61 Vô độc bất trượng phu
Edit: Yunchan
***
Mộ Thập Tam thấy đủ loại cảm xúc thoáng qua mặt Hàn Ngâm rồi biến mất, biết rõ lòng cô hiện tại đang rất rối loạn.
62 Phát hiện
Edit: Yunchan
***
Nắng hè oi bức, mặt trời chói chang.
Hàn Ngâm rúc trong bóng râm của lũy trúc, nhóm lên ngọn lửa nhỏ để hầm một vại canh gà.
63 Độc Câu Tình
Edit: Yunchan
***
Hàn Ngâm đã không còn tin vào suy đoán trước đây của mình nữa, mắt liếc qua Tạo Hóa Kim Tiền, gập ngón tay gõ khẽ mặt bàn.
64 Chúng ta bỏ trốn đi
Edit: Yunchan
***
Ghét thì ghét đi, dầu sao Hàn Ngâm cũng chưa từng thấy Tạo Hóa Kim Tiền thích mình bao giờ, nên cũng chẳng sợ làm cho nó ghét hơn.
65 Tà pháp Ma môn
Edit: Yunchan
***
Trăng khuất trong mây, ánh sao lu mờ.
Ngoài tiếng kêu trầm thấp của côn trùng nhịp nhàng như sóng thủy triều, trong Tàng Tịch điện chỉ còn lại một vẻ im ắng.
66 Quyển sách nhỏ thần kỳ
Edit: Yunchan
***
Lúc sắp ra khỏi cửa điện, Mộ Thập Tam phất tay, hàng nghìn con hồ điệp phát sáng bay lũ lượt vào ống tay áo hắn, trong hậu điện lại trở về với bóng tối đặc quánh, sau đó "Kẹt" một tiếng, cửa điện khép lại.
67 Tuyển chọn đệ tử
Edit: Yunchan
***
Bóng đêm yên tĩnh, ngoài cửa hoàn toàn không có dấu vết ai.
Hàn Ngâm ngẩn ra, đảo mắt nhìn thấy bên kia song cửa sổ có ánh sáng, bước lại gần thì phát hiện một con hạc giấy đang đứng trên bệ cửa sổ làm bộ làm tịt rỉa đuôi chải lông, nhìn ngược đời tới nỗi cô phải bật cười, đưa tay ra nhặt.
68 Đặc cách bái sư
Edit: Yunchan
***
Cửu Huyền tuyển chọn đệ tử, tại sao lại có tiên môn khác tham dự, mối nghi hoặc này đã được giải đáp nhờ sự xuất hiện của hai bóng người một đỏ một đen ở đầu sơn đạo.
69 Ngưỡng mộ
Edit: Yunchan
***
Tần Vô Ưu vừa thốt ra câu ấy, Mộ Thập Tam lập tức trở thành tiêu điểm chú ý của mọi người.
Hàn Ngâm cũng dời mắt qua, có lẽ vì cách khá gần, nên cô thấy rất rõ hắn vẫn đang tựa hờ vào ghế với dáng vẻ lười biếng, nhưng chân mày nhướng khẽ, bên môi nhếch lên nụ cười chế giễu.
70 Một ý niệm
Edit: Yunchan
***
Tâm trạng của Hàn Ngâm hỗn loạn trong chốc lát, nhưng cô đã tỉnh táo lại ngay lập tức.
Cô nghĩ mình là ai!
Cô chỉ là một bé gái mồ côi từ nhỏ đã lang thang đầu đường, vùng vẫy sinh tồn trong thực tế tàn khốc mà không từ thủ đoạn, không phải thiên kim khuê tú cơm no áo ấm, được cưng chiều từ bé, có thể dựa vào tú lâu thương hoa khóc nguyệt!
Phải, đây chính là nguyên nhân, cô hệt như con thao thiết tham lam rất nhiều thứ, ví như sự quan tâm che chở của người khác, và cả tình thân tình bạn mà gần như cô chưa bao giờ nếm trải, thế nhưng cô luôn tự nhắc nhở bản thân, có vài thứ trong đó cô tuyệt đối không thể muốn, thậm chí ngay cả lây nhiễm cũng không thể!
Vài thứ ấy chính là —–
Đa sầu đa cảm, xót xa tự thương thân!
Thứ trước sẽ khiến cô mềm yếu, mất đi sự hờ hững kiên cường, còn thứ sau sẽ khiến cô cảm thấy ghê tởm! Chỉ người ăn no hết việc mới có thời gian rảnh để tự thương thân, còn cô có rất nhiều chuyện phải làm, tuyệt đối không nên phí sức lực và sinh mạng vào chuyện nhàm chán tự hủy hoại bản thân cỡ này.
71 Đừng mà sư tỷ!
Edit: Yunchan
***
Chuyện Mộ Thập Tam nhận đồ đệ đã tạo nên cơn địa chấn rúng động Cửu Huyền, ai nấy đều đoán rằng, đầu óc Tần Vô Ưu có bệnh.
72 Chân trần đối diện
Edit: Yunchan
***
"Hàn Ngâm, đừng trốn, muội lăn ra đây cho ta —-"
Đến khi chạy đi thật xa rồi, Hàn Ngâm vẫn còn nghe được tiếng rít gào của Vân Sơ Tâm, tim thót lên, trốn càng nhanh hơn, có điều phải trốn tới đâu đây? Đây quả là một vấn đề hao tâm tổn trí, vì mọi ngôi nhà ở trên Tập Hạc phong đối với Vân Sơ Tâm đều là vô dụng, tới đống thư tịch và mẫu khắc chữ bảo bối của Lệ Thanh Hàn cô còn dám làm rối nữa là.
73 Khiêu khích
Edit: Yunchan
***
Câu này của Mộ Thập Tam hệt như một tia sáng lóe lên trong đêm tối, làm Hàn Ngâm mừng rỡ như điên.
Suýt chút nữa thì cô đã nhào lên ôm hắn thật chặt, nhưng vừa ngẫm lại, sư tỷ bị phạt cô còn tươi hơn hớn thế này, hình như không được phúc hậu lắm, do đó cố gắng kiềm chế cơn kích động, chớp chớp mắt, nặn ra vẻ mặt bi ai, lặng lẽ nhìn Vân Sơ Tâm, lặng lẽ truyền cho tỷ ấy tình đồng môn dù lòng muốn giúp nhưng lực không đủ.
74 Quỷ hay người tí hon
Edit: Yunchan
***
Sọt cua chết, Lạc sư huynh.
Mộ Thập Tam đi rồi, Hàn Ngâm đứng giữa hai đàng mà than thầm trong lòng: Quả nhiên thiên đạo tuần hoàn, báo ứng ngay trước mắt!
"Còn chưa đi?" Lạc Vân Khanh mím chặt môi, quay người đi trước.
75 Sư thúc bảo trọng
Edit: Yunchan
***
Hàn Ngâm đấu mắt với Thổ Linh trư cả buổi trời.
Cô đang phân vân, nên hỏi heo mùi vị thế nào, hay là nhào tới ôm heo khóc rống, nói Mộ sư thúc ngài chết thật là thảm!
Đương nhiên, Mộ Thập Tam ở trong lòng cô luôn là sự tồn tại bí hiểm, cô còn ôm chút hy vọng, nhủ bụng người tốt đoản mệnh, người xấu sống ngàn năm, còn loại dị nhân khiến cả người tốt lẫn người xấu phải đi đường vòng như hắn, không lý nào lại chết đoản hậu thế này được.
76 Tiên khí tung hoành
Edit: Yunchan
***
Nếu như nói Hàn Ngâm ở trong giới tu tiên chỉ là nửa thùng nước lắc lư, cái gì cũng mù tịt, thì khi đến dưới chân núi, cô lại như cá gặp nước, thành thạo hoạt bát hẳn lên, còn người cái gì cũng mù tịt, lại biến thành Lạc Vân Khanh.
77 Hữu duyên đi đâu cũng tương phùng
Edit: Yunchan
***
Hồ Khản luôn rất sợ chết, nhưng lúc này bị đánh lại không nén giận, siết nấm đấm thụi vào mặt của hán tử trung niên, trúng ngay sống mũi, đánh tới nỗi hắn vẹo đầu, mũi tê rần, chảy ra hai dòng máu mũi.
78 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Muội cách xa ta ra một chút.
79
Truyền thuyết
Edit: Yunchan
***
Tòa thôn này cách thành Thiên Thù không xa, tên là Tống Trang, nghĩa hệt như tên, gần hai mươi nhà định cư ở đây phần lớn đều họ Tống.
80
Tà ma xinh đẹp
Edit: Yunchan
***
Hàn Ngâm suy nghĩ một lát, rồi lấy phi kiếm ra nhảy qua cửa sổ, núp dưới cửa sổ của căn phòng sát vách.