21
Vậy mà hắn lại lật người nàng lại, đưa một ngón tay vào cúc huyệt của nàng. Thiên Nhan la lên, cúc huyệt kẹp chặt gón tay của hắn lại. Sênh Tiêu Mặc cười cười, thổi hơi nóng vào tai nàng.
22
Chương 10: Trường Lưu sơn
Trong đại điện, Nho tôn Sênh Tiêu Mặc đeo đai ngọc, mặc áo lụa tím biếng nhác tao nhã nửa nằm nửa ngồi trên chiếc giường phủ kín bằng ti ngọc cẩm đặc biệt được làm riêng cho mình.
23
Mấy hôm sau, khi Hoa Thiên Cốt đang học bay thì Thiên Nhan đang núp sau lùm cây gần đấy rình xem cảnh Bạch Tử Họa tình tứ với Hoa Thiên Cốt. Nói thật, tiên tư của Hoa Thiên Cốt vô cùng bình thường nên tập luyện chăm chỉ mãi, 1 thời gian sau mới biết sử dụng kiếm.
24
Cho đến ngày hôm qua, hắn mới thừa nhận rằng hắn thật sự yêu nàng. Bởi khi hắn chạm vào nước ao Tuyệt Tình đã không còn thoải mái như trước nữa. Nỗi đau đớn khắc cốt khiến hắn phải buộc thừa nhận.
25
Chương 11: Gặp gỡ Sát Thiên Mạch
Sáng sớm hôm sau, Thiên Nhan đã chuẩn bị xong xuôi, cùng Vân Ẩn, Hoa Thiên Cốt và Đường Bảo rời khỏi Trường Lưu, tiến về Mao Sơn.
26
Chương 12: Kịch bản làm sao vậy?
Sau khi Nam Cung Thiên Nhan cùng Sát Thiên Mạch thưởng thức tài nướng cá của nàng, ừm, cũng phải tấm tắc khen ngon.
27
Buổi tối, Hoa Thiên Cốt cùng Đường Bảo và Khinh Thủy lên Tiêu Hồn điện thăm Thiên Nhan. Hoa Thiên Cốt vô cùng lo lắng hỏi:
"Tỷ tỷ, tỷ xem, đã đi dâu nhanh như vậy, Đường Bảo đã bị Đông Phương ca ca trách mắng đó"
"Ha ha ha.
28
Chương 13: Mạnh Huyền Lãng.
Sau khi đối thoại một cách tức tối với Vân Du (Lãnh Du) xong, Nam Cung Thiên Nhan nhanh chóng đi vào trong đại điện.
29
Chương 14: Bóng đen bí ẩn (Cao H)
"Ai?"
Đang ngồi nghĩ vơ vẩn, chợt Thiên Nhan nghe thấy tiếng động lạ từ trong rừng, nàng nhanh chóng chạy vào xem sao.
30
"Phụt!"
Tuyệt Tình Điện tiên khí dập dờn, lan tỏa cả vài ba tia thần khí tản mạn. Mà người bên trong đang ngồi với tư thế ngồi thiền lơ lửng trong không trung phun ra một búng máu tanh nồng.
31
Chương 16: Thiểm Mị điệp
Dưới đáy Trường Lưu vạn dặm sâu, Thiên Nhan vẫn đang say giấc. Cơn mơ dài về những kỉ niệm vui vẻ cùng sáu người nam nhân cứ dần lướt qua óc nàng, cùng đó khắc sâu vào tư tưởng của nàng.
32
Đặc biệt hơn, làm cho Thiên Nhan vô cùng sửng sốt là trên đầu nàng ấy có một đôi râu sinh động, sau lưng nàng còn có cả một đôi cánh bướm thất sắc, vẫn với màu hồng là chủ đạo nhưng đôi cánh ấy lại tỏa sáng lấp lánh,vô cùng mị nhân,.
33
Chương 17: Đại Hội Kiếm tiên.
Dùng phép ẩn thân, bay trên không trung nhìn xuống đại điển Kiếm tiên đang chuẩn bi diễn ra. Thiên Nhan mím môi trông xuống hàng ngũ của đệ tử mới.
34
Thiểm Mị Điệp đậu trên vai Thiên Nhan vừa nhìn thấy Sênh Tiêu Mặc hai mắt liền sáng lên, trong mắt còn có một tia sáng khác lạ lướt qua nhưng chung quy lại cười đến bỉ ổi, trêu chọc Thiên Nhan:
"Nhan, chủ nhân nói là không muốn có nhiều nam nhân như các thần tộc Thái cổ khác, lại không ngờ có Vận Kiếp đào hoa nên người mới rời đi nhưng sao ta lại thấy trên người tử y nam tử kia có 'khí' của người?"
Nhìn nụ cười bỉ ổi của Thiểm Mị Điện, lại nghe thấy giọng điệu quỷ dị cùng chữ 'khí' của nàng ấy thì biết ngay là nàng ấy đang nghĩ đến chuyện gì đó không trong sáng rồi! nàng lại càng cười hờ hững:
"Ha, ta chính là từ thời không khác tới, chuyện một nam nhân nhiều nữ nhân hoặc 1 nữ nhân nhiều nam nhân ta đã quen rồi! Hơn nữa, chuyện ta mang vận kiếp đào hoa là Thiên ý, ta không muốn và cũng không cần thiết nghịch thiên.
35
Chương 18: Ma Khí
Trong lúc Nam Cung Thiên Nhan đang lơ đãng tán dóc với Thiểm Mị Điệp thì bên dưới có dị biến xảy ra. Cứ nghĩ Nghê Mạn Thiên cùng Hoa Thiên Cốt đánh với nhau như vậy thì kết quả là cả hai hòa, được vào vòng trong nhưng thật không ngờ, đột nhiên có một cây kiếm bay vút trong không trung từ nơi nào đó tới.
36
Chương 19:
Hoa Thiên Cốt choáng váng nhìn quanh, Vân Du,. . . Vân Du ca ca, huynh ở đâu? Tiểu Cốt lạnh quá, Mạn Thiên lại bị người khác yếm bùa, người đó nói, phải đánh bại nàng ấy mới có thể giải chú.
37
Chương 20:
Nam Cung Thiên Nhan đi ra ngoài, đến ven rừng cấm của Trường Lưu thì dừng. nàng quay người lại nhìn Mạc Băng tiên, nhíu mày nói:
"Mạc Băng, chẳng phải lần trước ta đã nói rồi sao? Ta và chàng không còn quan hệ gì nữa sao?"
Mạc Băng nhìn không chớp mắt thân ảnh ngay trước mắt mình, chỉ sợ nàng sẽ biến mất trong khoảnh khắc.
38
Thiên Nhan tỉnh dậy sau một giấc ngủ ngon lành. Nàng cười, vươn người ra chọc chọc vào đôi râu của Thiểm Mị Điệp. Thiểm Mị Điệp run run râu, cựa người rồi mở mắt, vừa rụi mắt vừa trách:
"Nhan, người thừa sức lực quá nhỉ? Rảnh quá thì luyện tập lại thần chú đi, đừng nghịch ta nữa !~"
Thiên Nhan cười tới vui vẻ, ôm lấy Mị Điệp vào lòng, cười nói:
"Điệp nhi, ngươi xem, Tiểu Cốt đã ngất đi được ba ngày chẵn rồi, bao giờ muội ấy mới tỉnh dậy?"
Thiểm Mị Điệp uể oải đáp:
"Có lẽ là hôm nay, cũng có thể là ngày mai, umk, ngày mốt cũng có thể lắm chứ?.
39
Sau khi Tử Huân Thiển Hạ đi rồi, Thiên Nhan vẫn đứng đó, nhíu mày nhìn theo bóng tím chưa khuất kia. Một lúc, nàng quay lại nói với Bạch Tử Họa:
"Đi thôi, nếu không sẽ chậm chễ mất"
Vốn Bạch Tử Họa định nói với nàng rằng không sao, dù muộn tới mấy thì mấy vị kia cũng đợi thôi nhưng nhìn thấy vẻ nhíu mày sầu khổ của nàng, Bạch Tử Họa lại không nói gì, cùng bước lên đám mây lành mà Thiên Nhan vừa gọi tới.
40
Tiệc Bàn Đào trăm năm mới tổ chức một lần. Dao Trì mênh mang sóng nước, từng đóa sen nở rộ khoe hương, sắc ngạt ngào. Tiên khí lượn lờ quẩn quanh, từng đợt mưa hoa đào xinh đẹp làm người ta có cảm như mộng như ảo.