Chương trước: Chương 92: Chương 73.3
2. Chương 1: Chương 1
4. Chương 2: Chương 2
5. Chương 3: Chương 3
6. Chương 4: Chương 4
7. Chương 5: Chương 5
8. Chương 6: Chương 6
9. Chương 7: Chương 7
10. Chương 8: Chương 8
11. Chương 9: Chương 9
12. Chương 10
13. Chương 11
14. Chương 12: Lục Bách Nghiêu, Anh Không Cần Quá Đáng
15. Chương 13: Sóng Lớn Mãnh Liệt
16. Chương 14: Không Cần, Người Ta Còn Xem Diễn Chưa Đủ
17. Chương 15: Người Này Lại Chiếm Tiện Nghi Của Tôi
18. Chương 16: Đường Tình Duyên Với Nam Thần Thật Là Khúc Khuỷu
19. Chương 17: Bạn Gái?
20. Chương 18: Mất Hết Mặt Mũi
21. Chương 19: Anh Là Trâu Hả? Như Vậy Cũng Có Thể Uống
22. Chương 20: Người Bệnh Thần Kinh Nào Có Bản Lĩnh Như Vậy
23. Chương 21: Lục Bách Nghiêu Thuần Lương, Chất Phác
24. Chương 22: Đêm Nay Cô Theo Tôi Về Nhà, Xe Là Của Cô
25. Chương 23: Lục Bách Nghiêu Muốn Cắn Chết Tôi
26. Chương 24: Quán Bar Tức Vũ
27. Chương 25: Cô Ấy Là Người Phụ Nữ Của Tôi.
28. Chương 26: Có Cần Tôi Chịu Trách Nhiệm Với Cô Không?
29. Chương 27: Tình Địch Cường Đại.
30. Chương 28: Nhỏ Nhưng Vừa Mới Tốt
31. Chương 29: Phi Lễ Chớ Nhìn
32. Chương 30: Trời Đánh Chết Tên Khốn Này Đi
33. Chương 31: Lục Khốn Khiếp Hại Người Không Chớp Mắt
34. Chương 32: Honey
35. Chương 33: Thế Nhưng Lại Thừa Dịp Tôi Say Rượu Làm Ra Chuyện Này Với Tôi.
36. Chương 34: Trở Thành Lục Phu Nhân, Cô Cũng Có Thể Tùy Hứng Như Vậy.
37. Chương 35: Lại Bị Tính Kế.
38. Chương 36: Từ Nay Khí Tiết Chỉ Là Người Qua Đường.
39. Chương 37: Gia Đây Chính Là Ngàn Vàng Khó Cầu.
40. Chương 38: Đổi Ngược Số Mệnh
41. Chương 39: Cô Ấy Là Bạn Gái Của Tôi.
42. Chương 40: Nhưng Mà Mình Là Nghiêm Túc.
43. Chương 41: Không Phải Là Tôi Đang Nằm Mơ.
44. Chương 42: Đi Thôi, Cô Ngốc.
45. Chương 43: Lục Tổng Thật Là Chuyên Nghiệp.
46. Chương 44: Ma Nhân Yêu Tinh.
47. Chương 45: Cùng Trương Húc Đi Đến Chỗ Đặc Biệt.
48. Chương 46: Muốn Đính Hôn.
49. Chương 47: Tu Thành Chín Quả.
50. Chương 48: Tiện Nhân Chính Là Kiểu Cách
51. Chương 50: Kẻ………..phụ…………….tình.
52. Chương 51: Không Cho Phép Kêu.
53. Chương 52: Cô………. Nữ Nhân Này, Có Biết Xấu Hổ Không Hả?
54. Chương 53: Bị Anh Ta Ôm Kiểu Công Chúa.
55. Chương 54: Nghiêu Nghiêu.
56. Chương 55: Chúng Ta Ngủ Cùng Nhau Đi.
57. Chương 57: Anh Ta Không Dám.
58. Chương 58: Ở Nhà Lục Bách Nghiêu Quỵt Ăn Quỵt Uống.
59. Chương 59: Ăn Của Anh Ta, Ở Nhà Anh Ta
60. Chương 60: Lục Bách Nghiêu, Quân Tử Động Khẩu Lại Động Thủ
61. Chương 61: Nửa Đêm Bị Mẹ Lục Bách Nghiêu Bắt Gian
62. Chương 62: So Với Mẹ Tôi, Tôi Càng Sợ Mẹ Anh Hơn
63. Chương 63: 63.1: Tri Nhân Tri Diện Bất Tri Tâm
64. Chương 64: Tôi Không Muốn Buông Tay Nữa.
65. Chương 65: Nói Đi, Cô Làm Thế Nào Để Báo Đáp Tôi.
66. Chương 66: Sẽ Không Chơi Tôi Như Vậy Đi?
67. Chương 67: Ôm Chặt Bắp Đùi.
68. Chương 68: Chương 67.3
69. Chương 69: Chương 68.1: Phản Bội Và Phóng Túng.
70. Chương 70: Chương 68.2
71. Chương 71: Chương 68.3
72. Chương 72: Chương 68.4
73. Chương 73: Hạ Cận, Đây Là Em Thiếu Nợ Anh.
74. Chương 74: Hạ Cận, Đây Là Em Thiếu Nợ Anh. 2
75. Chương 75: Hạ Cận, Đây Là Em Thiếu Nợ Anh. 3
76. Chương 76: Hạ Cận, Đây Là Em Thiếu Nợ Anh. 4
77. Chương 77: Hạ Cận, Đây Là Em Thiếu Nợ Anh. 5
78. Chương 78: Con Mẹ Nó, Em Không Muốn Cũng Phải Làm.
79. Chương 79: Con Mẹ Nó, Em Không Muốn Cũng Phải Làm. 2
80. Chương 80: Con Mẹ Nó, Em Không Muốn Cũng Phải Làm. 3
81. Chương 81: Con Mẹ Nó, Em Không Muốn Cũng Phải Làm. 4
82. Chương 82: Chương 71: Gọi Là Chồng
83. Chương 83: Chương 71.2
84. Chương 84: Chương 71.3
85. Chương 85: Chương 71.4
86. Chương 86: Chương 71.5
87. Chương 87: Chương 72.1 Mặc Kệ Chuyện Gì Xảy Ra Cũng Không Được Rời Bỏ Em.
88. Chương 88: Chương 72.2 Mặc Kệ Chuyện Gì Xảy Ra Cũng Không Được Rời Bỏ Em. 2
89. Chương 89: Chương 72.3 Mặc Kệ Chuyện Gì Xảy Ra Cũng Không Được Rời Bỏ Em. 3
90. Chương 90: Chương 73: Dùng Hết Tính Mạng Để Yêu Em.
91. Chương 91: Chương 73.2
92. Chương 92: Chương 73.3
93. Chương 93: Chương 73.4
94. Chương 94: Chương 74.1 : Thân Ái, Em Muốn Ăn Thịt Thỏ.
95. Chương 95: Chương 74.2
96. Chương 96: Chương 74.3
97. Chương 97: Chương 75: Anh Muốn Hôn Em, Nhắm Mắt Lại.
98. Chương 98: Chương 75.2
99. Chương 99: Chương 75.3
100. Chương 100: Chương 76: Cô Ấy Là Của Tôi.
101. Chương 101: Mang Thai?
102. Chương 102: Thâm Tình Trao Nhầm, Rốt Cuộc Cũng Đến Hồi Kết.
103. Chương 103: Lục Bách Nghiêu, Chúng Ta Chia Tay Đi.
104. Chương 104: Mặc Kệ Em Yêu Anh Hay Là Không Yêu Anh, Anh Đều Muốn Em.
105. Chương 105: Ngoại Truyện: Lục Bách Nghiêu.
106. Chương 106: Nói Yêu Em.
107. Chương 107: Tôi Mang Thai Đứa Bé Của Lục Bách Nghiêu.
108. Chương 108: Kiếp Này Em Mắc Nợ Anh Một Hôn Lễ.
109. Chương 109: Chương 84: Chúng Ta Kết Hôn Đi
110. Chương 110: Chương 85: Nếu Như Yêu, Xin Mời Yêu (1)
111. Chương 111: Chương 86: Nếu Như Yêu, Xin Mời Yêu (2)
112. Chương 112: Chương 087: Oai Phong Hùng Dũng Khí Phách Hiên Ngang
113. Chương 113: Chương 88: Bồi Thường Thịt
114. Chương 114: Chương 89: Lục Vú Em
115. Chương 115: Chương 115
116. Chương 116: Chương 91
117. Chương 117: Chương 92
118. Chương 118: Chương 93
Lão Phật Gia lẳng lặng nhìn tôi, trong mắt dường như ẩn chứa rất nhiều điều. Tôi không hiểu rõ hết nhưng tôi biết chúng nó đều có chung một điểm là “tình yêu của mẹ.”
Một lúc lâu sau đó, rốt cuộc Lão Phật Gia cũng cười vui vẻ nhưng ánh mắt lại không dừng ở trên người tôi: “Về sau, bác giao con gái cho con, đôi lúc tính tình nó không tốt, hay đùa giỡn cũng rất nhỏ nhen, con cần phải bao dung và chăm sóc nó nhiều hơn.”
Tôi nghi hoặc xoay người nhìn theo ánh mắt của Lão Phật Gia vừa vặn đụng phải ánh mắt của Lục Bách Nghiêu, anh đứng lẳng lặng ở cửa phòng bếp không biết đã bao lâu.
Anh ta nghe lời nói của Lão Phật Gia, trịnh trọng gật đầu với bà: “Con sẽ dùng tính mạng của mình để yêu cô ấy.”
Bên trong ánh mắt của anh chứa đựng sự chân thành, đây chính là lời hứa hẹn đáng giá ngàn vàng của một người đàn ông.
Một khi chấp nhận chính là cả đời.
Trước đó Hồng Liễu Tống Đông đã hát ca khúc “Đổng tiểu thư”, lời hát có nói: Một con ngựa hoang yêu em dù trong nhà em không có thảo nguyên.
Tôi từng nghĩ Lục Bách Nghiêu giống như một người đàn ông có hành vi phóng đãng, nhất định là một con ngựa hoang, cô gái nào yêu anh cũng đều không thể giữ được tâm của anh nhưng không nghĩ anh đã sớm đem tình yêu để lại cho tôi, để lại trong ngôi nhà không có thảo nguyên của tôi mà vẫn vui vẻ chịu đựng.
Lúc tiễn Lục Bách Nghiêu ra cửa, anh gắt gao ôm tôi vào trong ngực giống như bảo bối trân quý nhất trên đời.
Anh nói:”Lời nói vừa rồi không phải anh chỉ nói cho có mà thôi.”
Tôi gật gật đầu, trong mắt tràn đầy lệ, giọng nói nghẹn ngào: “Em biết.”
Tôi biết, tôi vẫn luôn biết.
Xem tiếp: Chương 94: Chương 74.1 : Thân Ái, Em Muốn Ăn Thịt Thỏ.