41 (1): giống như đánh bom liều chết vậy. Tần Ly nói sơ lược về sự tồn tại của Ngũ Hành huyền hỏa, đồng thời nhấn mạnh tầm quan trọng của sinh mệnh chi tinh đối với Bạch Diễm và bản thân nàng, Phượng Tiêu thu hồi vẻ mặt bất cần đời, nghiêm túc lắng nghe từng câu từng chữ.
42 Thân thể Tịch Mịch nhanh chóng bành trướng, mạch máu cũng trương lên, nhìn thấy rõ ràng, linh khí dư thừa trong thân thể ứa ra, tơ máu che kín con mắt, nhìn qua như muốn rỉ máu ra.
43 Tần Ly vừa quay lại, liền nhìn thấy một thiếu nữ mặc xiêm y màu lục, gương mặt nhỏ nhắn đang ngẩn lên, vẻ mặt không kiên nhẫn trừng mắt thiếu niên lam bào đang đứng ở phía đối diện.
44 Đôi mắt tối đen lạnh lẽo như băng, Tần Ly nhìn đôi mắt hắn nhịn không được mà nhíu mi lại. Liễu Hàn Vân nâng mắt nhìn thoáng qua Tần Ly rồi lại cụp mắt xuống.
45 “Tiểu Ly, mau cho ta ra ngoài hít thở không khí, sống trong cái huyền giới này của ngươi thật đúng là nhàm chán. Mỗi ngày gặp những con người nhàm chán này khiến ta buồn muốn chết.
46 Trong mắt Nguyệt Diệu Hinh lộ ra một tia ngoan cường, dứt khoác mặc kệ sinh tử, nàng thầm muốn đem tất cả những khuất nhục và không cam tâm phát tiết hết.
47 Khí trời thay đổi thất thường, không khí sáng sớm có chút lạnh, nhưng không khí ở cửa lớn của Nguyệt Diệu học viện thì hoàn toàn ngược lại, sự trong trẻo lạnh lẽo kia bị các nhóm thí sinh khảo thí xóa sạch.
48 Số lượng Cuồng Lang thật sự rất lớn, đại đa số Cuồng Lang có màu xám, ở cổ bọc một tầng lông dày, đôi mắt xanh như ngọc, răng nanh trắng toát lóe sáng.
49 Tần Ly đã tìm ra một ít manh mối trong lượt thử vừa rồi, nàng tưởng rằng con đầu đàn là mắt trận, nhưng sau đó nàng phát hiện trận pháp này không đơn giản như vậy.
50 Thời điểm ba người Tần Ly dựng lều nghỉ ngơi, rất nhiều đệ tử khác đã bị bắt rời khỏi ảo cảnh. Mới chỉ qua một ngày thời gian mà màn sáng đã mất đi rất nhiều bóng dáng.
51 Một ý tưởng xoẹt qua trong đầu Tần Ly, khi nàng nghe Lam Tiêu Tiêu nói có một cỗ lực hút nàng liền liên tưởng đến thời điểm nàng tới ảo cảnh, từng cảnh tượng từ khi vào đây đến giờ không ngừng hiện lên.
52 “Tường ca, bọn họ nhảy xuống rồi, chúng ta có nhảy theo hay không?” Một nam sinh có vóc dáng nhỏ bé đứng cạnh Trần Tường hỏi. Trần Tường ngẫm nghĩ một chút, nói với mấy người bọn họ: “Nhảy, chuyện này nhất định có vấn đề, không chừng đây chính là lối thoát.
53 Trần Tường thấy sắc mặt Tần Ly lạnh lẽo, hắn liền hiểu đây không chỉ đơn thuần là uy hiếp hắn. Tuy rằng không nuốt được cục tức này, nhưng cũng không dám động thủ chính diện với nàng.
54 Hồng y nam tử vừa dứt lời, biểu tình mọi người lập tức thay đổi, mỗi người một vẻ. Tần Ly không nhịn được nhướng mi, nghĩ thầm: tên này e sợ thiên hạ không đủ loạn cho hắn xem.
55 “Ai nha, tiểu nữ oa, lão nhân chỉ đùa với ngươi một chút thôi, sao ngươi nhân tâm đót đồ của lão nhân a, thật sự là không đáng yêu, một chút cũng không đáng yêu!” Nguyệt Diệu Thương một mực núp ở chỗ tối quan sát hai người, thấy Tần Ly có thể thoải mái dùng linh lực mà không chịu tác động của Linh Quang Giới, trong lòng lão cả kinh.
56 “Được, ta đã rõ! Viên trưởng, nếu không còn việc gì, ta đi về trước. ” Tần Ly đứng dậy, nói với Nguyệt Diệu Thương. Nguyệt Diệu Thương bĩu môi, bĩu tình vô cùng u oán, đôi mắt sáng minh mẫn mở to, ngập nước như tùy thời có thể rơi lệ, tràn ngập mong đợi nhìn Tần Ly: “Tốt xấu gì thì lão nhân cũng đã là sư phụ của ngươi, gọi một tiếng sư phụ nghe một chút, không được sao?”Trán Tần Ly lại xuất hiện vô vàn hắc tuyến, nàng phát hiện rằng mỗi khi mình ở cùng với lão ngoan đồng này, thời thời khắc khắc đều phải kéo căng thần kinh: “Gọi sư phụ cũng không có việc gì khó, đừng nhìn con như vậy có được không? Sư phụ, con về trước đây!”Tần Ly không muốn nán lại đây thêm một phút giây nào, nàng sợ người sư phụ này lại có thêm chiêu trò gì mới kích thích nàng.
57 Tần Ly và Vệ Khanh quan sát vài trận tỷ thí ở Cạnh Kỹ Trường, xác nhận quả thật những người thi đấu ở đây đều có cấp bậc không phải là rất cao, ít nhất không phát hiện được người có cấp bậc cao hơn nàng.
58 Tần Ly nhíu mày, ngươi này cũng thật phô trương, cho dù có là người của ngũ đại gia tộc cũng chưa chắc có thể bì kịp hắn. Không thể không nói, tuy rằng nam nhân này đeo mặt nạ nhưng không thể che giấu khí chất lãnh ngạo nghiêm nghị toát ra từ người hắn, giành lấy toàn bộ ánh hào quang, che lấp tất cả những nam sinh khác.
59 Địa điểm ăn cơm vẫn định ở Thiên hương cư phòng Điệp Lan Hiên, Minh Dạ vẫn lạnh lùng nhìn Vệ Khanh, không khí cả phòng vẫn tiếp tục bảo trì đóng băng.
60 Tần Ly vừa vào cửa, gương mặt gầy gò đầy nếp nhăn của Trần Mậu lập tức tươi cười, nhiệt tình nói: “Tần tiểu hữu, mau ngồi…mau ngồi…, Tôn tử của lão phu không hiểu chuyện, nói năng không chừng mực, cầu ngươi không để trong lòng a!”“Không có việc gì, ta căn bản không để trong lòng.