21 Kiếp trước, sau khi Lục Vũ tu luyện tới cảnh giới rất cao mới đạt được thứ như hồn lực tuyến.
Không thể ngờ được kiếp này, Lục Vũ chỉ mới ở cảnh giới khai mạch lại đạt được kỳ trân như hồn lực tuyến.
22 “Hai tên ngu xuẩn các ngươi, chết ta mất, mau tới giúp ta. ”
Trong cơn phẫn nộ, Trương Đại Lực tức giận mắng, đánh thức hai tên đệ tử đang quan chiến.
23 Thanh Sơn tông tọa lạc dưới chân Mạc Khâu sơn, cách Phượng Nguyệt thành khoảng năm trăm dặm.
Mạc Khâu sơn rất lớn, chia làm tiền sơn và hậu sơn.
Thường ngày, không ít đệ tử Võ tông sẽ đi tới hậu sơn chấp hành nhiệm vụ để kiếm điểm công huân đổi lấy tài nguyên.
24 Vào núi giết thú, đây chính là một nhiệm vụ rất nguy hiểm.
Ngoại viện vì đệ tử chấp hành nhiệm vụ cung cấp miễn phí vũ khí, trước khi xuất phát nhưng tiến về Binh Khí các chọn lựa một hai kiện binh khí thuận tay.
25 Nhắm mắt lại, cảm giác lực của Lục Vũ tăng lên, phát hiện Huyết kê liên tục xoay mình đưa lưng cản tên của trung niên nữ tử và thân ảnh hỏa hồng, tùy thời tìm cơ hội chạy trốn.
26 Dưới ánh mặt trời, trong rừng rậm, một bóng người đang di chuyển thoăn thoắt, khi thì bay lên không thi lại lướt nhanh dưới mặt đất, trong tay nắm một cây cung lớn màu đỏ nhạt.
27 NGAO!
Hỏa Vân mãng run rẩy thân mình gào lên thê lương, há chiếc miệng lớn phun ra nọc độc màu đen, bên trong xen lẫn răng gãy.
Lục Vũ sắc mặt kinh biến, cấp tốc trốn ra sau thân cây.
28 Lục Vũ lẻn về hậu sơn, thu hồi cung tiễn, bắt đầu tiềm tu.
Hắn không biết những chuyện xảy ra sau khi rời khỏi Phượng Nguyệt thành, hiện tại hắn chỉ tập trung tu luyện bởi chỉ chỉ còn năm ngày nữa là tới hẹn ước chiến Chung Lỗi.
29 “Chưa tìm ra chỗ trốn của tên tiểu tử kia sao?”
Ngoại viện Võ tông, Chung Lỗi đang bộc phát cơn giận.
Ngày mai là ngày hẹn nhau quyết chiến, nhưng hôm nay vẫn chưa thấy Lục Vũ trở lại nên Chung Lỗi khá để tâm đến.
30 “Cũng tốt, thu thập ngươi, ta còn bận chuyện. ”
Lục Vũ cười khẩy, lời này kém chút khiến Chung Lỗi tức chết.
Cho tới nay, tất cả mọi người cho rằng Lục Vũ đấu với Chung Lỗi thì hẳn sẽ phải chết không nghi ngờ.
31 Đấm ra một quyền, nắm đấm của Chung Lỗi chạm chân trái của Lục Vũ, cả người mượn lực bắn ngược, thân thể xoay tròn như bay rơi ra ngoài hai trượng.
Lục Vũ chân hơi dính đất, thân thể liền xoay tròn lên không như gió lốc hình cung, nháy mắt tới gần Chung Lỗi.
32 Xoay tròn hạ xuống tốc độ gấp bội, dẫn động khí lưu xung quanh giới hạn phạm vi hoạt động của Chung Lỗi.
Ý thức được nguy hiểm, Chung Lỗi xoay ngược chiều hòng xông ra khỏi lực trói buộc này, lại không nghĩ tự cho là thông mình, càng chống càng bị lún sâu hơn.
33 Lục Vũ chiến một trận thành danh oanh động ngoại viện, phúc lợi đãi ngộ được tăng rất cao.
Chẳng những có người đưa tới đan dược chữa thương mà còn an bài cho hắn một phòng đơn tốt nhất, cũng có không ít đệ tử đến nơi bái phỏng mượn cơ hội để nịnh bợ hắn.
34 Trên đồng cỏ, mấy ngàn đệ tử Tĩnh tông xếp bằng ngồi im mắt nhìn Lục Vũ, lắng tai nghe hắn giảng giải.
“. . . Võ hồn mạnh yếu cũng không phải là tuyệt đối, mấu chốt phải xem ngươi có phát huy ra bản sắc của mình hay không.
35 Vạn cổ đến nay, phải chăng thiên mạch từng xuất hiện, không có ai biết.
Nhưng bằng kinh nghiệm Thánh Hồn Thiên Sư của mình, loại chuyện này Lục Vũ vẫn phải cẩn thận.
36 Thoát biến đầu tiên là thảo hồn của Lục Vũ, nó tiếp nhận lực lượng lớn nhất, lại thăng hoa trong hoàn cảnh nghịch thiên, trên chiếc lá thứ nhất hiện ra một ấn ký thiểm điện quanh co khúc khuỷu liền cùng thảo thảo chi nhãn, tựa như một hàng lông mày.
37 “Sao nào, không phục à. Ta sẽ cho ngươi mở mang kiến thức một chút, sự cường đại của tôi thể nhị trọng cảnh giới không phải một người khai mạch cửu trọng như ngươi có thể so được.
38 “Tiếp tục cố gắng, ta ở nội viện chờ ngươi. ”
Vỗ vỗ bả vai Lâm Phong, Lục Vũ mỉm cười quay người.
Hắn thông qua khảo hạch ngoại viện tấn thăng thành nội viện đệ tử, chuẩn bị đi đến nội viện.
39 Một môn công pháp thượng thừa như thế này sao lại đặt ở hạ viện Tàng Kinh các?
Lục Vũ cảm thấy kỳ quặc, nhưng sau khi nhìn kỹ bản Thốn Tâm Vạn Kình này thì liền hiểu rõ nguyên nhân trong đó.
40 “Quá dễ sợ, gia hỏa này trâu bò thật!”
“Không phải nghe nói hắn trước đây là phế vật à, mẹ kiếp ai đồn bậy đồn bạ thế không biết. ”
“Nếu như Lục Vũ là phế vật thì chúng ta há chẳng phải rác rưởi sao?”
Đệ tử quan chiến mắt kính sợ, không dám coi thường Lục Vũ nữa.
Thể loại: Dị Giới, Nữ Cường, Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn
Số chương: 50