21 Bưng món thơm lừng tới Nhã gian, vừa muốn đi vào chợt nghe thấy công tử nhà mình nói: “Hai vị chờ một chút, đầu bếp ở thanh lâu trong Kinh thành này rất có bản lĩnh, chỉ sợ đi đến nơi khác cũng không tìm được đồ ăn ngon.
22 Lúc trở về Đậu đỏ thấy Mai Hoa đứng đó vừa cắn hạt dưa vừa nhìn nàng, không khỏi hoài nghi chuyện đêm qua nhất định là do nàng đi cáo trạng với lão phu nhân.
23 Đậu đỏ biết nàng đập không được, liền đứng một bên xem náo nhiệt. Đột nhiên cửa mở, công tử nhà mình thở dài, hóa ra hắn vẫn đứng ngoài cửa không bỏ đi, xem ra đã biết biểu muội sẽ dùng đến chiêu này.
24 Thật phải viết sao? Viết cái gì đây? Đậu đỏ ngước đầu hỏi trời xanh. Bên kia biểu tiểu thư đánh mông ra về, bên này Đậu đỏ bị công tử gọi đến, kỳ thực tuổi Giang công tử cũng không lớn, khoảng hơn mười bảy tuổi, tuổi tác cũng xấp xỉ tuổi nàng ở hiện đại.
25 Thiên Khải đầu thu năm thứ ba! Nơi phơi nắng yên ngựa trước chuồng ngựa trong hậu viện của Giang gia Kinh thành, chỗ vốn được dùng để phơi yên ngựa đó giờ bị dọn hết đi.
26 Thiên Khải cuối thu! Lá phong trên núi Trường Phong ở Kinh Thành đã rụng hết. Một vị cô nương áo tím điều khiển một con ngựa trắng chạy băng băng trên đường núi, khắn quàng bay theo gió, lúc bay lên thì có thể thấy bên trong sắc áo tím là một thân quần dài lụa mỏng thật đẹp thật quyến rũ.
27 Áp đảo? Lời này Đậu đỏ hỏi không được. Kết hôn? Lời này Đậu đỏ vẫn hỏi không được. “Vậy thì? Nắm tay à?” Đậu đỏ nhỏ giọng hỏi. Không nghĩ tới biểu tiểu thư đột nhiên ngồi bật dậy, kỳ quái hỏi: “Sao ngươi lại có thể đoán được, ta cũng… cũng không nghĩ tới hắn lại nóng vội…”Chuyện này rất bình thường, thế nhưng đối với bị tiểu thư khuê phòng này thì quá kích thích rồi.
28 Đậu đỏ ở trong phòng cũng đã buông màn xuống, ngồi ở trên giường xem biểu tiểu thư cho cái gì. Hai tấm áo choàng da cáo, tuy sắc lông không thuần nhưng cũng là đồ mới.
29 Từ khi lên cấp, buổi tối Đậu đỏ liền có cái để giải trí, chỉ là nghĩ đến ngày mai về đến thôn trong lòng cảm thấy rất phức tạp. Lập tức lo lắng tình hình của cha, thế nên ra khỏi không gian rất sớm, thế nhưng cứ trằn trọc mãi mà không sao ngủ được.
30 Nghe được tin tức đó Đậu đỏ ngẩn người, Lý gia kia có lý do gì mà dám bắt người về? “Đây là có chuyện gì?” Đậu đỏ nhíu mày hỏi. Đại Trụ không nói gì, chỉ quay mặt sang một bên nhưng thần sắc vừa uất hận vừa bất đắc dĩ.
31 Tề bà bà càng nói thì lực đánh ở tay lại càng mạnh, đánh ẫu thân Lý thị chấn kinh, nàng cứ quỳ rạp kêu trời kêu đất. Nàng vốn không phục, thế nhưng lúc này đối phương người đông thế mạnh, ra tay lại ngoan độc, nàng ương ngạnh thì tốt ở chỗ nào? Đậu đỏ lạnh lùng nói: “Ta chỉ là một nha đầu, thế nhưng chủ nhân của ta chính là quan trong triều, các ngươi vũ nhục ta ta cũng chịu, nếu như vũ nhục công tử nhà chúng ta thì là bất kinh với Diên triều, cẩn thận gây họa sát thân đó!”Lý lão bản cẩn thận nâng bạn già dậy, nói: “Nha đầu ngươi là cậy thể ức hiếp chúng ta sao?”Đậu đỏ cười, nói: “Xin hỏi đây là sân nhà ai?”Nhị Trụ lập tức nói: “Đương nhiên là sân nhà chúng ta, là nhà Lý Tam Căn chứ không phải là Lý lão bản.
32 Sáng sớm hôm sau, Đậu đỏ sai người lên trấn mời đại phu. Sau khi khám cho tẩu tử, đại phu nói chỉ là cơ thể tổn thương, cứ tẩm bổ chu đáo liền khỏe lại.
33 Hai người đều thay giá y, Đậu đỏ cũng không thấy tủi thân vì tự mình thay áo trang điểm. Giang công tử lại tự mình đội khăn lên cho nàng, khiến trong lòng nàng cảm thấy một chút ấm áp.
34 Đậu đỏ có thể có ý gì? Nàng cực kỳ không muốn sự tình trở nên quá phức tạp, không muốn lại xuất hiện một vị tiểu thiếp. Nếu như không phải là một người, sẽ là ba, bốn người, vậy thì trách đấu lại quá đặc sắc rồi, đặc sắc khiến nàng đau lòng.
35 Hưu thư là một thứ tốt! Từ sáng sớm Đậu đỏ cầm hưu thư cầm tiền lưng đeo tay nải rời khỏi Giang phủ, nàng đi hết sức tiêu sái, chẳng qua phía sau có một nam nhân lặng lẽ rơi lệ dõi theo bóng lưng của nàng.
36 Cứ mang theo một chút tâm tình vui sướng cho nên chỉ trong vòng hai ngày ngắn ngủi nàng đã học xong toàn bộ lễ nghi trong cung, đương nhiên còn cả thân phận hiện tại của bản thân.
37 Nhu phi, người cũng như tên, thân thể vô cùng nhu nhược. Chỉ là dáng người dường như rất cao, cho nên khiến cho người khác cảm thấy hết sức tinh tế, thon thả.
38 Bạch Vân Thư làm sao nhẫn nổi, vì vậy bảo Đậu đỏ chuẩn bị một bàn tiệc rượu để chiêu đãi Điền ma ma, cũng lấy thân phận chủ tử rót rượu cho nàng, cười nói: “Mấy ngày nay Điền ma ma đã vất vả sắp xếp đủ thứ cho chúng ta rồi, lại đây uống vài chén đi.
39 Một Hoàng đế không nạp Hậu thú phi, một đại thần không kết hôn sinh con, đây có phải rất không bình thường không? Hơn nữa nghe nói hai người kia là Tiêu không rời Mạnh, Mạnh không rời Tiêu* mà bầu bạn với nhau.
40 Dù sao Đậu đỏ đã tới một lần rồi, lần này quen việc dễ làm nên không sợ gì cả. Giống như hôm qua đem đồ dâng lên, sau đó lại ngồi chờ đợi. Qua một hồi lâu cũng không thấy xảy ra bất cứ hiện tượng gì kỳ quái cho nên thật thất vọng, xem ra Hoàng đế không thích ăn.
Thể loại: Ngôn Tình, Nữ Phụ, Xuyên Không
Số chương: 19