Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Thần Tượng Của Tôi-Tfboys Chương 17. Anh Đã Đợi ! (end)

Chương trước: Chương 16 . Hôn



...........

Mới đến lớp , tôi vớ được bức thư ở trên bàn , ngấu nghiến cầm bánh mì vừa ăn vừa đọc . Nội dung khá ngắn gọn , vâng , rất rất là ngắn gọn

" Sau trường .

5 h Tan học ."

Lại còn không có người gửi ? Tôi bất lực nhét lá thư vào trong cặp , tiếp tục nhồm nhoàm ăn . Hôm nay , trường không có gì gọi là sự kiện nhỉ , học sinh cũng không thấy ồn ào gì sất , hình như Vương Khải không đi học .

Tôi nhướn mày , buồn bã thu lu ở góc lớp .Hai tiết học đầu , tôi như hồn lìa khỏi xác , không tập trung được gì cả , thì ... cũng chỉ vì nhớ người ấy ... Mà sao người ấy không đi học , người ấy ăn chưa ... Từ lúc anh đến Việt Nam, rồi ôm hôn này nọ , làm cho tôi cảm thấy lãng mạn , đam mê đọc ngôn tình , rồi còn phát ngôn , suy nghĩ sến súa đến cỡ đấy . Có phải ... tôi yêu anh quá rồi không ?

Cả sáng đấy , tôi không dời chỗ , lười biếng nằm ì ra bàn , suy nghĩ hết việc này việc nó . À mà , cái bức thư đó nghĩa là sao , hay tôi không đến ? .... À ừm , nếu không đến sẽ làm đối phương giận ....

Coi như ca học buổi sáng kết thúc , nhưng bây giờ vẫn còn là sáng , tôi đành lết thân về nhà , cố bồi dưỡng thức ăn đầy mình . Trời nóng thật là nóng . Tự dưng nhơ nhớ hai ông anh nhí nhảnh Vương Nguyên với Thiên Tỉ .Nằm oài trong phòng , tôi nhấc máy gọi . Đảo mắt qua dãy sô " Đại thần " Tôi không dám nhấn vì sợ anh bận gì đó mà phiền . Hay tôi đang theo đuôi anh ấy nhĩ ? Cả nụ hôn hôm qua nữa , tôi chạm tay vào môi ... Có phải ngọt quá rồi không ? Tôi sướng rên lăn lội trong phòng , ngủ không ngủ được . Hào hứng quá thôi !

Tôi cố gượng sức học nốt ca chiều hôm đó và vui vẻ xách cặp ra phía sau trường , đúng 5h .

.........

Sau trường ? Hay tôi đến nhầm không đây ?

Sau trường sao lại là một nơi ảo diệu như thế này được ?

Tôi lướt chân vào đám cỏ đi vòng quanh . Trời chậm choạng tối , những ánh nến bừng bừng dần dần nổi bật hẳn lên , nối đuổi nhau tạo thành hình trái tim . Ngạc nhiên hơn , ở chính giữa có một vòng nên xếp đều nữa /

Tôi cứ đứng đấy , ngẩn ngơ cho đến 6h . Trời đã nhá nhém tối .

Bỗng từ đâu , một đàn đom đóm bay ra , lượn lờ tạo thành chữ " Anh yêu em ! Lâm Thiên My ! "

Ể ? Mặt tôi nghệt ra , không tin nổi mắt mình . Lâm Thiên My , Lâm Thiên My , anh yêu em ! Mặt tôi đỏ bừng lên , thoáng chốc hai gò má như sắp vỡ ra , e thẹn . Có một người bước ra sau tia sáng ấy , trang phục là một bộ vest đen nghiêm túc , KHông ai khác , Vương Tuấn Khải ! ANh mỉm cười mãn nguyện nhìn tôi , tay cầm một đóa hoa , anh tiến lại gần tôi , đặt đóa hoa và :

- ANh yêu em . Cho anh theo đuổi em được chứ , Lâm Thiên My ?

Cả đời tôi .... Sao tôi lo xa vậy chứ ? Tôi cắn môi

- EM cũng yêu anh

Tôi nhảy ôm chầm lấy anh , để bó hoa ra đằng sau , em cần anh ,em không cần vật chất , em không cần thứ gì ngoài anh . NƯớc mắt tôi không biết lúc nào rơi vã ra , nước mắt của hạnh phúc , phải , nước mắt hạnh phúc . Em thấy mình hanh phúc nhất trên đời này rồi Tuấn Khải ! Có anh có anh là điều hạnh phúc nhất .

Bất chợt , anh đẩy người tôi ra , ánh mắt đẹp đẽ màu cà phê nhanh chóng hớp hồn tôi .

Trong vài giây ngắn ngủi , đôi môi anh dí sâu vào môi tôi , anh cắn môi làm tôi giật mình nhận ra . Rồi dường như không thỏa mãn , lưỡi anh càn quét miệng của tôi , vì chưa chuẩn bị nên tôi không kháng cự được ai đó . Phấn khích , anh đè mạnh tôi ra đám cỏ , lưỡi anh lấn sâu , lấn sâu , tôi cảm thấy miệng có gì đó hơi đau , anh cắn chặt môi tôi .

Đôi tay tôi tự động quàng qua người anh , đáp lại vụng về . Anh dì mạnh tôi xuống đám cỏ như trừng phạt ...

Nụ hôn hôm qua đấy , hình như chỉ phớt nhẹ đã làm tôi đủ chết rồi , hôm nay nó mạnh mẽ cuồng nhiệt hơn nữa . Tôi ở sát ai đó , nghe nhịp đập của ai đó mà lòng cũng trở nên náo nức hơn .

Một lúc sau , anh thả lòng ẻo tôi ra , nằm vật người sang phía sau , Ánh mắt quyến rũ của anh đăm đăm nhìn tôi . Khóe môi anh khẽ nhấc lên .

- Sao anh lại yêu đứa con gái như em ? Không tài cán , không tiền bạc , không xinh xắn , không tốt tính , không hiền lành , không đặc biệt .

- Anh k biết , ngay từ cái nhìn đầu tiên anh đã yêu em .

- Đầu tiên ?

Đầu óc tôi choáng váng nghĩ lại lúc mình đánh rơi điện thoại.

- EM không nhớ thật hay giả ngu đấy ?

- Lúc ở sân bay ?

- Anh không biết , lúc nhìn em ,anh lại cảm thấy rung động trước ai đó , nhìn ai đó mà muốn cười vì ngu ngơ của người đó , chỉ như muốn ôm người đó đến nghẹt thở , rồi vui mừng khi ở chung nhà với ai đó , được nhìn ai đó cười , được mãn nguyện khi ôm ai đó , rồi được hôn ai đó , nhìn khuôn mặt đỏ ửng của ai đó mà chỉ muốn chiếm hữu ai đó .

Anh kể một bài tiểu sử dài dằng dặc , rồi quay sang nhìn tôi .

- Anh đã đợi .

Giọng Vương Khải trầm lại

- Hở ?

- 1 năm đối với những cặp khác tuy không dài bằng 3,4 năm nhưng đối với anh nó rất dài rất dài để không được nhìn em , rất dài để không được nhìn em cười , rất dài để không thấy sự ngu ngơ của em ...

- Anh hơi chuyên nghiệp trong chuyện yêu nhỉ ? Anh từng yêu ai đó rồi à ?

- Phải , anh đã từng yêu ai đó 10 năm trước , nhưng đây là lần hôn đầu tiên. Chuyên nghiệp bởi vì anh đã luyện tập trong đầu nhiều lần rồi .

Tôi giở dọng thắc mắc. chuyện tình 10 năm trước ???Tôi chưa từng nghe anh nhắc đến mà ???

- Hôm trước anh có ghé qua nhà em thì gặp bác gái , người hàng xóm của anh 10 năm trước , mẹ của người anh yêu 10 năm trước ....

Giọng kể của anh trở nên mơ hồ , chìm sâu vào kí ức .

- Vương Khải , chạy chậm thôi , mình không đuổi kịp được .

- Lêu lêu chạy đến đây nào .

- VTK cậu quá đáng lắm !

- Thôi nào , xin lỗi , mĩnh xin lỗi

- ...

- Mình yêu cậu . Đợi tớ nhé !! Ok ? Ngoắc tay hơm ?

- Ok .

Một chuỗi kí ức hiện ra , vậy ra Vương Khải là cậu bé trai ngày xưa đó , trái đất thật tròn , tôi quay người sang chủ động lấy môi áp đảo anh làm đối phương cũng sững sờ , bất ngờ .

- Anh đã đợi ! - Anh thì thầm vào tai tôi .

Phải , anh đã đợi rồi ..

. Hết !

p/s : đôi lời của tác giả :

^^ Xin lỗi, dạo này mình hơi nhiễm truyện ngôn tình một tí nên hơi hơi điên khi nhét vào :(

Truyện có vài tình tiết không trong sáng , không phải mình muốn bôi bác TFBOYS đâu chỉ là .... hơi nhiễm thôi mà ^^

Truyện hơi ngắn do mình lười viết hihi :))

Các bạn đón đọc truyện tiếp theo của mình nhé : Vương Tuấn Khải . Tôi yêu anh !

Có lẽ truyện đấy không sến lắm đâu nhé ^

Cảm ơn đã theo dõi truyện mình !

Loading...
Loading...