481 Chẳng lẽ là hiện giờ Sơ Tuyết đã trở về rồi, phát hiện ở trong độc viện kia chẳng còn cái gì nữa? Hay là đã làm chuyện xấu gì khác, bị người khác nhớ thương?Lắc đầu, Tông Thủ giẫm chân đi vào cửa điện tàng kinh lâu.
482 Hiện nay hắn cũng không rầu rĩ về công hiệu của pháp tướng, chỉ cần có thể thành công bước qua một cửa ải khó khăn nhất này mà thôi. Theo Hàn Phương chỉ điểm, đem ‘Chư Thiên Pháp Tướng Chân Giải’, ‘Nguyên Thông Vô Tướng’ và một vài điển tịch về pháp tướng, toàn bộ lấy ra.
483 Lại có vài câu ‘Trừ ám thành minh, vị Như Lai trí tuệ nhật quang chiếu đến tất cả mọi nơi, là người chiếu sáng, không có trong ngoài, không có ngày đêm’.
484 Nói cách khác, người trước mắt này, thật sự là không dùng ngoại lực, chỉ dùng hai năm thời gian, liền từ cảnh giới nhất giai Linh sư, leo tới lục giai Hoàn Dương đỉnh phong!Còn có thể đem huyết mạch Phần Không của Lục gia, thức tỉnh đến trình độ như vậy!Bỗng nhiên trong lúc này, Triệu Yên Nhiên có chút ý hối hận, chỉ cảm thấy liên hệ tâm thần giữa hai người, đã càng ngày càng gấp.
485 Xa xa nhìn lại, phát hiện ở đây đã có hơn hai trăm người, các cứ một phương trong hải dương linh năng. Lấy lục giai đỉnh phong chiếm đa số, thất giai cường giả cũng có hơn mười người, khí tức đều là cường hoành khó lường, đều nhàn nhạt liếc về phía hai người Tông Thủ, tựa hồ đối với đệ tử Thương Sinh Đạo xuất nhập nơi đây, đã là nhìn nhiều quen mắt rồi.
486 Cũng không biết là xảy ra chuyện gì, giờ phút này trên mặt Vĩnh Cầm, tất cả đều là ngượng ngùng ửng đỏ, ở tỏng đôi mắt, càng tràn ngập vẻ tức giận bất bình.
487 Bất quá cái túi linh thú này, cũng không thể bỏ vật chết vào, vật còn sống thì có thể xuất nhập được, thậm chí còn có thể tu hành ở trong đó. Mà trên người Nghĩ đạo nhân, liền có đến hai cái, dùng để chưa Ma Hỏa Tinh Nghĩ, vượt qua Vân Hải, từ trung ương Vân Lục đi đến Đông Lâm.
488 Sau một hồi lâu, Vĩnh Cầm mới lầu bầu nói:- Chúng ta chỉ là muốn lấy lại công bằng cho Huyền Diệp sư điệt ngươi mà thôi. Thiên tư nhân phẩm của Huyền Diệp, ở Thương Sinh Đạo tam tông lục môn, ai mà chẳng biết? Ai mà không bội phục? Những trưởng bối kia hết lần này đến lần khác cũng không phải là không nhìn thấy, lại để ột tiểu nhi vào bên trong đó ở.
489 Về phần tà ma có thể đổi lấy công đức, so với những tinh thú thất giai này còn khó bắt hơn. Phần lớn thân hình là gần như vô hình vô chất, độn pháp hơn người, thấy không ổn, liền kịp thời bỏ chạy, lại khiến cho hai người không biết làm gì.
490 Tông Thủ đã sớm chuẩn bị, trên người chính mình và Tông Nguyên cùng với một đám linh sủng hộ giá, sớm đã gia trì một trương ‘Kim Cương Thủ Thân Phù’, mà ngay cả thất tinh pháp đàn ở dưới chân, cũng là kịp thời đem hơn mười đầu linh mạch liên thông chặt đứt.
491 Mà Lung Ảnh Sư cuàng Yêu Nhãn Ngân Hùng cũng là lộ ra ý phòng bị, hướng Tông Thủ dựa sát vào. Tiểu Kim cũng là đồng dạng, giờ phút này cũng thoát ly cánh tay Tông Thủ, bay vút lên không trug, lại rõ ràng hóa thành một hình rồng, phảng phất như Huyền Hoàng cự long trong truyền thuyết, toàn thân có màu vàng đất, trên người lại có lộ ra vài phần nhàn nhạt long uy.
492 Cho dù là quanh người tỏa ra nhiệt độ rất nóng nhưng lại không có một chút khó chịu nào, một thân giáp xác màu bạc cũng không hề có dấu hiệu hòa tan. Mặc dù bạch diễm hừng hực kia đang ở thế hạ phong nhưng vẫn có thể nỗ lực duy trì.
493 Nhưng nếu như chỉ là thế, còn chưa đủ khiến cho hắn động tâm. Thực lực của linh thú hộ giá cường đại, ngày sau hắn còn có nhiều cơ hội đạt được, không cần phải mạo hiểm, đem ước chừng một phần tư thần thông của mình ký thác vào an nguy sinh tử của nhân hình kiến chúa này!Linh sủng nguy hiểm như thế, dù là sau khi tiếp nhận cộng sinh linh ấn, đã có thể tương đương với cấp bậc thiên sinh hộ giá, hắn cũng không nguyện sử dụng!Trong tâm niệm, dần dần đã có quyết đoán, ánh mắt Tông Thủ cũng càng ngày càng lạnh.
494 Đối với tinh thú mà nói, cái tên thật này, sẽ cùng với ngày sinh tháng đẻ và ấn ký thú tinh ở bên trong, hòa tan vào huyết mạch, cùng thần thông tương liên.
495 Nhìn thần sắc Hàm Hi, giống như là rất căm tức hắn, trong con mắt màu tử kim, thỉnh thoảng có hung mang lóe lên, phảng phất hận không thể một đao chém chết chính mình.
496 Chỉ chốc lát sau, trước mắt của hắn, chính là một nơi rộng rãi. Đây là một mảnh hư không lớn vô cùng, tương tự linh năng như thủy triều, nồng độ so với cái linh hà kia chỉ thua kém một chút mà thôi.
497 Hơi phẩy tay áo một cái, liền đem những vật này toàn bộ bỏ vào trong túi. Tổng cộng hơn một trăm viên, nhưng đều là cực kỳ trầm trọng. Mà túi càn khôn kia tự thành không gian, cũng vẫn có thể thừa nhận được.
498 Trong lòng Tông Thủ và Tông Nguyên thì vẫn còn sợ hãi nhìn về phía sau lưng. Vừa rồi tốc độ chỉ cần thoáng chậm một chút, chỉ sợ là muốn bỏ mình trong tay Xích Hỏa Kim Hoàng rồi.
499 Lập tức trong nội tâm rùng mình, nghĩ ngợi người này, quả nhiên là Đàm Thu trong miệng của Trần Nhu! Thật là chân truyền đời thứ ba không sai. Lại thấy sắc mặt cười như không cười của Tông Thủ, không khỏi càng là âm thần oán giận bối phận cực loạn trong tông môn.
500 Sau đó thời không bích chướng ở chung quanh cũng bắt đầu rung chuyển. Vô số hắc tuyến, không ngừng ở trong linh hải lập lòe. Liền ngay cả đoàn người Tông Thủ đã cách ở cực xa cũng bị ảnh hưởng đến, cũng may là lúc những cương phong và linh bạo lan đến gần bên này đã như nỏ mạnh hết đà.