1 Lời tựa Vẫn còn nhớ như in về một thời thơ ấu, anh hay nói chuyện, em thích cười. Thời gian như nước chảy, mang tuổi thanh xuân về một nơi xa mãi. Câu nói “Anh yêu em” đã bao lần muốn thốt lên mà chẳng dám mở lời, đến hôm nay mới được nói cùng em… Nếu anh biết rằng có một ngày mình sẽ yêu em đến vậy, anh nhất định không để cho thanh mai là em rời xa trúc mã là anh.
2 Diệp Thụ Thần đứng bên cố gắng không phì cười, còn Thang Hi Hàn mặt tối sầm lại, nói: “Không phải, đây là Land Rover. ” Land Rover? Chu Tiểu Viên nghĩ bụng, LandRoverthìLand Rover, dù sao thì vẫn thuộc hàng xe sang.
3 Chương 2: Lần coi mắt bất ngờ Suốt cả buổi chiều, anh chàng họ Thang sau khi nghe điện thoại, mở máy tính ra gõ bàn phím lạch cạch, chỉ nói với cô một câu: “Cô cứ tự nhiên nhé!”, rồi sau đó không chú ý đến cô nữa.
4 Mục Mục tỏ vẻ đau lòng: “Ôi trời, cậu biết vì sao nhà tớ bắt tớ học trường này không? Lúc đầu là có ý định sau này gả cho một anh bác sĩ cơ, ai ngờ, đến lúc đi làm rồi mới biết, mấy anh bác sĩ đâu đến lượt mình chứ, từ khi còn học đã chẳng còn ma nào rồi.
5 Chương 3: Có hy vọng? Không có hy vọng? Có hy vọng Tiểu Viên cúi mặt xuống đất, miệng cong lên. Chẳng nhẽ, anh nói vậy có nghĩa là, chúng ta vẫn còn cơ hội? Một vài nét ửng đỏ dần hiện lên khuôn mặt trắng trẻo, tươi mới mơn mởn như táo Hồng Phú sĩ.
6 Mẹ Tiểu Viên nhìn hai chiếc giò heo rồi chẳng thèm để ý đến cô nữa, vội vàng đi vào bếp, sắp mâm, đợi bố Tiểu Viên đi dạo về là ăn cơm tối. Tiểu Viên rửa mặt xong, đảo mắt thấy bố không có nhà, liền chạy vào bếp nũng nịu mẹ.
7 Chương 4: Câu chuyện thanh mai trúc mã Vừa lên tới nơi, bố mẹ Tiểu Viên đã xúm lại, Tiểu Viên đang hắng giọng, định lên tiếng giới thiệu đã nghe Thang Hi Hàn thân mật nói: “Bố, mẹ!” Nấc một tiếng, Tiểu Viên tròn mắt nhìn anh, không nói được gì, thầm nghĩ anh là người hay là Hao Thiên Khuyển[1] vậy? Muốn gọi là gọi, muốn sủa là sủa, còn thể diện gì nữa hả? [1].
8 Cậu bé đưa cho nó một que kem Cornetto rồi nói: “Lúc đi mua kem thì gặp mấy bạn ấy, họ bảo tớ mời nên tớ đã mời họ. ” Tiểu Viên cầm lấy que kem Cornetto cắn một miếng: “Lần sau đừng mời con gái ăn gì nhé, không người khác lại bảo cậu thích chúng nó.
9 Chương 5: Có chút động lòng với anh Vào lần đầu tiên Tiểu Viên ba tuổi gặp Mã Quân Quân năm tuổi đã tạo cơ sở vững chắc cho cuộc sống thuận buồm xuôi gió của anh trong nhà cô.
10 Phương châm sống của Tiểu Viên về cơ bản có hai kiểu là “không bỏ cuộc, không bỏ cuộc, phải giảm béo” hoặc “cứ thế mà ăn, ai thích giảm béo thì đi mà giảm”.
11 Chương 6: Khổ nhục kế Diệp Thụ Thần bước nhanh quá, Tiểu Viên không kịp gọi theo, loáng cái đã không nhìn thấy bóng anh ta đâu. Ngày hôm đó, tâm trí Tiểu Viên cũng bay biến đi đâu mất.
12 Thang Hi Hàn lau mồ hôi, cái chị này, chị nói chuyện tài quá nhỉ! Anh nhìn Tiểu Viên, ánh mắt ra hiệu, hỏi xem anh có nên trả lời hay không? Tiểu Viên tức tối đau khổ, bây giờ anh mà trả lời thì càng mất mặt, mất mặt, hiểu không hả? “Nếu cậu rỗi thì đến nhà ăn bệnh viện chúng tôi mà ăn, ở đấy tôi quen, người nhà tôi làm việc ở đấy, để tôi nói với họ giúp cho.
13 Chương 7: Những chuyện các đôi yêu nhau nên làm Chuyến xe cuối cùng cũng hết rồi, phải đi bộ về sao? Tiểu Viên nghĩ bụng. Còn Thang Hi Hàn dường như không để ý đến chuyện đó.
14 Một lúc sau, mọi người trong khu nhà đều tập trung bên dưới, râm ran bàn tán nên làm cách nào để đưa Chu Tiểu Viên xuống được. Người quản lý khu nhà và mấy cậu con trai không biết kiếm được ở đâu ra một chiếc thang, nhưng độ cao có hạn, Tiểu Viên vẫn cần tự mình đi xuống.
15 Chương 8: Điển hình của tình yêu kim quy “Hắt xì. . . ” Y tá trưởng sau khi hắt xì hơi năm cái liên tiếp, cuối cùng quả bom nổ chậm đã bộc phát, chỉ vào đống hoa to ụ trước mắt, bắt đầu giáo huấn: “Valentine thì chưa đến, Thất tịch qua lâu rồi, các cô làm cái trò gì thế này? Hả? Chỗ hoa này còn nhiều gấp mấy lần số hoa trong phòng bệnh VIP kìa, định mở tiệm hoa chắc? Mỗi người nhanh chóng mang bó hoa của mình cho vào tủ để đồ ngay cho tôi.
16 Giọng Tiểu Viên yếu ớt, lí nhí nói: “Thực ra, về sau em có thể sẽ ăn ít hơn. . . ” Thang Hi Hàn cười rồi ôm cô vào lòng: “Đã muốn gả cho anh rồi sao?” “Anh nói gì cơ?” “Nói thật, trước khi em nói, anh còn chưa nghĩ đến chuyện này cơ.
17 Chương 9: Hạnh phúc phía bên kia bức tường Chuông cửa bỗng vang lên. Tiểu Viên mắt chữ A mồm chữ O nhìn Thang Hi Hàn. Không phải chứ, lẽ nào anh thực sự còn có những mối tình chưa kết thúc? Nhanh thế đã tìm đến đây rồi, Tiểu Viên cảm thấy thật khâm phục.
18 Lần này thò Thang Hi Hàn đã nghe rõ ràng: ‘Cái gì? Làm sao? Anh biết rồi, em chờ nhé!” Nhưng Diệp Thụ Thần ngồi bên cạnh thì không biết hai người bọn họ đang nói chuyện gì.
19 Chương 10: Tiệc tàn tính sổ Tiểu Viên vẫn chưa dám báo cáo cho “tổ chức” về chuyện tình yêu, lại còn giả đò nhờ mẹ giới thiệu cho một mối. Do lo lắng, Chủ nhật tuần trước cô bị đau bụng, vì thế không về nhà.
20 Miệng líu cả lại, lèo nhà lèo nhèo, chỉ nghe thấy cô nói một câu, Thang Hi Hàn chợt cau mày: “Viên Viên, em làm sao vậy?” “Em chẳng làm sao cả. . . ” Loạt soạt loạt soạt, đến nói cũng không rõ nữa.