21 Vì sự chu đáo của Thư mà mấy tên đột ngột có mặt kia có nơi ở. Vợ chồng Thanh một phòng là chuẩn rồi. Còn một phòng cho ba người các anh và một phòng của các cô.
22 Ngày hôm qua giờ trở thành hồi ức, hôm nay là tiết tấu tiếp theo của không gian và thời gian. Mới hơn 4 giờ sáng mọi người đã lục tục thức dậy, lí do là để ngắm bình minh, hôm nay cũng ngày cuối ở lại đây rồi, 5 giờ chiều sẽ trở về lại thủ đô nên ai cũng muốn khám phá thật nhiều thứ ở đây trước giây phút tạm biệt.
23 Đồng hồ sinh học đem cô tỉnh dậy, tắm rửa sạch sẽ, thay một bộ đồ phù hợp bước ra ngoài, ra cửa anh cũng quần áo chỉnh tề bên ngoài. Ngớ người, hồi tưởng lại, à cô cho anh ngủ lại mà.
24 Tuy đi ngủ muộn nhưng cô vẫn dậy đúng giờ. Do đang ở nhà người bạn nên cô rất có chừng mực, thay đồ vệ sinh gọn gàng xong thì đi từng phòng khua khoắng mấy cô bạn của mình dậy.
25 Mặt trời lên cao, vui vẻ tỏa ánh sáng khắp muôn nhà, xuyên qua cửa kính rọi vào phòng ngủ.
Cô bị ánh mặt trời đánh thức, mắt nhập nhèm mở ra, đập vào mắt là bản mặt của anh.
26 Trưa đến lúc đang ăn trưa cô liền nhận được một bó hoa. Nó sẽ thật tuyệt nếu không có những chữ trong tấm thiệp.
Thư đang hâm mộ bạn thì thấy sắc mặt cô kém đi khi đọc thư, khó hiểu cô nàng dựt phắt lấy.
27 Thời gian đều đặn trôi qua, không biết lí do gì mà ngày nào cô cũng nhận được hoa từ tay con bé ấy, mỗi lần lại là một tấm thiệp giống hôm trước. Chuyện này đến tai anh, có một lần anh đã đích thân xuống căng tin tìm cô, và anh thấy bó hoa đầy gai nhọn ấy.
28 " Chuyện xảy ra vào khoảng 2 năm sau khi Tường tới Mĩ.
Hai năm trước đó, tôi chưa từng thấy cậu ấy có bạn bè hay người thân gì tới thăm cả nên càng coi trọng và quan tâm cậu ấy.
29 Như lời hẹn, sau khi phá công ti của Nhật về cô liền ngồi ngoan làm việc chờ chuông reo tan sở để đi xem phim cùng anh. Cô sẽ nắm tay anh cùng đi qua các con phố, cùng anh chiếm giữ tất cả hạnh phúc trên thế gian này.
30 Một ngày mới không mấy tốt đẹp của cô xảy ra. Sáng sớm nay tiết trời vẫn trong lành, trời xanh mây trắng, trong vắt, thỉnh thoảng còn lấp ló vài cụm nắng nữa.
31 Lúc tan làm rồi cậu em mới thoả hiệp ra về. Trước khi đi xuống nó còn bá vai bá cổ cô cười mãn nguyện.
- Chị gái à, hôm nay bổn thiếu ra rất vui, vì thế bổn thiếu gia quyết định coi chị như gái thật sự.
32 Thời gian vận hành nhanh như mong ước của anh, thoắt cái liền tới ngày thử bảy, ngày nghỉ đáng yêu của loài người. Và ngày này cũng là ngày cực đáng yêu của riêng anh.
33 Đêm đó mọi người ca hát tưng bừng rồi mới ai về nhà nấy nghỉ ngơi. Niềm vui cùng kỉ niệm chóng qua nhưng lại khắc thật sâu vào trái tim những con người ấy, đem nó chuyển giữ cất vào giấc mơ êm đềm.
34 Mới sáng ra tại công ti, cô vừa đi vệ sinh ra thì giật bắn cả mình, cái thằng ranh Duy Trúc nó dám hù chết cô. Không biết nó làm cách nào chưa tới 5 ngày đã được chị quản lí khó tính nhận vào làm, cho nó lên hẳn làm MC tương lai dẫn bản tin Tiếng Anh.
35 Chị Sáu tạt ngang qua nhà chính nói chuyện của anh và cô. Ông ấy biết bản thân có lỗi với đứa con trai này lắm nên không có ý kiến gì xen vào, tuỳ quyết định của mẹ mình.
36 Khi mắt cô không còn đỏ, mi không còn đẫm nước thì anh nắm tay cô xuống lầu. Cô gọi cô Sáu và bố Lâm, anh gọi bà nội, mọi người sau vài phút đã tập hợp đầy đủ trên mâm cơm, không ồn áo nào nhiệt mà rất lặng lẽ, từng người từng người nhanh chóng ăn xong phần cơm của riêng mình.
37 Chiếc xe đen tuyền Toyota của vợ chồng nhà nọ mang theo ba người đẹp tới cổng khách sạn ' Thiên đường ' nơi sẽ là hội trường tuyệt mĩ của đêm này.
38 Bên ngoài hỗn tạp, nhiều kí giả nên ả được bí mật mang đi từ cửa sau. Trong phòng có tất cả ba người đàn ông, một nằm im lìm trên giường, một ngồi trông và người còn lại thì gác chân lên sofa chơi game, bộ dạng rất thanh nhàn, thoải mái.
39 Một đêm lãng mạn trôi qua mỗi người lại đặt vào lòng một loại tư vị khác nhau. Vì phần thưởng cực lớn từ anh nên mới sáng sớm ra đã bùng nổ trang mạng xã hội của công ti, hàng ngàn bức ảnh được gửi về, ai cũng mong rằng bức ảnh của mình là đẹp nhất, và sẽ mang được giải thưởng về nhà.
40 Vì công ti còn việc nên bố Lâm chỉ ở thêm vài ngày rồi trở lại Trung Quốc, ông muốn bà nội đi cùng nhưng bà nhất quyết từ chối. Bà già rồi, bà muốn ở lại đây, ở trong ngôi nhà yêu thương đầy ắp kỉ niệm khi còn có ông Nội, cô Sáu sẽ chăm sóc bà.