- Kiều thí chủ nói rất đúng, vậy chúng ta sẽ lên đường, không biết Âu Dương thí chủ còn có ý kiến gì không?
Thích Thành đại sư sau khi nghe xong liền trả lời, bản thân Long gia cũng đã mời Thiếu Lâm dời doanh địa đến bình nguyên Long gia, xác định rõ ràng sợi dây liên minh, tuy nhiên vì Long Cửu bị giết nên mới trì hoãn thời gian, giờ nhân lúc thuận thế tiến vào bình nguyên nhà họ Long.
Âu Dương Kiện Khang đương nhiên không có ý kiến gì, bản thân nhà Âu Dương làm việc vì quốc gia, hơn nữa vừa rồi ông ta cũng biết Trương Dương chiếm được một tấm biển của Cục An ninh Quốc gia, việc này đồng nghĩa quan hệ của Âu Dương gia ông ta và thần y Trương gia ở một mức độ nào đó đã tiến thêm một bước, lúc này đương nhiên phải nắm lấy cơ hội đi lại nhiều hơn với Trương gia.
Kiều Dịch Hồng cười ha hả, cả người thoải mái, nhiệm vụ lúc trước Trương Dương giao cho của anh ta xem như đã được anh ta giải quyết hoàn mỹ, lúc này tâm trạng anh ta đương nhiên rất vui vẻ.
- Mời!
Kiều Dịch Hồng chắp tay, cùng Thích Thành phương trượng, Âu Dương Kiện Khang hai người đi ra khỏi doanh địa. Phía sau đám Thi Phương, Âu Dương Hạo trấn áp đám Long Thủ Tứ vẫn đang giãy dụa không chịu yên phận đi sát theo sau.
Đám người chủ động nhường một lối đi, ánh mắt của bọn họ phần lớn đều tập trung vào Kiều Dịch Hồng, trong ánh mắt này bao hàm sự ngưỡng mộ đối với thân phận thần y Vũ Tông của anh ta.
- Nếu mình cũng có thể gia nhập thần y Vũ tông thì tốt biết bao?
Không biết là ai nhỏ giọng thì thầm một tiếng, chư vị đang ngồi đây hoặc là chưởng môn môn của đại phái, hoặc là tộc trưởng thế gia, hoặc ít nhất cũng là cường giả tu luyện nội lực tầng ba, bất kể là ai nói câu này, lúc bình thường cũng đều là chuyện cực kỳ mất mặt.
Tuy nhiên sau khi những lời này được thốt ra, những giọng nói khác cũng vang lên, dường như trong lòng mọi người đều có ý này.
Không ai cười nhạo người đã nói những lời này cả, cũng không có ai cảm thấy người nói những lời này có gì đáng mất mặt, hiện giờ đối với mọi người mà nói thần y Vũ tông tuyệt đối có sức hấp dẫn như vậy, sự hấp dẫn được gia nhập thần y Vũ tông e là đã lớn ngang với sức hấp dẫn của cây bàn đào vạn năm thành thục xuất thế.
- Các vị dừng bước...
Ngay khi đám người Kiều Dịch Hồng và Thích Thành phương trượng, Âu Dương Kiện Khang sắp rời khỏi doanh địa Triệu gia Tây Bắc. Đằng sau một giọng nói thô lỗ đột nhiên vang lên.
Giọng nói thô lỗ này dĩ nhiên là của Tín Điền Phong Tín gia Đông Bắc, y đã phục hồi lại tinh thần sau chấn động lúc nãy, bước đến trước mặt Kiều Dịch Hồng, chắp hai tay sau đó cúi người hành đại lễ.
- Tín gia chủ làm gì vậy?
Kiều Dịch Hồng biết y chính là gia chủ Tín gia Đông Bắc, nhưng vẫn không biết người này muốn gì.
- Tôi là người thô kệch, không khéo ăn nói, cho nên anh Kiều, tôi nói thẳng nhé, hy vọng anh Kiều có thể cho phép tôi tiến vào bình nguyên Long gia, tuy nhiên anh cứ yên tâm tôi sẽ không đem theo bất cứ ai vào. Tôi chỉ muốn tự mình thăm hỏi chưởng môn phái một chút, nếu có duyên có thể được thấy kỳ bảo vạn năm sắp ra đời kia, cũng không uổng ngàn dặm xa xôi tới Côn Luân một chuyến.
Tín Điền Phong ăn nói thô lỗ, nhưng lời thô lý không thô, bây giờ mấy vị chưởng môn, tộc trưởng vẫn đang ở lại doanh địa Triệu gia chưa đưa người rời khỏi Côn Luân, có ai không muốn gặp thần y Vũ Tông, không muốn tạo mối quan hệ với Trương Dương chứ?
Đây chẳng phải là một cơ hội tốt sao, những người không nhanh nhẹn được như Tín Điền Phong khuôn mặt lộ vẻ ảo não, hối hận vì mình đã không sớm nêu lời thỉnh cầu với Kiều Dịch Hồng.
- Thích Thành phương trượng, bần ni cũng đang có ý đó, chẳng biết có thế mời Thích Thành phương trượng nói với chưởng môn thần y Vũ tông vài câu, cho phép bần ni vào bình nguyên Long gia thăm hỏi chưởng môn thần y Vũ Tông, người có thể chiến thắng năm vị Đại viên mãn liên thủ, một chút được không?
Chưởng môn phái Nam Hải Phổ Đà, Tuyệt Trần sư thái không quen Kiều Dịch Hồng, lại thấy Tín Điền Phong đã tranh nói ra trước, bản thân cũng ngại mở miệng, đành quay sang nhìn Thích Thành phương trượng, hai mắt tỏa sáng, lập tức mở miệng nói.
- Thích Thành phương trượng, tôi cũng có ý này, có thể mời ngài đại diện chuyển lời với chưởng môn thần y Vũ tông không?
- Đúng vậy. Thích Thành phương trượng, có thể nói giúp tôi một chút được không?
- Ai da anh Âu Dương. Chúng ta đã lâu không gặp rồi, anh xem có thể không...
- A, anh Âu Dương, anh Âu Dương, cả tôi nữa, cả tôi nữa...
...
Lập tức, mấy chưởng môn phái, tộc trưởng các thế gia có chút quan hệ với Âu Dương Kiện Khang, Thích Thành phương trượng này, đều mở miệng, nói gần nói xa ý đồ chỉ có một, đó chính là hy vọng có thể vào bình nguyên Long gia, thăm hỏi Trương Dương một chút, cho dù không thể chứng kiến bộ dạng của cây bàn đào vạn năm thành thục xuất thế, nhưng chỉ cần có thể xây dựng chút quan hệ với thần y Vũ tông là đã có được trợ lực lớn đối với sự phát triển của họ trong tương lai rôi.
- Cái này...
Thích Thành phương trượng và Âu Dương Kiện Khang bỗng chốc bị làm cho đầu váng mắt hoa, mấy chưởng môn phái, tộc trưởng thế gia này có vài người bình thường có mối quan hệ cá nhân khá tốt đẹp, nếu không đồng ý khó tránh khỏi tổn thương hòa khí, nhưng đồng ý thì bọn họ lại không có quyền đồng ý, hai người vô cùng khó xử, đều đưa mắt nhìn Kiều Dịch Hồng.
Kiều Dịch Hồng chẳng quen biết ai trong số những người này, cũng chỉ có Tín Điền Phong của Tín gia Đông Bắc oanh oanh liệt liệt không sợ bị cự tuyệt trước mặt mọi người nên mới tìm tới anh ta, những người khác đều hy vọng thông qua giao tình với Thích Thành phương trượng và Âu Dương Kiện Khang để đi đường vòng.
- Tất cả mọi người đừng làm ồn nữa!
Kiều Dịch Hồng nhíu mày, lập tức hô lớn một tiếng, lúc này mới khiến cho trận hỗn loạn trong doanh địa Triệu gia yên tĩnh lại.
Hiện tại Kiều Dịch Hồng đã hiểu rõ tâm tư của bọn họ, nhưng có đồng ý cho bọn họ vào bình nguyên Long gia hay không, điều này còn cần sự đồng ý của Trương Dương, cho nên anh ta không thể trực tiếp nhận lời.
- Ý của mọi người, Kiều mỗ rất rõ, cho nên mời mọi người yên lặng một chút chớ nóng nảy, sau khi tôi trở về sẽ nói với Trương chưởng môn về tình cảm ngưỡng mộ của mọi người, nếu Trương chưởng môn bằng lòng gặp mọi người, đến lúc đó bình nguyên Long gia tự nhiên sẽ mời mọi người đến.
Nghe Kiều Dịch Hồng nói xong mấy chưởng môn tộc trưởng kia đều lắc đầu, xem ra bây giờ cũng chỉ có thể như vậy.
Sau khi những người này buông tha cho Thích Thành phương trượng và Âu Nguyên Kiện Khang, bọn họ mới có thể cùng Kiều Dịch Hồng đi ra khỏi doanh địa Triệu gia Tây Bắc trở về Long gia.
Sau khi tiến vào bình nguyên Long gia, Long Hạo Thiên đã nhận được tin tức, đích thân dẫn người đứng ở cửa nghênh đón Kiều Dịch Hồng trở về.
Long Hạo Thiên sau khi nhìn thấy Long Thủ Tứ mặt biến sắc, nghiến chặt răng, vung tay dặn dò đám đệ tử Long gia đến dẫn bọn họ trở về, nhốt trong đại lao Long gia.
Nếu là bình thường, ông sớm đã rút kiếm giết Long Thủ Tứ để báo thù cho những đệ tử Long gia chết oan kia, nhưng hiện tại Thái thượng trưởng lão Trương Dương đang ở Long gia, hơn nữa đầu sỏ gây tội Long Giang còn chưa bắt được, cho nên trước hết phải đem nhốt mấy tên này vào trong đại lao Long gia, chờ xử trí.
Sau khi sắp xếp ổn thỏa cho người của Thiếu Lâm cùng người của Âu Dương gia, Long Hạo Thiên dẫn Kiều Dịch Hồng, Thích Thành phương trượng cùng với Âu Dương Kiện Khang ba người vào trong cung điện Long gia.
Sau khi Trương Đạo Phong được Long Phong mời về bình nguyên Long gia, Trương Vận An không yên lòng cũng trở về theo, lúc này ông đang ở phòng luyện dược Long gia trợ thủ cho Trương Đạo Phong, luyện chế linh dược cần thiết, hai người đều còn chưa bước ra khỏi phòng luyện dược.
Cho nên Long Hạo Thiên liền dẫn Kiều Dịch Hồng ba người bọn họ, trực tiếp tìm Trương Dương và ông cụ đang chờ đợi Trương Đạo Phong chế thuốc đi ra.
- Anh nói là, Triệu Lỗi của Triệu gia Tây Bắc và Đỗ Húc Đỗ gia Trung Nguyên hai người này đã phản bội liên minh với Long gia vì thèm nhỏ dãi bàn đào vạn năm, , giờ phút này đang cùng Long Giang đi tới nơi bàn đào vạn năm sinh trưởng?
Sau khi Trương Dương nghe Kiều Dịch Hồng nói xong, hỏi ngược lại một câu, hắn nhớ rõ gia chủ Triệu gia Tây Bắc Triệu Lỗi, gã là cường giả tầng bốn duy nhất của Triệu gia Tây Bắc.
Kiều Dịch Hồng gật gật đầu, Long Hạo Thiên đứng bên than thở, hiện giờ sự thật xảy ra trước mắt, ông không thể không thừa nhận những nghi ngờ của Kiều Dịch Hồng trước kia quả thật chính xác, lúc ấy cách mình đối đãi Kiều Dịch Hồng cũng thật sự không lý trí chút rồi. Không ngờ phản đồ Long gia ngoại trừ Long Giang còn có ngoại bộ hộ pháp Long Thủ Tứ, hiện tại lại còn kéo đồng minh Long gia là Triệu gia Tây Bắc và Đỗ gia Trung Nguyên xuống nước.
- Đừng lo, có Thích Minh đại sư thủ hộ ở nơi đó, cho dù ba cường giả tầng bốn đến đó đi nữa cũng chẳng được gì đâu. Hơn nữa bên ngoài khu rừng kia còn có kỳ môn ảo trận bảo hộ, bọn họ tay không đi vào e là phải tốn rất nhiều thời gian. Chúng ta đợi ông ngoại luyện xong linh dược, chúng ta sẽ đến chỗ bàn đào vạn năm một chuyến.
Trương Dương quay đầu nhìn ông cụ nhẹ giọng nói một câu, ông cụ gật gật đầu, ông cũng có suy nghĩ này.
- Long thí chủ, vì sao tam trưởng lão Long Giang Long oán hận Long gia các ông như thế ?
Phương trượng Thiếu Lâm Thích Thành đứng bên cạnh nghi hoặc hỏi một câu, không chỉ một mình ông ta, mà ngay cả Âu Dương Kiện Khang cũng hết sức tò mò, hiện tại bọn họ chưa được nghe băng ghi ân nên vẫn chưa hiểu rõ về chuyện này.
- Lý do Long Giang và Long Thủ Tứ phản bội Long gia đều nằm trong băng ghi âm, nhưng có đúng sự thật hay không, cái đó tôi cũng không biết.
Kiều Dịch Hồng lấy ra 1 cây bút ghi âm, phát lại đoạn ghi âm của Long Giang và Triệu Lỗi lúc trước, lúc này mọi người mới bừng tỉnh ngộ, đồng thời nhìn về phía Long Hạo Thiên.
Long Hạo Thiên ngây ra một lúc, nhíu mày suy nghĩ rất lâu, nói:
- Chuyện trước đây của Long Giang chỉ có đại trưởng lão và nhị trưởng lão Long gia hai người biết rõ, nhưng từ lần trước sau khi hai vị trưởng lão chết trận ở bình nguyên Long gia, đối với những chuyện trước đây của Long Giang không ai biết. Nhưng về thân thế của Long Thủ Tứ, tôi biết rất rõ.
- Cả nhà Long Thủ Tứ thuộc một chi của Long gia, sau này bởi vì bố mẹ bọn họ đều mất để lại bốn đứa bé không người chăm sóc, cuối cùng được trưởng lão Long gia quyết định đem bốn anh em bọn họ đi làm ngoại bộ hộ pháp. Sau đó nghe nói trong số 4 anh em, chỉ có Long Thủ Tứ còn sống cũng trở thành cao thủ tu nội lực tầng bốn.
- Như thế xem ra, bọn họ không tiếc phản bội Long gia muốn dồn Long gia vào chỗ chết, hóa ra là xuất phát từ nguyên nhân này!
Long Hạo Thiên vẻ mặt bi thương, đến giờ ông ta mới hiểu, vì sao tam trưởng lão Long Giang củaLong gia và Long Thủ Tứ hai người bọn họ căm ghét Long gia như thế.
Tạo ra bi kịch như vậy cũng không phải là chuyện Long gia hy vọng xảy ra, nhưng một đại thế gia, nhất là thế gia siêu cấp như Long gia, để bảo đảm truyền thừa của mình, luôn cần một vài hy sinh.
Siêu cấp đại thế gia là bề ngoài, còn nỗi chua xót đằng sau ai có thể hiểu được?
Long Hạo Thiên lén nhìn Trương Dương và ông cụ, yên lặng thở dài trong lòng.
Cũng không phải là ai cũng được như thần y Trương gia, có thể tùy tiện liền bồi dưỡng được truyền nhân thiên tài siêu cấp ngàn năm khó gặp như Trương Dương.
_ |||
Chương 992-1: Hoàng Tước cuối cùng
Từ lúc Kiều Dịch Hồng xuất hiện trước doanh địa Tây Bắc Triệu gia, Triệu Lỗi và Đỗ Húc Cương hai người vừa mới lui ra khỏi đám người, đi thẳng ra phía sau doanh địa Triệu gia.
- Đỗ lão đệ, cẩn thận Long Giang.
Ngay khi sắp trở về lều trại Long Giang ở, Triệu Lỗi đột nhiên nhỏ giọng nói với Đỗ Húc Cương một câu.
Đỗ Húc Cương ngưng lại một chút không biết vì sao Triệu Lỗi lại nói như vậy, Triệu Lỗi cười lạnh một tiếng nhỏ giọng nói:
- Bất kể nói thế nào Long Giang cũng là phản đồ của Long gia, những gì hắn nói chúng ta cũng không thể tin hoàn toàn. Ai biết có phải hắn lợi dụng chúng ta để cướp bàn đào vạn năm hay không, sở dĩ tôi phải mời Đỗ lão đệ và Liễu huynh đến tham dự chuyện này, đó là muốn đề phòng Long Giang, tuy nhiên đáng tiếc Liễu huynh anh ta... .
- Anh Triệu không cần nói nhiều đâu, những đạo lý này tôi cũng hiểu, nếu tôi lựa chọn liên kết với anh Triệu, dĩ nhiên sẽ không hai lòng.
Đỗ Húc Cương vội vàng trả lời một câu, Triệu Lỗi nói như vậy là muốn đề phòng Long Giang, lẽ nào không phải là cảnh cáo y không nên hai lòng.
Lúc này bọn họ còn không biết ở trước doanh địa Triệu gia, mấy vị chưởng môn, tộc trưởng tâm trạng kích động kia bị Kiều Dịch Hồng làm cho kinh hoàng ở trong doanh địa, đến bây giờ vẫn chưa xông vào Long gia.
- Triệu huynh, Đỗ lão đệ!
Long Giang trốn phía sau doanh địa Triệu gia, cũng nghe được âm thanh la hét phía trước doanh địa, gã biết mưu đồ đại sự đã thành, không kìm nổi bước ra khỏi lều trại thì thấy Triệu Lỗi và Đỗ Húc Cương đang bước đến.
- Anh Long, đại sự đã thành, cũng đến lúc anh nên dẫn chúng tôi đến chỗ bàn đào ngàn vạn vạn năm rồi đấy!
Triệu Lỗi và Đỗ Húc Cương ngừng lại, nhìn về phía Long Giang.
Long Giang cười ha hả, lập tức nói:
- Tôi trả được đại thù đều nhờ cả vào hai vị, làm sao có thể thất hứa với hai vị, xin mời hai vị đi theo tôi.
Nói xong Long Giang xoay người đi thẳng về phía trước, Triệu Lỗi và Đỗ Húc Cương liếc nhau, lập tức theo sau.
Ba người rời khỏi doanh địa Triệu gia. Long Giang đi trước dẫn đường, hướng đi không phải là hướng đi tới bình nguyên Long gia.
- Anh Long, bình nguyên Long gia là chỗ cách nơi sinh trưởng bàn đào vạn năm gần nhất mà?
Triệu Lỗi đi theo sau Long Giang, khó hiểu hỏi một câu, vốn lão cho rằng Long Giang sẽ lén đưa họ đi xuyên qua bình nguyên Long gia, nhưng hiện tại xem ra, hướng này đang đi về phía đồi đá lớn nhất Côn Luân.
- Anh Triệu huynh đừng vội, nơi sinh trưởng bàn đào vạn năm nằm ở trong 1 khu rừng có kỳ môn ảo trận vây quanh, khu rừng này 2 bên giáp núi, 1 bên giáp bình nguyên Long gia. Còn 1 bên là giáp với phía sau đồi đá kia.
Trong lúc nói chuyện, Long Giang đã dẫn Triệu Lỗi, Đỗ Húc Cương tới trước đồi đá loạn của núi Côn Lôn.
Nhìn đồi đá như mê cung trước mặt, Đỗ Húc Cương chợt hiểu ra, hiện nay y mới hiểu được vì sao người của Long gia không tìm được Long Giang. Hoá ra gã trốn ở chỗ này.
- Đi thôi!
Long Giang khẽ mỉm cười, tiếp tục dẫn đường, mảnh đồi đá loạn này gã sớm đã quen địa hình, thoải mái dẫn Triệu Lỗi Đỗ Húc Cương đi xuyên qua khu đồi tiến vào trong rừng cây rậm rạp, thậm chí ngay cả kỳ môn ảo trận trong rừng cây cũng không thể ngăn Long Giang lại.
Rốt cuộc Long gia ở Hiên Viên lâu như vậy, nếu Long Giang là một trong số ít người của Long gia biết tin tức bàn đào vạn năm sắp xuất thế, dĩ nhiên gã cũng có cách phá giải kỳ môn ảo trận của nơi này.
Nhưng mà khó khăn duy nhất chính là. Sau khi tiến vào khu rừng Long Giang chỉ biết là bàn đào vạn năm ở chỗ thâm sâu của cánh rừng này, nhưng cụ thể ở nơi nào thì gã lại không thể biết được.
Ba người ở trong rừng cây tìm nửa ngày, không thấy bóng dáng bàn đào vạn năm, ngược lại là tìm được rất nhiều những thiên tài địa bảo khác. Những thiên tài địa bảo kia cái nào cái nấy đều tràn đầy linh khí, hiển nhiên là sinh trưởng vô cùng tươi tốt trong khu rừng này, điều này cũng cho thấy bàn đào vạn năm cũng ở gần đây, bằng không những thiên tài địa bảo này sẽ không thể tràn đầy linh khí như thế.
Nếu là bình thường. Tùy tiện tìm được này một hai loại thiên tài địa bảo, đều đủ để cho Triệu Lỗi và Đỗ Húc Cương hưng phấn nửa ngày. Nhưng hôm nay trước bàn đào vạn năm quý báu, bọn họ cũng không thèm để mắt đến những thiên tài địa bảo này.
Ba người giống như ruồi bọ không đầu đi lung tung trong rừng, tốn không ít thời gian.
Cùng lúc đó, trong cung điện Long gia, Trương Dương không hề lo lắng đám Triệu Lỗi Đỗ Húc Cương đã lẻn vào cánh rừng nơi có bàn đào vạn năm kia, hắn vẫn muốn đợi ông ngoại Trương Đạo Phong luyện chế ra linh dược cần thiết sau đó mới trở lại lòng đất.
- Đúng rồi chưởng môn, bên ngoài bình nguyên Long gia có rất nhiều môn phái thế gia vẫn chưa rời đi, bọn họ hy vọng có thể tiến vào bình nguyên Long gia, thăm hỏi người của Long gia cùng với thần y Vũ Tông chúng ta.
Lúc này, Kiều Dịch Hồng đột nhiên nhớ tới thỉnh cầu của Tín Điền Phong Tín gia Đông Bắc cùng với đám Tuyệt Trần sư thái Nam Hải Phổ Đà môn, anh ta quay sang Trương Dương, nhẹ giọng dò hỏi.
- Hiện tại bàn đào vạn năm còn chưa trưởng thành, Dương Dương con lại còn chưa khôi phục thực lực, thương tích của ta cũng chưa lành, nếu các chưởng môn, tộc trưởng này dẫn toàn bộ người của họ tiến vào bình nguyên Long gia biết được tin tức này, dễ sinh thêm sự cố. Cho nên trước khi chúng ta nắm được bàn đào vạn năm trưởng thành trong tay, đừng để cho bọn họ vào.
Trương Bình Lỗ từ đầu đến cuối không hề hé răng nói một lời rốt cục đã mở miệng, nói với Trương Dương.
Trương Dương gật gật đầu, nhưng hắn ngẫm nghĩ, hiện giờ những môn phái còn ở tại núi Côn Lôn không rời kia, ví dụ Tín gia Đông Bắc, Nam Hải Phổ Đà môn..., đều là những môn phái thế gia siêu cấp trong giới tu luyện Trung Quốc, nếu bọn họ thực lòng đến nhà thăm hỏi, từ chối toàn bộ cũng không thích hợp lắm.
- Như vậy đi, đợi chút nữa có thể phái người đi nói cho bọn họ biết, để cho bọn họ an tâm một chút. Nếu bọn họ không muốn rời khỏi núi Côn Lôn có ý muốn đến thăm hỏi Long gia và thần y Vũ tông chúng ta, vậy có thể cho bọn họ ở ngoài bình nguyên Long gia chờ một lát.
Trương Dương nói với Long Hạo Thiên và Kiều Dịch Hồng xong, nhìn ông cụ nhẹ giọng hỏi:
- Cụ à, xử lý như vậy được không?
- Mấy chuyện này đều không quan trọng, Dương Dương con làm chủ là được rồi.
Ông cụ nhìn Trương Dương, không có ý kiến, lão chỉ cảm thấy Trương Dương đã trưởng thành rồi, bây giờ nói chuyện làm việc đều đã có một bộ dạng chưởng môn của môn phái siêu cấp, hết sức vui mừng.
- Anh Trương, anh Trương!
Vào lúc này, Long Phong đột nhiên hấp tấp xông vào gian phòng mà đám Trương Dương đang nghị sự.
- Phong nhi sao con lại lỗ mãng như thế, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra!
- A, ba, a, Thích Thành phương trượng và Âu Dương tiền bối cũng ở đây ạ...
Long Phong lúc này mới phát hiện không những cha mình đang ở đây, chưởng môn Thiếu Lâm Thích Thành đại sư và tộc trưởng Âu Dương gia Âu Dương Kiện Khang cũng ở đây.