Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tặng Quân Rượu Độc, Tiễn Quân Ra Đi Q.3 - Chương 37: Chương 37

Chương trước: Q.3 - Chương 36: Chương 36



Đến lúc đứng trên đài, Thanh Vân mới sực tỉnh.

Hoảng sợ túm tay áo Mai Vũ: “Mai Vũ, ta không thể.”

Mai Vũ nhỏ giọng nói: “Không phải sợ.”

Sợ cũng vô dụng thôi, dù sao ngươi cũng đã bị ta túm lên rồi.

Thanh Vân liếc nàng.

Chắc chắn nàng đang nghĩ rằng: Sợ cũng vô dụng thôi.

Nhìn đám người vui vẻ reo hò và trầm trồ khen ngợi dưới đài, cũng gương mặt tươi cười của Mục Vô Ca và Hoa Tử Nguyệt.

Lòng Thanh Vân hơi khẩn trương, lại hơi vui sướng.

Cảm giác như được bay lên chín tầng mây, dù hơi buồn vẫn thật kích động.

Nàng thích cảm giác này.

Nháy mắt với Mai Vũ, khóe miệng Thanh Vân khẽ cong lên, nhỏ giọng nói: “Ta chỉ phụ trách vẽ thôi nha.”

Mai Vũ vui vẻ: “Được, cứ giao cho ta.”

Mai Vũ tiến lên mấy bước, nắm dải lụa kia thắt vào hông, hai tay cầm dùi trống, nói với người tấu nhạc: “Làm phiền nhạc công đánh một đoạn >.”

Xoay về phía người xem dưới đài, lớn tiếng nói: “Đêm nay Giang Nam, sung sướng vô ngần. Giai nhân tài tử, trao đèn đưa duyên. Nay Vũ xướng khúc < đông="" phong="" lâu="">> này, mong người hữu tình sẽ thành đôi lứa!”

“Hay! Hay lắm!”

Một dàn trầm trồ khen ngợi.

Mai Vũ bày tư thế.

Tiếng nhạc vừa vàng liền bắt đầu múa.

Hoa Tử Nguyệt và Mục Vô Ca cùng kinh ngạc thán phục.

“Cũng làm được nhiều thứ ra phết nha.” Mục Vô Ca nói.

“Đúng vậy, đầu năm nay thôn cô cũng phải ‘có nghề’ mới kiếm cơm ăn được đấy.” Hoa Tử Nguyệt than.

Khóe môi Mai Vũ nhếch lên, nhẹ giọng mở miệng.

Một khúc < đông="" phong="" lâu="">>, thi nhân tài tử một phương say mê.

“Thiên lý tống quân tu nhất biệt, thập lý trường đình tửu nhất bôi

Tam ngôn toái ngữ nhàn ngôn, quân khả tri cú cú trù trướng

Tây quan ngoại thủy noãn hoa khai, đẳng minh niên thảo trường oanh phi

Thư sinh y cựu mang lục, na nhất cá hoàn năng tri quy

Xuân nhất thứ, hựu thị nhất niên.

Đào hoa xuân dạ tương phùng thủy

Đông thì hội phủ biệt viện hồng.

Do ký đắc, đương niên đông phong lâu lý sơ tương kiến

Hồng đậu chử tửu nhân dịch túy

Đạo như kim, đông phong lâu lý lưu đông phong

Hoàn vấn năng phủ tái lưu quân…”

(Tạm dịch:

Đưa quân ngàn dặm đợi biệt ly, đình dài mười dặm rượu một chén

Ba lời bốn tiếng nói chơi, chăng quân có biết những điều buồn lo

Nơi cửa Tây nước tan hoa nở, chờ năm tới cỏ lớn oanh bay

Chàng thư sinh vội vàng bận rộn, vừa đi có biết ngày quay lại

Một xuân cũng là một năm.

Đêm xuân hoa đào lại gặp nước

Ngày đông hồng rực biệt viện hương

Còn nhớ, năm ấy vừa gặp Đông Phong lâu

Đậu đỏ ủ rượu người ngà say

Giờ đêm nay, Đông Phong lâu chỉ còn gió đông

Hỏi

Loading...

Xem tiếp: Q.3 - Chương 38: Chương 38

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Trốn Hôn: Chạy Không Thoát!

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 9


Quán Cơm Đêm Khuya

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 32


Mưu Đồ Làm Loạn

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50