681 - Quang Minh Thánh Thổ! Hoa Thanh Liên. Một bạch y nam tử dáng người cao gầy tiếu sái ung dung bước ra từ trong rừng, chân không chạm đất, một tầng bạch quang đỡ dưới chân hắn, giống như giẫm trên một lớp lụa trắng vậy.
682 Ninh Tiểu Xuyên cảm giác vô cùng áp lực, nói:- Chỉ là một Thánh Ngư Vương đã có thể hủy diệt hơn chục nền văn minh nhân loại, vài trăm triệu người chết oan.
683 Đúng lúc con huyền thú kia xông tới thì…Vút!Một nam tử mặc thanh sam, giống như một vị kiếm tiên từ trên trời lao xuống bế bé trai lên. Hắn dùng một giọng huyền thủy ngũ sắc nhỏ vào miệng bé trai.
684 Sinh linh kim sắc đó chính là Thánh Ngư Vương, một trong ba mươi sáu thú vương dưới trướng Phạn Hống Yêu Hoàng. Sau khi Tứ vương tử Thánh Ngư Tộc, Ngư Tịnh Thư bị Ninh Tiểu Xuyên bắt đi đã tạo nên cơn chấn động.
685 - Tại sao ta lại không được ở đây? Ta vốn là đang xem các ngươi đánh nhau, nhưng xem mãi thì lại ngủ mất. Khi tỉnh dậy thì các ngươi đã đánh xong rồi.
686 Thanh Tước Vương nói:- Bản vương trước giờ không quá bận tâm số lượng mà chỉ chú trọng chất lượng. Ta bắt ba người này ngang bằng chúng bắt ba trăm vạn người.
687 - Thánh Ngư Vương, vì một nhân loại thấp hèn mà đắc tội một Thú vương khác, có đáng không?Tam Vĩ Thương Hồ Vương cũng hiện chân thân, dung nhan tuyệt sắc mê hoặc vạn người, bước ra từ trong màn nước, tà váy lụa trắng lướt trên mặt nước.
688 Trên cánh cửa thanh đồng đó khảm vài trăm viên Địa Châu lấp lánh ánh sáng, giống như những vì sao trên bầu trời vậy, toả ra đại địa chi khí nồng hậu. Ninh Tiểu Xuyên tu luyện Địa Kinh, rất nhạy cảm với đại địa chi khí, có thể nhìn thấy rõ từng đường mạch trong Địa Châu, từng đường tơ vàng nhỏ xíu đang lưu động bên trong Địa Châu.
689 Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?Ninh Tiểu Xuyên và Đàn Càn hoàn thường đều áp chế chặt chẽ Địa Châu và Địa Tinh trong tay, nhìn vào bên trong cánh cửa thanh đồng, nhưng chẳng thấy được gì ngoài một màu đen u tối.
690 Quy Nguyên Đan là nhân cấp đan, giá trị liên thành, tương đương với vài cây thông linh kỳ dược nghìn năm. Huyết dịch yêu thú Trung Cảnh Thiên ở văn minh nhân loại cũng là bảo vật hiếm có, có thể tăng cường sức mạnh huyết khí và thân thể cho tu sĩ.
691 Yêu trảo lớn bằng cả ngọn núi khổng lồ. Ninh Tiểu Xuyên thu về muời thanh chiến kiếm cấp cửu phẩm huyền khí, tạo thành Tru Thần Kiếm Trận, chém mạnh ra.
692 Cả Thánh Ngư Tộc cũng chỉ có ba món hạ phẩm chí tôn khí. Một món trong đó là chí tôn khí hoàn chỉnh, để trong tộc, không thể tùy tiện sử dụng, có thể nói là trấn tộc chi bảo, dùng để uy nhiếp các yêu tộc khác.
693 - Có thể tăng cường Thiên Địa Đạo Nguyên trước. Ninh Tiểu Xuyên lấy Địa Tinh ra cầm trong lòng bàn tay, tiếp tục tu luyện. Tuy đã đạt tới Thượng Cảnh Thiên trung kỳ nhưng Ninh Tiểu Xuyên không hài lòng ở đó, tiếp tục tu luyện xung kích cảnh giới cao hơn, để có được sức mạnh lớn hơn.
694 Thứ Thần, vài chục năm cũng chưa chắc xuất hiện được một vị. Khi có Thứ Thần xuất thế chắc chắn sẽ tiếu ngạo thiên hạ, khiến tất cả tu sĩ phải triều bái, mọi sinh linh đều phải cúi đầu.
695 - Cho ngươi!Ninh Tiểu Xuyên và Hoa Thanh Liên như bị tống tiền đến thảm hại, mỗi người lấy một nghìn viên địa phẩm huyền thạch đưa cho Đàn Càn hoà thượng để đổi lấy một quyển Phật kinh.
696 Ninh Tiểu Xuyên lập tức gọi ra Ma Kiếm, sau lưng hiện lên hư ảnh của một ma nữ, lỗ chân lông trên toàn thân tỏa ra ma khí, hai tay cầm kiếm đỏ rực vung lên chém.
697 Trong khối hàn băng đen, chín mươi chín sợi xích thần xuyên qua thân thể của người kia. Đầu, cổ, cột sống, hai tay, hai chân, ngực, tất cả đều bị khóa chặt, dường như máu trong cơ thể đã cạn, thân thể khô quắt lại.
698 Cộp cộp cộp…Tiếng bước chân quỷ dị càng ngày càng trở nên rõ ràng. Một tăng nhân không đầu bước ra từ trong đám sương mù, mặc tăng bào màu xám, hai tay chắp vào nhau, hai chân đeo cùm sắt.
699 Hoa Thanh Liên và Đàn Càn hòa thượng lập tức dựa quy định của Ninh Tiểu Xuyên mà thề, sau khi thề, Ninh Tiểu Xuyên mới lấy Thiên Đế Nhận ra, một tay nắm chuôi đao, một tay nâng mũi đao.
700 Tiểu nữ hài mặc xiêm y màu đỏ, căn bản không hề sợ Thánh Ngư Vương, vừa vỗ tay vừa hát:- Hì hì… Thánh Ngư Vương, Thánh Ngư Vương, cả ngày chỉ biết “gâu gâu gâu”, không cắn được người, không cắn được yêu, chỉ có thể tự cắn mình.