21 -Ai là người thân của bệnh nhân Băng Nhi ? - vị bác sĩ sau ca phẫu thuật bước ra hỏi. -Là tôi. Con bé có sao không bác sĩ. - cậu ba sốt ruột hỏi. -Cậu là gì của cô bé ? -Tôi là anh trai của cô bé.
22 ●● Hình trên là hình của nó sau khi phẫu thuật đấy. ●● NĂM NĂM SAU - một thời gian không dài cũng không ngắn nhưng cũng đủ để thay đổi cuộc sống của nó.
23 -Mẹ ơi con về rồi nè, con có mua kẹo bông gòn cho mẹ nữa đó. - bé con sau khi đi chơi với Minh về thì lon ton chạy vào nhà. Trên tay còn cầm một cây kẹo bông gòn.
24 -Cô quen tôi sao ? - nó nghe cậu nói như thế thì hoàn toàn ngạc nhiên. Cậu thật sự không nhớ nó sao ? -Không chắc là tôi nhầm thôi. - nó đau đớn trả lời.
25 -Chết rồi hôm qua ngủ trễ quá nên hôm nay dậy trễ giờ rồi, kì này chết chắc luôn. - nó vừa đi vừa lẩm bẩm. Hôm qua do mê chơi game nên ngủ trễ thành ra sáng nay dậy trễ quá chừng luôn.
26 -Hôm nay đi làm vui không nhóc ? - thấy nó về Minh hí hửng chạy ra chào. Cả bé con nữa, cũng hí hứng ra khoe thành tích do bé con làm nữa. Nó tưởng gì vui ráng lắng tai nghe ai ngờ : -Mẹ ơi hôm nay bé con quýnh bạn kia gãy hết hàm răng luôn.
27 Trên suốt đường về nhà, bé con và cậu nói chuyện suốt. Thực ra là chỉ có bé con nói thôi còn cậu thì chỉ ậm ừ cho qua. Mệt quá bé con ngủ luôn. Đến nơi cậu bế nó đưa lên phòng rồi nhờ người đưa bé con vào sau.
28 * Mấy cảnh trong những chap trước là nhờ có sự trợ giúp của bà chị yêu quý của mình đấy. Dân FA như mình không có kinh nghiệm nhiều như thế đâu, mình là một cô bé rất hiền lành và trong sáng nha.
29 * Người mình ê ẩm hết cả lên rồi, hôm qua bà già kia bả nhừ cho một trận tan xác. Xong lại bị ba mẹ hốt xuống sạc cho một trận, giờ pin vẫn còn đầy đây.
30 Sau khi bị cậu kéo đi thì nó đến giờ vẫn đơ ra. Được một lúc thì nó mới hoàn hồn, gạt tay cậu ra rồi tính bỏ chạy. Nhưng lại bị cậu bế xốc lên. Nó la oai oái cái mồm lên, giãy giụa đủ kiểu mà hình như chẳng ăn thua gì.
31 * Tiếp tục nè. . . . . . . . . . ACTION. . . . . . Cậu nhìn nó một hồi rồi phì cười, ái chà cục cưng của cậu ngày càng gan nha, hôm nay dám chỉ tay vô mặt cậu luôn đấy.
32 Một phút. Hai phút. -. . . . . . . - không gian đột nhiên im lặng một cách đáng sợ. Thật ra là não bộ của nó chưa tiếp nhận được cái lời nói được rồi, nói trắng ra là từ chối không tiếp nhận thì đúng hơn.
33 Mẹ nói cái gì sao con không hiểu ? Con có làm gì cô ta đâu mà con với cái gì ở đây chứ ? Mày đang mơ ngủ sao ? Cái hôm mày say quoắc cần câu ấy, mày làm gì nó mày không nhớ hả ? Cũng chính vì thế tao mới bảo mày cưới gấp đấy, giờ thì hiểu chưa hả thằng ngu.
34 TẠI NHÀ CẬU. . . . . . . . ( vâng xin thưa với mọi người đây là nơi đã sản xuất cậu. Chứ không phải nhà cậu đang ở với nó đâu. ) Và hiện giờ thì nó và cậu đang đứng trước cửa.
35 Trong thang máy, Hưng đứng cạnh nó. Nhìn khuôn mặt ấy thật không thay đổi bao nhiêu cả, anh rất nhớ nó. Cũng đã mười mấy năm rồi, không biết nó còn nhớ anh không ? -Em năm nay bao nhiêu tuổi ? - anh quay sang hỏi nó.
36 Nó bây giờ đang phùng mang trợn mắt nhìn người ngồi đối diện, còn người ấy thì lại nhã nhặn ngồi uống trà và xem như không có gì ( mặc dù bị nhìn cháy cả mặt ).
37 * À chap này không phải do con cái đứa vô ơn kia viết đâu. Nó ốm này liệt giường rồi nên ta viết thay, còn nội dung thì do nó biên. Có gì thì ném đá nó chứ đừng ném đá ta, là do nó nhờ ta viết đó.
38 Là tại mình phải đi học nên thời gian sẽ rất hạn chế ( cái này là mình nói thật, không đùa đâu ) nên mình sẽ đăng chap vào thứ bảy hoặc chủ nhật nhưng chắc chắn 1000000.
39 Theo chu kì chap trước do con kia viết thì lúc này " con chó mặt xệ " nào đó đang mặt mày hầm hầm trút giận lên cái máy tính. Ổng gõ phím như thánh, cái nào cũng rầm rầm, rầm rầm và kết cục.
40 -Thì liên quan cái gì ? - nó nheo mắt, tên này lên cơn à ? -Lúc đó tên bác sĩ phẩu thuật mặt cho em đã làm hư phần mắt bên trái, sau đó hắn đã bỏ trốn.