21 Thời gian cứ trôi hoài chẳng nghỉ. Ngày của"Lễ hội đầu Đông" đã tới. Vy ngồi trong lớp chuẩn bị lời thoại. Mấy bữa nay, mọi người ráo riết chuẩn bị mọi thứ thật tươm tất, nhìn ai cũng có vẻ mệt mỏi nên nếu lần này diễn ko xong thì thật có lỗi với mọi người.
22 Vy dừng chân. Trong vô thức, cô đã đi tới nơi tràn đầy những kỉ niệm của 2 người. Giờ, cô chẳng còn biết tìm cậu ở đâu nữa rồi. Bước chân cô lạc lõng tìm về phía những bông lau đang thì thầm cất lên bài ca của gió.
23 Lớp 10 trở lên hỗn loạn, Mọi người trong lúc đang lo cuống hết cả lên thì Vy bỗng dưng lại biến mất giữa chừng. Thật bực mình con bé này!!!! Hoàng Thái Trân, Tổ trưởng Tổ Văn Nghệ lên tiếng:- Bây giờ ko còn thời gian để bàn tán những chuyện đó đâu, chúng ta phải mau tìm ra 1 người có thể thay thế Vy mới được_ Quả là tác phong của 1 kẻ chỉ huy, cô bé mau chóng ổn định được các phần tử trong lớp, rồi quay sang nhìn Khánh Du- Hải Đăng, cậu có ý định sẽ chọn ai làm Công chúa ko hay để cả lớp bỏ phiếu chọn???- Tôi muốn.
24 Ánh hoàng hôn yếu ớt đầu đông dịu dàng dần sau những cành cây gầy guộc thiếu lá. Buổi lễ đã kết thúc. Châu Giang gần như kiệt sức sau màn "chụp ảnh kỉ niệm" mà đáng lẽ ko có trong buổi lễ.
25 Chúng ta trở lại Paris với những cơn mưa phùn gió bấc và đôi khi là những bông tuyết đậu trên những mái nhà cổ kính. Lam bước ra phố. Phố vắng quá!!! Gió thổi qua khiến cô se lạnh.
26 Hoàng hôn dần ẩn mình sau những tán lá xanh rờn của sân trường The Nobility. Sân trường lặng ngắt, mọi người đã về từ lâu, chỉ còn lại hai người, một nam_một nữ.
27 Một sáng đầu đông trong veo của ngày Chủ Nhật bên Paris yêu dấu. Phố dài thật dài và lòng người buồn thật buồn. Lam lặng lẽ bước từng sải dài, bước chân uể oải.
28 Một sáng đầu đông trong veo của ngày Chủ Nhật bên Paris yêu dấu. Phố dài thật dài và lòng người buồn thật buồn. Lam lặng lẽ bước từng sải dài, bước chân uể oải.
29 Ánh mặt trời dát lên những con đường quen thuộc của Paris một màu bàng bạc. Paris vẫn như vậy, vẫn thật quý phái và xinh đẹp. Chẳng ai có thể tưởng tượng được sự kinh khủng của vụ khủng bố mà Paris vừa trải qua.
30 Nhà thờ lặng ngắt. Chỉ có hai con người, hai cái bóng lặng lẽ đang thì thầm nói gì đó với Chúa. Chúa đang lắng nghe họ. Mọi thứ xung quanh dường như ko gây ra một tiếng động nhỏ, chỉ có tiếng gió khẽ lùa vào thì thầm ghé vào tai Chúa điều gì đó.
31 Từng dòng người thưa thớt qua lại trên con phố nhỏ đổ ra lòng Hà Nội. Vy mỉm cười hạnh phúc ngồi sau chiếc xe đạp mà Thiên cầm lái. Họ là cặp đôi hạnh phúc nhất trên con phố nhỏ ấy.
32 "Một sáng đầu năm với từng cơn gió nhẹ hiu hắt và làm mây dịu dàng trôi qua, trôi lại như đang lau cho màn trời thêm sạch, thêm sáng. Tôi đang trong thư viện của trường và viết những dòng chữ bâng quơ.
33 Mọi việc ở Paris vẫn xảy ra bình thường như bao ngày khác. Nắng vẫn nhè nhẹ trôi lơ lửng trên bầu trời xanh thẳm. Chẳng ai hay biết ở một cây cầu cạnh con phố xinh đẹp ấy đang xảy ra một vụ tai nạn.
34 Nguyên đứng bất động trước ô kính nhỏ nhìn vào phòng bệnh nhân. Đã nửa tiếng đồng hồ trôi qua kể từ lúc người phụ nữ trong căn phòng này được chuyển từ phòng cấp cứu qua đây.
35 Châu Giang bước nhẹ trên con phố dài. Con phố đông vui và náo nhiệt nhưng lại khiến cô cảm thấy lạc lõng và càng cô đơn. Mọi người đang vui vẻ thế kia cớ sao cô lại buồn???? Một nỗi buồn ko tên nhưng lại da diết, đeo bám cô ngày đêm.
36 Châu Giang đang ngồi trong lớp nhưng tâm trạng lại đang vương vấn ở một góc phố nào đó. Cô bé ko thể tập trung được. Hình ảnh và cử chỉ nhẹ nhàng, ân cần của anh chàng ngoại quốc ki cứ ám ảnh trong đầu óc cô.
37 Châu Giang chống cằm ngồi lặng thinh trong phòng học. Cơn sốt khó chịu đã đi qua nhưng cô bé vẫn ko ổn chút nào. Hy vọng càng nhiều thì thất vọng mà cô bé nhận lấy cũng thật nhiều.
38 "Tùng. . . . . . . . . . tùng. . . . . . . . . tùng. . . . . . . . . . . . " Tiếng trống đầu thu ngân lên, vang vọng và trong trẻo. Một năm học mới lại bắt đầu với biết bao niềm tin và hi vọng.
39 Khánh Du đi dọc theo hành lang. Khuôn mặt cậu ửng đỏ và trên trán đẫm mồ hôi. Cậu vừa chạy thang bộ lên. Dạo gần đây, cậu ko đi thang máy nữa. Ko hiểu sao lần nào cậu vào thang máy cũng đụng mặt với gã nước ngoài ngốc nghếch kia.
40 Khánh Du bước vào lớp. Lạ quá!!!!! Một, hai, ba, bốn,. . . . Bàn của cậu ở kia!? Sao lại có một cô gái đang ngồi ở đó???? Cô gái ấy là ai???? Cô ấy trước đây chưa từng học ở lớp này.