm ấy, Gia Băng như người mất hồn. Cô vô tri vô giác để mặc những khúc mắc, hồ nghi dai dẳng quẩn quanh, náo loạn trong đầu mình, mọi thứ chung quanh cũng vì thế mà trở nên mơ hồ, như bị đám sương trong cảm xúc của con người che mất sự hiện hữu.
70 -Này! Tôi. . . -Vậy thì rất tiếc, chỗ này, chỉ có người tên Hàn Gia Băng mới được ngồi. Cậu không phải thì làm ơn. . . 'cút' đi chỗ khác giùm cho!_Ngạo nghễ ra lệnh, Khải Phong phẩy tay đuổi Minh Thy đi chỗ khác, làm cô nàng đỉnh đầu như có khói bay ra.
71 Sau một đêm dài, dường như có phép màu biến hóa, Gia Băng từ chỗ bại liệt không chút sức sống đã thức dậy với một tâm trạng vô cùng thoải mái. Cô rời giường, theo thói quen, ngắm mình một cái trong gương gắn tường cạnh đó, cười duyên rồi quay đi đánh răng, rửa mặt.
72 Phải làm gì ư? Đến cô còn ko biết nữa là. Chuyện của con người đó. . . hoàn toàn ko phải chuyện của cô. . . và cô ko có quyền can thiệt. Căn môi nghĩ ngợi, ko hiểu sao, Gia Băng lại cảm thấy hình như mình đang vô duyên do dự một chuyện ko đâu.
73 -Được thôi, anh là người dễ tính, sẽ không làm khó một tiểu thư đài các như em…_TuấnVĩnh thôi ngả người khỏi thành ghế, ngồi thẳng dậy, anh đặt hai tay đan chéo lên bàn, ánh mắt bắn lên qua lớp kính dày ko biết là kính cận hay kính kiểu có chút gì đó xảo hoạt_.
74 Bận ư? Xử lí việc quan trọng à? Gặp Liệt Minh Thy quan trọng hơn việc đến gặp cô sao?Nhớ ư? Có ai đằng này nói nhớ, đằng sau lại đi ăn cơm, liếc mắt đưa tình với một người con gái đã từng tuyên bố theo đuổi mình không? Như thế, chẳng phải chấp nhận, chẳng phải để người ta quấn lấy mình sao?Rốt cuộc, liệu ai có thể giải thích cho cô, trò mèo gì đang diễn ra trước mắt cô không vậy?Tại sao Tử Thần và Minh Thuy lại ăn cơm với nhau? Và liệu ai có thể nói cho cô hay, lời nói của người đó, đâu là thật, đâu là thứ có thể tin đây?Hướng đôi mắt đỏ quánh căm giận chăm chăm về phía 2 người đằng xa, Gia Băng như quên bẵng đi sự tồn tại của lý trí.
75 Vừa mới ló mặt ra ngoài, chưa kịp đưa mắt chiêm ngưỡng nội thất hiện đại mà hại điện bên trong căn phòng, đập vào mắt Gia Băng là dáng người nhỏ nhắn của một cô gái với khuôn mặt quen đến chai cả mắt, đến nỗi, trái tim cô đập mạnh, người và thần kinh bắt đầu căng thẳng.
76 Sau 2 ngày cần mẫn đến nhà Kì Thiên, ra sức học tập tài nghệ của anh. Cuối cùng vào 1 ngày trời mưa trời gió lất phất, bầu trời âm u mịt mù, anh ngồi dựa vào thành ghế sôfa, im lặng nhìn cô học trò nhỏ phía đối diện, phán 1 câu làm cho cả 2 kẻ vất bạn bỏ chợ kia cũng phải ôm đầu ngửa mặt lên trời muốn rống:-Gia Băng không cứu được nữa! -Thật.
77 Kết thúc và khởi đầuCuối cùng, thừa nhận cũng đã kết thúc, mong các bạn sẽ luôn nhớ mãi về nó. Su: Tạm PR chút nhé: Mong các nàng ủng hộ ta nà: forum.
78 Ngoại truyện 1: Định mệnh! Tôi yêu cậuTôi. . . đã gặp cậu ấy!Lớn lên và sống trong sự bao bọc quá cẩn thận của bác mình, nhưng ko khi nào tôi quên được mình do ai sinh ra, tên thực sự là gì và dòng máu đang chảy trong người mình từ đâu mà có.
79 Ngoại truyện 2 - It looks like the rain - Dường như có mưaAuthor: Aoytaku Fukumata - em gái SuCategory: Comedy, Romance, Shoujo, Rating: 13+Warning: Trong sáng 100% Disclaimer: Các nhân vật trong truyện thuộc sở hữu chung của tớ, Aoytaku Fukumata và Suzu Fukazime với fiction: Thừa nhận đi, cậu yêu tôi, phải ko????Chú ý: Các hình minh họa là do tác giả chộp đại trên mạng, không thuộc bản quyền của tác giả ^^Giới thiệu: (Lại) 1 câu chuyện về học sinh của P&P, nhưng lần này là 1 câu chuyện ngắn, đúng chất "Con gái không ai là bình thường ^^ Mong mọi người ủng hộLách tách.
80 Sao cậy ấy biết?Hơi ngẩn người, ánh mắt tôi chạm phải cây violin trên lưng cậu ấy, kí ức về bàn tay cậu ấy lúc trước, cũng là bàn tay tôi đang nắm lấy bây giờ bỗng nhiên vụt đến.