41 Một tiếng này khiến đầu óc Thư Hạ trống rỗng, cậu ngơ ngác nhìn Thư Diệu Chi đen mặt đi đến trước hai người, đánh rơi cái tay còn đang ôm lấy mặt Thích Phỉ Nhiên của cậu, tay khác giơ lên.
42 Thư Hạ luôn tỏ ra không quan tâm đến Thư Diệu Chi, cứ như không có người cha này, thế nhưng Thích Phỉ Nhiên nhìn ra được, cậu thật sự rất buồn. Một người lúc trước luôn cười đùa với anh, giờ cứ luôn chau mày, bình thường thì ngồi thừ ra, lúc lén ra ngoài nghe điện thoại thì cố gắng để không bật ra tiếng nấc, nhưng lại âm thầm lau nước mắt.
43 Tuy địa vị của Thư Hạ và Thích Phỉ Nhiên bây giờ đã thay đổi, nhưng Thư Hạ vẫn tuyệt đối không vì được cưng chiều mà sinh ra kiêu căng, mỗi ngày đều cẩn thận làm việc, hoàn thành công tác được giao, ví dụ như sáng dậy cho mèo ăn.
44 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hai người cân nhắc một chút, cuối cùng quyết định để Thích Phỉ Nhiên nói với Thư Hạ, vốn định để sáng hôm sau nói, vì sợ cậu tâm trạng nặng nề không ngủ được.
45 Trước năm mới, công ty cho nghỉ mấy ngày, bởi vì trước khi được nghỉ cả công ty đều bận đến mức chân không chạm đất, thế cho nên được nghỉ cái là Thư Hạ phải nằm nhà nghỉ ngơi hồi thần ngay, mãi đến tận tối ba mươi mới nhớ ra phải đi siêu thị mua đồ tết.