21 Hai hàng lông mày của Giang Vấn Thiên giật giật, cho dù trong khoảng thời gian này hắn không gặp người khác, nhưng mà chuyện xảy ra trong Nam phong lĩnh hắn đều biết rõ như lòng bàn tay.
22 Khúc nhạc đệm đột nhiên xuất hiện khiến cho toàn trường điên cuồng, không ít người đố kỵ đến mức đỏ cả mắt.
Mạnh Phi vốn dự định tranh tài cùng Giang Thần thì lại trở lại bàn của mình, hắn cũng không có hứng thú với Vấn Kiếm môn a.
23 - Câm miệng!
Phạm Đồ cũng không khách khí, quát lớn:
- Ngươi nếu như còn dám nói năng lỗ mãng, ta sẽ ném ra ngoài!
Tô Quần liếc mắt nhìn hắn một cái, mắng:
- Đạo đãi khách của Giang phủ như vậy sao? Một hạ nhân đã dám lớn tiếng ồn ào như vậy? Ta cũng muốn nghe lão gia tử sẽ nói thế nào một chút.
24 - Giấy từ hôn? Ngươi nói tới Tô Thiến? Hưu thư ta đã viết, giữa ta và nàng đã không có một chút quan hệ nào nữa.
- Chỉ bằng vào ngươi cũng xứng viết hưu thư hay sao?
Mạnh Phi lạnh lùng nói.
25 - Dừng tay!
Lúc này, một đạo âm thanh nặng nề vang vọng ở bên tai mỗi người, chẳng khác nào sấm sét.
Giang Thần biến sắc, dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi võ đài.
26 - Ngươi ngươi ngươi!
Tào Trình Hoa chỉ vào Tiêu Hải không biết nên nói cái gì cho phải, khuôn mặt vặn vẹo.
Nếu như việc này truyền đi, danh tiếng của hắn sẽ bị phá huỷ, sau này còn ai dám tìm hắn luyện đan cơ chứ?
Tiêu Hải hận không thể cho mình hai cái bạt tai, hắn không nghĩ tới bí mật của mình sẽ bị phát hiện, dù sao trước đó hắn bị đánh đập là bởi vì đùa giỡn Cao Nguyệt a.
27 Năm nay đối với Giang gia, đặc biệt là Đông viện mà nói, là một năm rất là đặc sắc.
Biểu hiện của Giang Thần làm cho tất cả mọi người yên lòng, thậm chí là người của Tây viện cũng vậy.
28 Thập vạn đại sơn rất lớn, phân chia thế lực hết sức hỗn loạn, khu vực nguy hiểm nhất có bộ lạc nguyên thủy, không nói bất kỳ đạo nghĩa và quy củ gì cả.
29 Nếu như Giang Thần mang theo thiếu nữ thì tuyệt đối sẽ không chạy thoát được. Hắn biết mình không thể bị bắt lại, nếu không chờ đến lúc người Lôi tộc bên ngoài bọc đánh vào, như vậy hắn sẽ không còn đường sống nào nữa.
30 Giang Thần bị chiến sĩ Lôi tộc đâm trúng bắp đùi, may mà khi đối phương còn chưa kịp làm gì nữa thì hắn đã dùng hết sức lực lui về phía sau.
Đến đây, Giang Thần từ chỗ vừa mới bắt đầu đứng di chuyển ra gần nghìn thước, mới không bị người của Lôi tộc nhấn chìm.
31 Kiếm ý mà Giang Thần nắm giữ chỉ là mô hình, chỉ có điều đã đủ để khiến cho kiếm pháp của hắn có được lực sát thương cực mạnh.
Trong quãng thời gian sau đó, hắn vừa đối phó mãnh thú, một bên lại nhằm vào Lôi tộc.
32 - Đa tạ.
Phản ứng của Giang Thần rất bình thường, không có vẻ gì là kích động.
Lý Liệt rất muốn hỏi xem hắn có biết ý nghĩa của linh đan nhị phẩm là gì hay không.
33 Sơn động đã bị hủy rất triệt để, đường nối rất dài, căn bản không thể đi qua được. Giang Thần cảm thấy vui mừng vì mình không có ý định dọn dẹp. Nếu không sẽ bị mệt chết.
34 Con đường trở về của Giang Thần vừa vặn có đi qua vùng mỏ.
Không cần tìm kiếm thì từ khắp nơi trên mỏ cũng có thể nhìn thấy được dấu vết đã từng chiến đấu, thỉnh thoảng còn có thể nhìn thấy được tử thi.
35 - Ngươi ỷ vào một cái linh cung thì có thể chống đỡ được bao lâu cơ chứ? Còn sót lại mấy mũi tên đây?
- Không đủ để giết toàn bộ các ngươi, vấn đề là ai trong các ngươi sẽ dùng tính mạng để tiêu hao tên của ta đây?
Giang Thần hỏi.
36 - Hỏa Ngưu, ngươi để những người khác nghỉ ngơi đi. Tiếp theo sẽ theo ta đi tới Dược sơn cứu người!
Giang Thần nói.
- Không thành vấn đề.
Hỏa Ngưu nghe thấy bên Dược sơn có tồn tại Tụ nguyên cảnh hậu kỳ tọa trấn, thế nhưng hắn vẫn không có một chút chần chờ nào cả.
37 Người của Huyết Thủ Môn không để ý một chút nào, ngược lại, người của Hỏa Sư Bang không quá thích ứng được với chuyện này.
Một nam tử hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi đi tới, phía sau có cõng một thanh kiếm to lớn, nhìn qua rất có lực uy hiếp.
38 Đợi tới lúc gần như đạt tới cực hạn, Giang Thần đột nhiên thu kiếm, gió xoáy hóa thành lưỡi kiếm to lớn, chém xuống chỗ Mạnh Định.
Ầm một tiếng, tất cả cây cối chung quanh bị thổi bay, gốc đại thụ cách đó gần nhất cũng bị chấn lên tận trên không trung.
39 Người trong đại điện nhìn nhau, rơi vào trong trầm mặc một cách quỷ dị.
Giang Hiểu không tin lời nói của Giang Thần, hắn nói:
- Người chiếm cứ quáng mạch chính là đại đệ tử Tào Tùng của phái Thanh Thành, hắn là Tụ nguyên cảnh trung kỳ viên mãn.
40 Tụ nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh cao, trực tiếp chết ở trong tay Giang Thần sơ kỳ đỉnh cao!
Đây chính là uy lực của trận pháp, trận pháp mà Giang Thần bố trí chính là phi kiếm trận, là một trong các trận pháp thích hợp nhất với tình huống bây giờ.