41 “Tiểu tử này chạy đi đâu thế?” Tề Thiên Ngạo vừa nhìn thấy Tề Thiên duyệt mặt mũi tràn đầy tươi cười lập tức đổ ập xuống mà hỏi. “Ha ha! Lão ca, huynh không phải nói đệ ngay cả vòng thứ hai cũng không tham gia được sao? Nói cho huynh biết, đệ đã đánh vào trận chung kết rồi!” Đôi mắt đáng yêu như mảnh trăng non của Tề Thiên Duyệt theo thói quen híp lại thành một đường, trên gò má dễ thương xuất hiện hai má lúm đồng tiền, “Hì hì.
42 Đây đã là ngày so tài thứ ba. Theo quy tắc cuộc thi, tuyển thủ dự thi đều phải đến trước tháp Thánh môn từ sớm, chờ rút thăm. Thế nhưng, sau khi tới tháp Thánh môn, bọn Thiên Túng mới phát hiện, chung quanh võ đài đài đã sớm loạn vì toàn người là người.
43 “Xin Bạch Tử Nhan, Tề Thiên Ngạo, Bắc Thần Diêm, Tề Thiên Túng, Tần Mộ Ngôn, Mục Nhạc Ca, Nguyệt Tiêu Nhiên, Tiêu Ngọc Thương, Lục Vận cùng Tề Thiên Duyệt mười người đến trước đài, tiếp theo sẽ tiến hành cuộc so tài của mười người cuối cùng, quy định cuộc tranh tài hôm nay là khiêu chiến đối thủ, xin tuyển thủ lựa chọn đối thủ khiêu chiến, chuẩn bị sẵn sàng!”Đại hội Thánh môn ngày cuối cùng, cuộc thi rốt cuộc cũng tiến vào thời khắc khẩn trương nhất.
44 Khiếp sợ! Đây mới thực là khiếp sợ! Không ai ngờ tới hai người này lại đều là kiếm võ song tu, hơn nữa kỹ năng còn xuất chúng như thế!Chỉ thấy Thiên Túng cầm trong tay tỏa hồn chủy, cả người tựa như một thanh kiếm sắc bén xông thẳng tới Tần Mộ Ngôn.
45 Một màn bất ngờ ngoài ý muốn trong đại hội Thánh môn lần này rốt cuộc kết thúc theo ánh nắng chiều rơi xuống. Tất cả mọi người chưa từng nghĩ qua, Thánh môn đại hội lần này lại có thể kết thúc dở khóc dở cười như thế.
46 Ba ngày sau, trước tháp Thánh môn. Lúc này, trước tháp Thánh môn tụ họp đầy người, hàng năm một lần mở tháp cơ hồ đều là thời khắc cực kỳ long trọng của Thánh môn.
47 Theo hai người Thiên Túng cùng Tần Mộ Ngộn tiến nhập tháp Thánh môn, cửa lớn tháp Thánh môn liền đem bọn họ ngăn cách với bên ngoài. Thiên Túng nhìn cảnh tượng rộng lớn trước mắt, trong lúc nhất thời trợn mắt há mồm.
48 Từ lúc Tiểu Hồ làm tan băng cho Tần Mộ Ngôn, một người một hồ này lập tức giằng co không dừng. Đoán chừng nếu không phải là Tần Mộ Ngôn chân lực hao hết, hai vị này tuyệt đối sẽ từ ánh mắt chém giết bay lên trình độ tỷ thí võ lực.
49 Thiên Túng đang đắm chìm trong suy đoán của mình thì một trận năng lượng kinh khủng thiêu đốt người đột nhiên bộc phát phía trước. Thiên Túng lập tức nhìn về phía trước, liền nhìn thấy quả cầu màu đỏ quanh thân Tần Mộ Ngôn đang nhạt màu dần, hỏa nguyên tố đang từ bốn phương tám hướng lấy một tốc độ điên cuồng không ngừng bổ nhào vào thân thể Tần Mộ Ngôn.
50 Ta xem lời nhắn lại có đề cập đến việc không hiểu rõ cấp bậc kiếm tu, ở đây ta sẽ giới thiệu lại một lần nữa ọi người. Thông thường, người tu kiếm căn cứ nguyên tố thiên phú sẽ chia làm bảy loại.
51 Khi thấy rõ quái vật kia thì bất kể là Thiên Túng hay Tần Mộ Ngôn đều ngẩn ra. Chỉ thấy xuất hiện ở trước mắt bọn họ không phải là một “quái vật” gì kinh thế hãi tục, chỉ là một nam tử, một nam tử trên cổ đeo một chiếc xiềng xích khổng lồ.
52 “Tự do! Ta tự do rồi!” U Minh vuốt xích sắt hàn tinh đã gãy lìa, trên khuôn mặt tuấn mỹ tràn đầy thần sắc kích động, “5000 năm! 5000 năm! Tiểu tử, cám ơn ngươi!” Nghe thấy từ trong miệng mãnh thú như U Minh nói ra tiếng cám ơn, cũng biết hắn giờ phút này kích động cỡ nào.
53 [1]: Ba hạt châu cùng sáng chóiNghe được thanh âm này, hai người lão giả tóc trắng nhất thời cả kinh, vội vàng nhìn về hướng cửa vào tầng thứ chín tháp Thánh môn.
54 Từ lúc Thiên Túng thấy kỳ cảnh tam châu đồng huy, nàng cũng đã biết hạt châu màu đỏ đen phiếm huyết khí đặt phía bên trái nhất định là bí bảo của Ám Ma Tộc nàng Huyết Ma châu.
55 Sau khi U Minh giải quyết hai trưởng lão thủ tháp, liền thật nhanh chạy như bay đến bên trong tầng thứ chín. Lúc mới vừa rồi hắn và hai trưởng lão kia quyết chiến liền mơ hồ cảm nhận được một cỗ năng lượng dao động khiến cho hắn cũng run như cầy sấy.
56 Theo bụi mù tiêu tán, ba đạo thân ảnh dần dần rõ ràng. Chỉ thấy trên đỉnh tháp Thánh môn, một thiếu nữ cùng hai nam tử xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.
57 Tần Duyệt nghe được câu “Đương nhiên là làm thịt ngươi!” của Thiên Túng thì trong lòng tràn đầy sợ hãi vô hạn, tốc độ của Thiên Túng thật sự quá nhanh, hắn chỉ kịp sử dụng kiếm khí ngăn ở trước người.
58 Cảm nhận được trên bầu trời truyền tới khí tức cường đại, mọi người đều ngẩng đầu nhìn lại. Chỉ thấy hai nam tử lơ lửng giữa không trung. Hai nam tử này, người bên trái một thân bạch y, hé ra đẹp đẽ thanh tú như trăng sáng tùng xanh, nhã như lan chi quế nguyệt, cả người tản ra khí chất thánh khiết cao ngạo, giống như Thần Đế, làm cho người ta không nhịn được quỳ bái.
59 Mấy người Thiên Túng nhìn Nguyệt Mị Nương giận sôi lên đều không hẹn mà cùng đánh hơi được mùi nguy hiểm trong không khí. Chỉ thấy sau khi mấy người Nguyệt Mị Nương đưa mắt nhìn nhau, đột nhiên không xếp thành một hàng nữa, mà nhanh chóng biến đổi vị trí.
60 Sau khi mấy người Thiên Túng rời khỏi Thánh môn liền tiến vào Ma Thú Sâm Lâm. Ma Thú Sâm Lâm địa vực rộng lớn, cây cối rậm rạp, còn có ma thú tung hoành, cho dù người của Thánh môn truy sát tới, cũng nhất định trong nhất thời không tìm được bọn họ.