Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Thần Tượng Của Tôi-Tfboys Chương 15. Thứ Anh Từng Cho Là Tồn Tại .

Chương trước: Chương 14 . Thiệp Hồng Không Mang Tên Anh 2



Hai người chúng tôi buông ra , à khoan khoan , chính xác là anh buông tôi ra , vì nãy giờ tôi không có hành động gì chạm đến cơ thể anh ấy nhé , tôi cũng không kháng cự , ôm ấp hay hôn hiếc gì nhé ! Tôi vô tội !!!

Mặt tôi đang ngây ra vì nhìn đám học sinh với hàng trăm cặp mắt sáng lóa hòa với tiếng máy ảnh chụp tanh tách . Vương Khải nhìn tôi lạ lùng , rồi hai tay bóp chặt lấy vai tôi . Một hơi ấm phả vào người , rồi vào mặt , cả cơ thể tôi run lên như sốt rét , không phải , không phải tôi run vì tình , không phải , không phải tôi run vì sợ . Cả đầu óc tôi loạn lên . Rồi cơ thể anh xích lại gần tôi , càng lúc càng gần , đến nỗi còn vài xentimet là chạm cả người vào người . Anh tháo lỏng chiếc cà vạt trong bộ trang phục của trường , khuôn mặt khó hiểu nhìn tôi . Tôi đang nhắm mắt lại == vâng ! Nhắm mắt lại !

Cơ thể anh xích xa dần tôi .

Hai tay anh buông ra , thả lỏng dần và tôi không còn cảm nhận thấy cơ thể anh đang đối diện tôi nữa .

- Em nhắm mắt làm gì . Vào lớp đi , ở đấy mà lo nhắm mắt .

Con nhỏ ảo tưởng >< mày="" loạn="" rồi="" à="">< con="" nhỏ="" trong="" trắng="" thế="" này="" sao="" tưởng="" tượng="" cảnh="" hôn="" chứ="" .="" tôi="" ngoan="" ngoãn="" như="" con="" cún="" nhỏ="" ,="" lẽo="" đẽo="" theo="" anh="" ,="" điều="" duy="" nhất="" tôi="" đã="" làm="" được="" là="" không="" bám="" áo="" ,="" nghĩa="" là="" tôi="" còn="" kiềm="" chế="" .="">

Mặt tôi đỏ bừng lên , trời hôm nay nóng quá , nóng thật , công nhận . Tôi lấy tay , vớt vát lau mồ hôi , phật phờ đi vào lớp .

- Em thôi ngay cái vẻ mặt đấy đi được không !

- Mắc mớ được anh à ?

Đang yên lành , anh lại đâm ra trách móc tôi . Vương Tuấn Khải nhé , sau 1 năm , anh điên dại gần như tôi rồi đấy nhé == !

- Vì .. em cứ làm vẻ mặt đấy ,.... Tôi không kiềm chế được . Em dễ thương vừa vừa thôi nhé !

Đầu óc tôi bừng bừng lên x2 . Cái quái ? Cả một đàn quạ bay ngang qua . Rõ ràng , đáng lẽ , tôi phải là người kiềm chế , sao anh lại .. ? À , còn cái vế " dễ thương " Tóc tôi bung lên , tôi lại thấy người mình nóng thêm , tôi đang xúc động .

" Bập . " Có một bàn tay đập vào trán tôi ,

- Tôi nói rồi . Em có thôi ngay đi không hả ?

Tay tôi chụm chum vào nhau , mặt tôi càng lúc , vâng , gần như núi lửa rồi , nóng , nóng , nóng .

Anh bực bội , lấy tay che lấy miệng tôi . Cái gì ?

- A...! - Tôi bực lên .

- Thôi . Tôi lên lớp .

đm == kệ anh chứ liên quan đến tôi à ? Anh lững thững đi lên lớp , có một điều nữa tôi không phủ nhận được , lưng anh , dáng anh rất đẹp . Tôi mê mẩn đứng nhìn mà quên lũ đằng sau gồm học sinh trường lẫn nhà báo phóng viên . Tôi dò dẫm cộc cộc đi vào lớp , ngồi vào chỗ .

Tiếng trống cũng dần vang lên . Cả lớp đổ xô vào , nhìn tôi ánh mắt tò mò . Như kiểu người nổi tiếng ý .

Nhỏ Nhi nãy giờ chắc kiềm chế cũng đủ nên chăm chăm nhìn tôi .

- My !

Tôi giật bắn mình lên .

- Hả ?

- Sáng nay , lí do gì mà cậu khóc ?

Lại vụ sáng nay .

- Thì thì..mình nói rồi mà !

- Nói dối ! Cậu khóc vì sợ anh Khải bỏ rơi cậu đúng không !

Tôi bất lực đập mặt xuống bàn , màn hôn bàn tiếp diễn . Hình như là gần như vậy , à chưa chắc ...

- Không biết nữa . Tự dưng khóc , giờ. .. vui vui ...

- Này nhé ! Cậu có điểm gì mà Khải ca thích cậu hả ????????

Màn tra tấn dồn dập bắt đầu .

Tôi khoanh tay đặt đầu vào bàn , quay mặt về hướng nó , giọng nhỏ nhẹ kể lể .

- Trước đây mình từng là thực tập sinh TF Entertaiment , Yoori . cậu biết chứ ?

- Yoori .. Ưm biết , từng nghe danh .. Ơ .. đm nhỏ này , thích chém không ? - Nó vẫn căng tai ra nghe nhưng có vẻ không tin .

- Không - Tôi híp mắt cười - Sau đó , mình đến ở với TF được một thời gian . Do vài lí do riêng nên mình bỏ và quay về Việt Nam .

Câu chuyện có vẻ logic và xuyên xuốt , nó cũng tỏ vẻ gật gật nhưng hơi ngạc nhiên . Suốt cả tiết học đấy , nó nhìn tôi không chớp . Không biết là khinh bỉ hay là ngưỡng mộ nữa . Tôi thườn thượt thở dài não ruột . Gặp anh . Tôi vui lắm !

_ Ra chơi _

Kết thúc tiết học Văn đầu , tôi gục mặt xuống bàn , tay quâng quâng vớ sách vở nhét vào cặp . Tiết sau là tiết tích hợp giữa 12A với lớp tôi . Nhiều lúc , học thế này tôi rất ghét vì mấy đứa con gái cứ liếc mắt đưa tình với bọn con trai lớp đấy , thực chất lũ kia không để ý , phần vì tập trung học , phần vì chúng quá chăm chỉ mà không biết yêu là gì . Cơ mà , lũ đấy đẹp vãi !!!

Lớp 12A học sinh đã dần đổ xuống lớp tôi , từ khi cái trường này sinh ra tiết đấy , tôi phải khổ lên khổ xuống . Vì , không quen . Ghế đã xếp sẵn cho lũ người đó . Như mọi khi , tôi lơ đi , để con NHi dời chỗ , nó hay dời chỗ mấy lúc thế này . Lai một tiết cô đơn . Tôi dập mũi xuống bàn đến nỗi nghẹt thở . Có vài quyển sách đặt lên bàn tôi . Và sau đó , tiếng hét rú lên như chó dại , tiếng hoan hô , khen ngợi , cuồng .

" Vương Khải kìa >< đáng="" yêu="" quá="" đi="">

" Anh ơi !!!!!!!! Em yêu anh !"

Bla..bla..

Tôi thót mình . Vương Tuấn Khải ? Hay là ? Ngẩng lên , tôi nuốt nước bọt ừng ực , anh đang đứng trước tôi , ánh mắt khó hiểu .

Mở đầu câu chuyện , anh ngồi xuống ghế , chống tay , quay mặt về hướng dối diện .

- Em . Sao thế ?

- Ơ ... ơ .. không .. không .

Tôi hận cái kiếp tôi sinh ra vì tôi quá nhạy cảm , thấy thứ gì nó hơi hơi xúc động thì lại khóc um sùm lên , còn xúc động thực sự thì cứ nhớ là khóc , chuyện bé tí , ví dụ nhận quà , ví dụ chỉ bài , ví dụ không may đập mắt vào ai đó , nhất là con trai , mặt cũng đỏ bửng lên.

Hôm nay cũng vậy , chỉ nghe mỗi câu , nhìn mặt của anh , nó lại đỏ . Che đi gương mặt điên rồ không kiềm chế được cảm xúc của mình, tôi cúi mặt xuống , hướng mắt nhìn thẳng xuống đất .

- Em sống tốt không ?

Lần này , Vương Khải nghiêm túc hẳn , thứ cảm giác đó làm tôi thấy lạnh sống lưng .

- Em đã rất nhớ anh .- Miệng tôi không run nữa mà nói thẳng từng tiếng một .

- Em ăn uống đầy đủ không ? - Sau câu đấy , đáng lẽ anh phải sốc chứ !!!!!!!

- Em đã rất nhớ anh .

- Em có học hành đầy đủ không ?

- Em đã rất nhớ anh .

- Em có thấy nhẹ nhõm không ?

- Rất nhẹ nhõm .

- Anh biết . Anh cũng rất nhớ em .

Mặt tôi càng lúc , càng lúc tăng cấp độ lên , nó lại đỏ , đỏ lại còn nóng nữa chứ , tôi chồm người về phía trước anh , với tay bật quạt trần , người tôi ép sát vào người anh làm anh rụt người lại . ANh đáng yêu thật đấy !! ^^

Đến khi tôi ngồi lại chỗ , phẩy phẩy tay cho đỡ nóng , anh lại cúi sát mặt vào tôi .

- Tôi nhắc bao nhiêu lần rồi . Em đừng có đỏ mãi như thế !

- Anh có nhớ em không ?

Tôi thấy nhẹ nhõm hẳn . Câu " Em đã rất nhớ anh " đã phơi bày toàn bộ cảm xúc của tôi. Tôi nắn chặt tay , bám chặt vào quần . vâng , em đã rất nhớ anh . Em nhớ anh rất nhiều ! Nhiều lúc em muốn hét cho cả thế giới biết rằng : Em yêu anh ! Em mãi mãi yêu anh ! Em nhớ anh ! Em muốn theo đuổi anh ! Em yêu anh ! Em yêu anh !! ... ANh trầm lặng nhìn tôi .

- Anh rất nhớ em .

- Lúc trước , sao anh làm thế ?

Chuyện này tôi đã dằn vặt rất lâu , tôi không dám hỏi anh qua điện thoại dù miệng rất muốn nói .

Anh nhoẻn miệng cười .

- Trước đó , anh muốn bảo vệ em . Có người đã đe dọa sẽ giết em nếu anh không đưa tập hồ sơ của công ty , anh biết , dù có đưa , ông ta vẫn sẽ làm thế , nên anh đã chọn đuổi em đi để ông ta không tìm được em . NHưng anh không ngờ , em lại về nước . Anh đã rất buồn , phải , lần đầu tiên anh buồn đến nỗi như thế . Lúc nhìn em ra khỏi nhà , anh đã khóc , yếu đuối như đứa con gái , anh sợ em sẽ xa anh mãi mãi , anh sợ khi vụt tay khỏi em ... anh nhớ em . anh yêu em rất nhiều nên sau khi mọi chuyện ổn định , anh quyết định nghỉ tạm trong nhóm và quay về bên em như đúng lời anh hứa . Anh tưởng sau 1 năm anh sẽ bớt yêu em , nhưng anh không thể , anh đã yêu em nhiều hơn .

Nghe dòng tâm sự của anh , nước mắt tôi rơi tự lúc nào . Tách . Thật ra em cũng đâu có muốn ! Em đã nghĩ anh không muốn nhìn em nữa nên em chỉ còn cách rời xa và nhìn anh trong âm thầm .

- Giờ , anh quay lại thực hiện lời hứa hay là yêu em ?

- Cả hai .

Anh chuyển đổi khuôn mặt , khoanh tay , mặt dễ thương không tưởng , anh đã tỏa sáng , tỏa sáng .

- Em đã khóc khi nghe anh nói có bạn gái .

- Hử ? - anh chau mày nhìn tôi - Sao em không đánh ghen hay cáu ?

- Em chưa biết anh có yêu em không mà đánh ghen :))

- Em thôi dễ thương đi được không ?

- Hử ?

- MẶt em đỏ nhìn dễ thương ứ chịu được !

Anh cọ người vào tôi , từ lúc nào mà anh học được tính này thế hả ? Tưởng như câu nói của anh làm tôi bớt căng thẳng nhưng càng lúc mặt tôi nóng lên , lại đỏ . >< làm="" sao="" tôi="" hết="" đỏ="" giờ="">

- Em che môi đi .

- Hử ?

- Anh không kiềm chế được mức đó đâu . 1 năm đủ rồi .

- Hử ?

Tôi vẫn tiếp tục tra tấn , căng mắt nhìn .

- Mệt với em quá . Quay mặt sang chỗ khác .

Anh dí hai má tôi , ép sang bên kia . Đm cái mặt tôi có tội gì , nó chỉ nhũn nhũn dễ chọc thôi mà >

Ngồi ngâm một lúc , trống đã đánh vào lớp , tại bàn cuối , có hai đứa không học mà cứ ngồi lườm nhau .

- My .

- Sao ?

- Em có tin vào định mệnh không ?

- Em không biết .

- anh đã từng tin . Anh đã từng cho là tồn tại .

-Định mệnh . Nó như thế nào ?

- Anh từng nghĩ em sẽ rời xa anh , em sẽ không chấp nhận anh , hay anh không đủ can đảm để gặp em , để bày tỏ với em . Nhưng giờ nó sai hoàn toàn , anh nhận ra anh với em không hề giống như thế ,

- Ể !!

Anh giật mình nhìn tôi .

- Em cũng yêu anh . Em không tin nó tồn tại . Em chỉ cần biết em yêu anh . Thế thôi !

- Ừ . Thứ đó anh từng cho là tồn tại .

Loading...

Xem tiếp: Chương 16 . Hôn

Loading...