21 - Cậu có thật là Dịch Dương Thiên Tỉ không ? – Nó nghi ngờ cách cư xử của cậu- Cậu nghĩ là ai ? Mau lên xe đi – Được một câu nhẹ nhàng thì đã vậy rồi- Ờ ờ ! Là cậu rồi Trên đường đi.
22 Cũng nhưng những lần khác. Nó ngạc nhiên nhưng đầy hạnh phúc. Thiên Tỉ và nó cùng đi dạo chợ đêm, một nơi ồn ào náo nhiệt, hai đứa cùng tay trong tay như bao nhiêu cặp đôi khác.
23 Nghe tiếng chuông reo nó đã bật ngồi dậy. Đây là lần hiếm hoi nó ngồi dậy sau tiếng chuông đầu tiên. - Wow ! Mình giỏi thật, mới 4 giờ sáng. - Nó tự khen mình rồi lật đật vào phòng vệ sinhNó ra phòng khách ngó tới ngó lui, cha mẹ nó vẫn chưa thức, ngôi nhà yên tĩnh lạ thường.
24 - Hai người họ đi đâu thế ? – Nó ngạc nhiên quay lại hỏi Thiên Tỉ - Đi chơi ! - Em không nói chuyện tụi anh đi chung à ? – Khải hỏi - Không ạ ! - Thôi đi lẹ lẹ đi.
25 Bệnh viện Bắc Kinh, trước phòng cấp cứu - Thiên Giao ! Thiên Giao con đâu rồi ? - Mẹ nó nước mắt giàn giụa chạy tới- Giao Giao ! Cậu dẫn con bé đi đâu mà nó thành ra thế này ? Con tôi.
26 - Nó không quan trọng đối với cậu ? - Thiên Tỉ lặp lại- Cậu muốn lấy không ? Hình của cậu mà - Bỏ hết đi ! - Cậu nổi giận quăng cái thùng xuống sàn bỏ đi về.
27 Nó vừa chạy dô thì thấy Thiên Tỉ ngồi ngay góc tường trong phòng tập. Thấy nó Thiên Tỉ đứng lên mỉm cười. - Cậu nhớ chỗ à ? - Không ! Tớ hỏi Anh Anh - Nó thở hì hục- Cậu cũng không nhớ nỗi chuyện này.
28 Nó nở nụ cười thật tươi giơ tay lên chào cậu. Nhưng cậu chỉ nhìn nó bằng ánh mắt lạnh lùng rồi lướt qua nó như chưa từng quen. Cậu bước vào nhà đóng cánh cửa thật mạnh.
29 Cô gái đó vẫn hả hê trong vòng tay Thiên Tỉ. Nó không dũng cảm để hét lên vì nó biết mình đâu là gì của Thiên Thiên. Nó đứng lên bỏ chạy, bây giờ việc nó có thể làm chỉ là bỏ chạy.
30 Trí nhớ của nó đã dần dần hồi phục. Tâm trạng nó trở nên tốt hơn hẳn. Tối hôm đó nó đang ngồi trệ sofa vui vẻ nhắn tin với Thiên Tỉ thì ba mẹ nó lại ngồi với nó.
31 - Nhật Nam ! - Nó ngồi dậy quay xuống nhìn Nhật Nam- Tỉnh rồi à ? - Nhật Nam đang viết bài nhìn nó- Thì ra là cậu trêu tớ ! Aizzz - Nó thẩy tờ giấy lên bàn Nhật Nam- Tớ không trêu cậu ! - Cậu vừa viết bài vừa nói- Cậu thích tớ thật à ? - Thiên Giao ! Thức dậy rồi có cần thầy đi mua nước cho uống không ! - Thầy gõ bàn- Dạ thôi ạ ! - Nó nhìn thầy rồi cúi xuống viết bàiCó mỗi vụ ngủ trong giờ học mà nó làm cả lớp cười bao nhiêu lần.
32 - Là Tiểu San ! - Thiên thản nhiên nói- Cậu có cần lưu cái tên thân mật đến thế không ?- Lưu như vậy lâu rồi mà. - Dr. Love ! - Nó đọc cái tên rồi mỉm cười- Chị ấy là bác sĩ tình yêu của cậu à ? - Nó nói tiếp- Có chuyện gì sao ? - Không có gì ! Tớ về đây Nó đúng lại nhìn cậu bằng ánh mắt thất vọng.
33 -. . . - Thôi anh chỉ nói vậy thôi. Mọi chuyện tuỳ vào quyết định của em. - Vâng. Em cám ơn anh. . . - Um. Vậy bye em nha, mà khi nào đi nói anh một tiếng biết chưa ? - Em biết rồi ạ Nó gác máy.
34 Nó nhẹ gật đầu, mím môi nhìn cậu. - Mở cửa đi tôi mang vào cho - Cậu kêu nó- Thôi cậu bỏ đây đi. Tớ tự mang vào được ! - Nó với tay lấy bịch đồ- Mở lẹ ! Biết nặng không - Thiên Thiên giựt lại- Tớ biết rồi ! - Nó thấy vậy liền xoay qua mở cửa - Đóng cửa cẩn thẩn.
35 Sáng hôm sau, cả nhà nó dậy sớm để đến sân bay. Tâm trạng nó bồn chồn, từng bước chân của nó chậm hơn mọi ngày. Nó vừa đi vừa nhìn lại. Dù nơi này gắn bó với nó chưa lâu lắm.
36 Buổi sinh nhật đang được diễn ra nhộp nhịp. Cả khán đài hiện lên một màu đỏ rực rỡ, những cái banner to đùng, những con hạc, những tấm hình của cậu được treo đầy khán đài.
37 Buổi sáng, tiếng sóng tiếng ồ ạt, từng cơn sóng dạt vào bờ, nó và cậu nắm tay nhau dạo biển. - Anh không về có sao không ? - Nó ngại ngùng nói- Anh ? Chắc không sao đâu.
38 22 tuổi, nó đủ trưởng thành để biết mình cần và phải làm những gì. Nó không còn là một đứa con nít, lúc nào cũng trốn tránh, chạy khỏi thực tại như trước nữa.
39 - Chào anh ! Lâu quá không gặp ! - Nhật Nam đứng lên chào Thiên Tỉ-Tôi cũng không phải loại người cậu muốn là gặp. Thiên Giao đi thôi ! - Anh lại lôi nó đi, không nhìn mặt Nhật Nam- Umum ! Tớ đi trước nhá.
40 - Giao Giao ! - Mẹ nó kêu- Dạ ! - Nó giật mình- Con mang tô súp này qua nhà bác Dịch dùm mẹ được không ? - Vâng ~- [ Tớ bận công chuyện rồi. Có gì mai mốt nói nha ] - Nó nhân cơ hội chuồng lẹNó bưng tô súp qua nhà Thiên Tỉ rồi đi về.