81 Liên Tam trốn sau tấm bình phong nghe bát quái. Chờ đại trưởng công chúa Dương Hạ đi khuất, nàng hưng phấn lao tới, lẻn vào lòng Lưu Diên, ngước khuôn mặt phấn nộn nộn nhỏ nhắn hỏi: “Cố Hằng có người trong lòng ư? Là ai là ai? Mau nói cho ta biết!”Vất vả lắm người anh em của Lưu Diên mới cúi đầu, bị nàng ngồi xuống cọ xát như thế, lại có xu thế ngẩng cao.
82 Đối mặt với Liên Ngữ Tương bụng dạ âm hiểm, nàng có thể trào phúng, có thể cười lạnh, có thể chỉ vào mũi mắng té tát, nhưng đối tượng đổi thành Lưu Dao Tranh ôn nhu nhỏ nhẹ, bàn đến hôn sự người ta, Liên Tam không biết nên nói gì mới tốt.
83 Dạo này Hoàng hậu vạn sự như ý, bước đi lả lướt như mang theo gió, ngay cả nhìn thấy Đức phi, đối thủ một mất một còn, cũng không thấy chướng mắt như xưa.
84 Đầu xuân năm Thừa Bình thứ mười hai, Hoàng hậu Quách thị âm mưu hạ độc Thừa Bình đế không thành, bị giam lỏng; nhà bên ngoại Quách thị liên thủ với dư đảng của Sở vương bức vua thoái vị, nội ứng ngoại hợp với Nhị hoàng tử Lưu trạm, đánh vào Huyền Vũ môn.
85 Bên ngoài phòng mùa xuân ấm áp, trong phòng, Lưu Diên đang nâng một bàn chân trắng nõn để vẽ móng. Trên chiếc bàn bên cạnh bày sẵn mấy lọ thủy tinh và mấy dụng cụ tinh sảo kỳ lạ.
86 Trời nhá nhem tối, trên không trung cuồn cuộn mây đen, chồng chất thành các lớp dày, không lâu sau tuyết rơi, bông tuyết tung bay, trong chớp mắt mặt đất phủ một lớp tuyết trắng mỏng manh.