61 Diệp Noãn biết, với phim Võ Tắc Thiên, cô chắc chắn là chạy đi hốt giải thưởng, cho nên trước khi phim được phát sóng, cô gọi điện cho Hướng Phân.
“Giải Hoa Dẻ, chị biết… Cái gì?” Hướng Phân vừa cầm di động, vừa cầm bút viết gì đó, giờ không thể không ngưng lại, cao giọng, “Vương Miện Vàng?”
“Đúng,” Diệp Noãn ngồi trên xe, so với Hướng Phân thì thật thong dong, trả lời, “Giải Hoa Dẻ năm ngoái đã lấy được, năm nay mục tiêu là Vương Miện Vàng.
62 Anh suy nghĩ một lúc, nghiêm túc hỏi: “Vậy thì, chúng ta lúc ở bên nhau còn có thể làm gì khác?”
Nghe anh ta hỏi như vậy, Diệp Noãn cũng giật mình, nhưng chẳng qua cô hiểu anh, anh chỉ đơn thuần là tò mò mà thôi.
63 “A Noãn, em với Cung Ngạn Vũ là quan hệ gì vậy?” Chu Sở hỏi.
“Gì cơ?” Đàm Phượng buồn bực nhìn anh ta, tự dưng lại đi nhắc Cung Ngạn Vũ, cô hỏi: “Cái này liên quan gì tới A Vũ?”
Diệp Noãn phản ứng hơi nhanh hơn một chút, cô nhìn theo ánh mắt Chu Sở, quay lại nhìn, cũng thấy Cung Ngạn Vũ chầm chậm đi tới.
64 Tỷ lệ rating của Võ Tắc Thiên mỗi ngày đều ổn đinh tăng lên, một tuần sau đột phá mức 20%, sau đó ổn định ở mức 22%, ngày phát tập cuối vọt tới hơn 25%.
65 “Thích. ” Tô Giản không chút do dự, trả lời, “Cho nên chúng tôi hiện giờ là bạn tốt. ”
Tô Giản cũng là người rất biết cách nói chuyện, một chữ trước đó làm tất cả các fan ở đó đều phấn khích, nhưng cố tình lại chêm một câu như vậy phía sau, làm cho chữ “thích” trước đó hoàn toàn bình thường, mất đi tính gợi tò mò.
66 “Tiếp theo em làm gì?” Tô Giản hỏi Diệp Noãn.
“Về nhà,” Diệp Noãn ngáp một cái, “ngủ. ”
“Đúng,” Tô Giản gật đầu, “em mau về nhà ngủ đi thôi. ” Anh quay đầu hỏi Cung Ngạn Vũ, “A Vũ, cậu thì sao?”
Cung Ngạn Vũ sắc mặt bình thường lại một ít, ánh mắt dừng trên quầng thâm mắt của Diệp Noãn, trả lời giọng hơi do dự: “Không biết… Hay là đi ăn khuya không?”
Tô Giản hỏi: “Ăn khuya? Không phải cậu mới vừa ăn cay gì đó?”
“A…” quả nhiên, nói dối một lần sẽ phải kéo theo nói dối một trăm lần, đôi tai Cung Ngạn Vũ vốn sắp trở lại bình thường giờ lại đỏ lên, anh lắc lắc đầu, “cái đó… không phải ăn khuya.
67 “Thật không?” Đàm Phượng hỏi, “vậy chị ấy vì cái gì còn muốn nói như vậy?”
Diệp Noãn cúi người cất điện thoại vào giỏ, sau đó chậm rãi đứng thẳng lên, đối mặt với Đàm Phượng, thanh âm không còn gấp gáp như vừa rồi, thêm vài phần kiên định: “Phượng Nữ, tớ về công về tư, bất quá cũng chỉ là một người làm thuê mà thôi.
68 Diệp Noãn quay xong đã là 9h. Cung Ngạn Vũ nói tới đón các cô, nhưng vẫn bị cô cự tuyệt, lúc này, nếu Cung Ngạn Vũ cùng cô tạo nên scandal quan hệ gì đó, chỉ thấy có hại chứ không lợi đi đằng nào.
69 Diệp Noãn đêm qua quay phim đến tối muộn, cho nên hôm nay dậy hơi trễ. Chẳng qua trong lòng buồn bực, cũng không muốn nằm nướng. Tỉnh rồi nằm yên trên giường một lát, cô dứt khoát ngồi dậy vào phòng khách mở TV.
70 Đàm Phượng có thể đoán, cú phản kích này của Diệp Noãn nhất định gây xôn xao thêm ít nhất hai tuần.
Diệp Noãn ngồi ghế phụ, tay cầm tờ Gorilla. Tuần trước nói xấu cô, tuần này liền giải thích, không thể không nói, hiệu suất của Năm Ánh Sáng quá cao.