21 Tất nhiên phương pháp cuối cùng là chạy, bởi vì tôi là người châu Á nhỏ con thấp bé, bên kia 5 thằng hết 3 thằng là da đen, chắc tôi bị nó đập chỉ có nước sống dở chết dỡ, bọn nó chặn đường xe, đập cửa:
-"Xuống xe mau thằng kia"
Ngu gì mà xuống, tôi đạp ga phóng thẳng, mấy thằng chặn cũng lo mà né ra, thằng "trẩu tre" hét.
22 Hắn vừa dứt lời, một đám vây quanh xe tôi. Nhưng tiếc cho tên "trẻ trâu" là đây không phải đám người hắn mang theo. Một đám người châu Á vây quanh xe tôi, chắc đây là đám người Washi gọi đến (Tiếng Pháp)
-"Quân ta đấy"
-"Hùng hậu ghê.
23
Tôi nghiệp con bé, chắc lo lắng cho tôi lắm, sau này phải quan tâm nó hơn. . .
-"Ừ, anh hai đây rồi, đi ngủ đi, anh về ngủ đây" - Tôi xoa đầu con bé, thương em lắm.
24
Quay lại thì thấy chị Alice cầm hai ly rượu vang, tôi cười mỉm. . .
-"Đúng vậy, căn hộ chị cao vầy nhìn hết quang cảnh Paris luôn. . "
-"Đó là lý do chị mua nó đấy, chứ không chị ở Khách sạn nhà chị rồi.
25
Giật mình quay lại, Alice quấn khăn tắm trên người vì mới tắm xong. . .
Phía bên kia đầu dây cũng im lặng. Phen này chết thật rồi. .
-"À. . à.
26 Tôi là một thằng nhóc chập chững vào lớp 6, học hành không giỏi, mê game, nghiện truyện
Em là cô tiểu thư đài các, học giỏi, xinh đẹp đứng top của trường.
27
Lúc tôi thức dậy trời vẫn còn tối, giai đoạn thời tiết có lẽ gần sang mùa đông. Tôi nhớ lại những ngày còn học ở Việt Nam, trên xe đạp rỉ rét lúc nào cũng kêu cót cét, áo khoác mõng tanh và cái áo mưa rách vài lổ đi đến trường, "lạnh thấu xương".
28 # NGOẠI TRUYỆN 2 Chị hàng xóm
Gia đình tôi sau bao năm tích góp đã chuyển từ khu nhà trọ xập xệ vào căn hộ cũ kĩ mới mua.
Năm đó tôi lên lớp 1, da tôi rất trắng, nhưng nhìn bộ đồ trên người tôi bọn trẻ đều tránh xa.
29 ôi và Rose sắp xếp hành lý ở cốp xe xong cũng lên xe ngồi
-"Hai đứa đi đâu?" – Chú tài xế hỏi
-"Cho cháu về P14, Q. Tân Bình đi chú"
Tôi quay sang Rose
-"Em muốn về nhà anh hay về khách sạn"
-"Về nhà anh đi" – Cô bé cười
Trên xe chúng tôi trò chuyện rôm rả từ chuyện Tàu "khựa" đặt giàn khoan bắn phá nhau đủ kiểu.
30
Nhà em khuất dần sau góc phố, tôi dừng lại thở phào nhẹ nhỏm, trống ngực vẫn đập liên hồi, em vẫn sống tốt, anh chỉ cần vậy thôi. . .
Tiếp tục đạp qua từng con phố Sài Gòn, tôi đạp xe đến nhà chị Hoàng, nhà chị là một căn hộ chung cư bên quận Tân Phú.
31
Chiếc xe đỗ kịch trước quán bánh của tôi, Rose đang nằm úp mặt vào chân để ngủ trước quán. Chắc con bé đợi tôi lâu lắm, tiến lại gần nó, hôn lên mái tóc hạt dẻ.
32 Thả hồn theo cơn gió cuốn theo khắp ngõ phố Sài Gòn
-"Anh" – con bé đập lưng tôi
-"Anh làm gì em hỏi mãi không nghe"
-"À em hỏi gì?"
-"Em nói Hồ Chí Minh đẹp như Paris anh nhỉ" – con bé dang rộng hai cánh tay đón gió mát Sài Gòn
-"Còn phải nói"
Tôi chở nó qua vài quận, cho nó biết Sài Gòn chẳng thua gì Paris.
33 -"Ngon lắm anh, em không ngờ Việt Nam nhiều món ngon vậy luôn đó, hèn gì. . . " - Nói đến đây, trên gương mặt nó thoáng buồn. Tôi cũng chẳng gặng mà hỏi thêm, đành khuyên nhủ.
34 Hai đứa vác chiếc Vali ra TAXI, chật vật rã cả mồ hôi
-"Chú ơi, cho cháu đến cho nào thuê siêu xe đi chú"
-"Ở Việt Nam mà có ai cho thuê siêu xe cháu, nó mà có siêu xe thì nó đâu cần đi cho thuê xe nữa" – Chú cười
-"Quên mất, chú cho cháu đến chổ thuê xe bốn chỗ đi"
Chú chở tôi đến một tiệm xe rất lớn, Rose kéo Vali đi theo tôi vào đại lý.
35 Ông ta bỏ đi và ngồi lên chiếc xe máy đợi khách
Tiền thì tôi chẳng tiếc, tức cái là bị lừa.
Tôi trừng mắt nhìn ông ta. Ông ta vẫn ngồi đó, ném cho tôi một nụ cười đểu
-"Sao không đi đi, chạy 500m là đến"
-"Tôi tự đi được, dám lừa cả tôi" - Tôi trừng mắt lên.
36 Con bé quay lại nhìn tôi
-"Em muốn tắm tí cho mát" - Vừa nói con bé cởi chiếc váy của mình ra
-"Ừ, vậy thì mình xuống tắm cho mát" - Tôi đứng dậy cởi bộ đồ của mình
Hai đứa bước xuống bờ biển
-"Từ ngày anh qua châu Âu anh chưa đi tắm biển lần nào" -Tôi than thở
-"Nghỉ đông lần này đi Hawai tránh đông"
-"Đã thế, mà gia đình mình đi hả?"
-"Cả lớp đi luôn, trường em năm nào cũng du lịch, năm thì Hawai, Hàn Quốc, Châu Phi.
37 Sau câu nói đó, tôi đẩy em rồi phó mặc cho dòng nước cuốn trôi
-"Sống tốt nhé em, anh yêu em"
Nhưng có một bàn tay kéo tôi lên
-"Thần chết ông kéo tôi sớm vậy, thế cũng may, chết chẳng phải đau đớn gì"
Nhưng tôi dần dần nổi lên.
38 Tôi thức dậy khi trời vẫn còn tôi
Đồng hồ chỉ 5h sáng, cũng phải thôi, ngày tháng 10 chưa cười đã tối mà
Tôi cũng chẳng ngủ được mặc chiếc áo khoác, bước lại về hướng cửa kính nhìn ra biển
Nhẹ nhàng mở chiếc cửa ra, gió khẽ thổi vào lạnh buốt.
39 Chạy ra khỏi nhà xe chúng tôi vào khách nhận một căn Villa bên biển đã đặ trước đó
Căn Villa chúng tôi ở cách khách sạn chính vài chục mét nên chúng tôi phải lê lết giữa cái nắng nóng Nha Trang
Gió biển thổi ào ào đưa gió thổi vào chúng tôi mát rượu, vài hạt cát rơi vào mắt tôi làm mắt cay cay.
40 Tôi sốc khi nghe câu vừa nói tỉnh dậy
-"Là làm gì chứ?"
-"Em muốn kết hôn với anh" - Con bé xoa cằm nhìn tôi âu yếm
-"Chúng ta đâu phải tình nhân, gặp nhau hơn một tháng"
-"Em nghĩ từng đó thời gian đó đã đủ cho em biết rằng.