41 Hiển nhiên, tập đoàn Kình Lãng cực coi trọng lễ ký kết ngày hôm nay. Từ nửa tháng trước, khách sạn đã bắt đầu chuẩn bị cho buổi lễ, thậm chí còn điều động rất nhiều quản lý và nhân viên phục vụ có liên quan từ nơi khác đến, tuy vậy, mọi người vẫn bận rộn không ngơi tay, nhất là mấy vị phụ trách chính, đến cơm trưa cũng không kịp ăn.
42
La Vực ở đây đang hấp tấp tìm người, vậy Hiểu Quả được tìm đang ở nơi đâu?
Thực ra Hiểu Quả không cố ý chạy linh tinh, chỉ là vô tình cậu nhìn thấy La Vực thôi.
43
Chỉ trong chớp mắt, Hàng Thanh đã nhận ra người vừa lao xuống nước chính là La Vực!
Có lẽ vì bởi quá kinh hãi, người con gái vốn phản ứng nhanh nhẹn bỗng sững người tại chỗ một lúc lâu.
44
Đối mặt với sự chất vấn của La Vũ Lan, người nhà họ La chỉ có thể trầm mặc trả lời. Hàng Thanh bên cạnh nhịn không được mở miệng.
“Bác Vũ Lan đừng trách bọn họ, cháu biết tình trạng sức khỏe của La Vực không thích hợp tham gia bữa tiệc này, vì vậy tối đó bên Kình Lãng chỉ mời chú hai và chị La đến, ngoài ra còn có nhóm đối tác trong dự án làng du lịch để mọi người cùng làm quen tiếp xúc.
45 La Vực lẳng lặng nghe Hiểu Quả lặp đi lặp lại tên hai người ấy. Nhận thấy tên mình có lẫn trong từng tiếng gọi mẹ của Hiểu Quả, La Vực không hiểu sao bỗng muốn cười.
46
La Vũ Lan thoáng nhìn ra ngoài phòng bệnh, “Lần này cháu bị bệnh là do cứu đứa bé kia, bác thấy cậu ấy cũng rất đáng thương, lại nhớ trước kia mình có may mắn quen biết vài vị bác sĩ uy tín trong lĩnh vực này ở nước A, bác nghĩ mình có thể giúp đỡ phần nào… Cho nên, cho nên bác để bác sĩ đưa thằng bé làm mấy kiểm tra cơ bản trước… Rồi chuyển thông tin cho họ xem…”
Ý cười trên mặt La Vực càng sâu, giọng La Vũ Lan cũng càng ngày càng thấp, cuối cùng ngừng bặt.
47 La Thái Dung, Lưu Tuyết Thúy đều có bất động sản bên ngoài, La Bảo Điệp cũng đã kết hôn, câu “Tôi không muốn thấy mấy người tiếp tục xuất hiện ở đây nữa” của La Vực thực chất chỉ chân chính đuổi La Bảo Phàm đi.
48 Lúc La Vực dắt Hiểu Quả về phòng, Hiểu Quả vẫn còn rối rắm chuyện ảnh chụp mà La Vực vừa nói. Hiểu Quả đã từng thấy máy ảnh rồi, nhưng kinh nghiệm chụp ảnh của cậu quả thực chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, ngoài chụp ảnh chứng minh, ấn tượng về chụp ảnh của cậu chỉ có mỗi khi Gia đình Thiên sứ có hoạt động.
49 Việc ký kết đã xong, hạng mục làng du lịch bắt đầu tiến hành thuận lợi, cơ thể La Vực cũng dần dần hồi phục, như vậy theo lý mà nói, y hẳn phải rất nhàn nhã.
50 Qua một đêm kia, Hiểu Quả vẫn say ngủ như trước, cơ mà sắc mặt La Vực lại chẳng được như mọi khi, chẳng những có vẻ hơi tái nhợt, mà nhìn kỹ còn thấy có quầng thâm nhàn nhạt.