Tấn Công Ngược Thành Phi Chương 14: Chương 13
Chương trước: Chương 13: Chương 12
Editor: Tử Sắc Y
Mấy ngày nay Trang Như Mộng đều nghĩ làm sao để tránh khỏi bị người khác tính toán, bảo vệ người nhà một mảnh an bình, về phần vu quy của mình, sau khi biết Lý Duệ Khiêm dùng mọi cách để lợi dụng nàng, nàng đã sớm hết hy vọng với tình yêu. Nàng chưa từng bao giờ nghĩ đến mình sẽ gặp phải tình huống này, mặc dù Bạch Tử Hàm vẫn đối xử với nàng trước sau như một rất rất tốt, nhưng nàng cũng nhớ rõ, sau khi kiếp trước Liễu di qua đời bọn họ đã dần dần không còn thăm viếng.
Nàng nhớ khi đó mình để ý đến Tử Hàm ca ca, nàng biết sau khi Liễu di qua đời Tử Hàm ca ca sẽ rất khó chịu, cho nên mỗi lần nàng đều lặng lẽ cảm nhận nỗi ưu thương của hắn. Nhưng cuối cùng nam nữ cách biệt, với lại sau khi Liễu di qua đời nàng không giao tiếp với những người khác ở Bạch phủ, cho nên số lần nàng có thể đến Bạch phủ càng ngày càng ít. Cho đến không lâu sau Bạch phủ nghênh đón nữ chủ nhân mới, cháu ruột của huyện chủ An Khang Đường Vương, từ đó về sau Bạch phủ liền không cho người Trang phủ bước vào cửa, mà Bạch Tử Hàm cũng đi đến quân doanh sau ngày đại hôn của cha, ngay sau đó Lý Duệ Khiêm xuất hiện trong sinh mệnh của nàng. . . . . . Nghĩ tới ký ức đã bị phủ bụi thật lâu đó, Trang Như Mộng thoáng như đã tỉnh.
Vừa nhấc nửa mắt, nhìn Kinh Thi trong tay trong lòng Trang Như Mộng không thể yên tĩnh. Nàng không dám đánh cược, cũng không muốn đánh cuộc.
Xe ngựa đến cửa chính của Trang phủ, có kiệu mềm ở bên chờ. Nhìn thấy ma ma thô sử cung kính đứng ở trước mặt, Trang Như Mộng không khỏi day day huyệt thái dương. Khó trách Trang phủ bị nhiều người nhìn chằm chằm như thịt béo như vậy, hành động như vậy quả thật là quá mức chướng mắt. Thử nghĩ sâu xa xem, trong kinh đô có phủ đệ rộng lớn, người ta tuỳ lúc có thể dùng kiệu mềm thay đi bộ, lại biết có mấy người? Về thân phận không phải là quan quý tộc càng không phải là hoàng thân quốc thích, chỉ là một Thương Hộ trung bình mà Trang phủ có thể có được phú quý như thế, sao có thể không khiến người thèm thuồng?
Mặc dù biết những tệ hại này, Trang Như Mộng cũng biết nếu dựa vào tình huống trước mắt, cho dù có muốn thay đổi tất cả thì không thể nghi ngờ gì chính là khó hơn lên trời. Chỉ là nghĩ đến người mình quan tâm, coi như có khó hơn nữa thì nàng cũng phải dũng cảm xông lên trước. Trang Như Mộng hít sâu một hơi, sau khi hành lễ với Trang lão phu nhân liền ngồi lên kiệu mềm, phân phó cho ma ma thô sử khiên đến Toái Ngọc hiên.
Đến Toái Ngọc hiên, còn chưa bước vào trong nhà thì Trang Như Mộng đã nghe thấy từng đợt mùi thơm. Bụng của nàng, cũng tức thời kêu lên. Nhìn thấy ánh mắt trêu ghẹo của Linh Tê, gương mặt Trang Như Mộng không khỏi đỏ lên.
Nha hoàn đang đứng chờ ở cửa, vẻ mặt không biến sắc vén rèm, Trang Như Mộng liền cất bước vào phòng. Trang phu nhân sớm đã biết được tin tức xuống giường, chờ khuê nữ mình đến. Nhìn thấy nữ oa vào nhà, trên mặt Trang phu nhân tràn đầy nụ cười từ ái.
Trang Như Mộng nhận lấy lò sưởi ấm tay Triệu ma ma đưa tới, trước xua đi hơi lạnh trên tay, mới cười ha hả đi lên, "Mộng nhi thật đúng là có lộc ăn, mới đến liền thấy được đồ ăn ở nơi này của mẫu thân."
Trang phu nhân đưa tay gõ một cái lên trán của nàng, "Cái nha đầu này, còn lo sợ lúc quay về đồ tốt cho ngươi sẽ vơi đi sao? Mới vừa nãy viện trước có truyền lời nói ngươi quay về, cho nên ta mới gọi phòng bếp chuẩn bị bày cơm."
"Mộng nhi cũng biết mẫu thân vô cùng lo lắng." Trang Như Mộng vừa nói xong, nhu thuận cọ cọ trên người Trang phu nhân. Phải nói lúc vừa sống lại, lúc nàng làm nũng với mẫu thân nàng còn có chút ý không tốt. Nhưng mấy ngày trôi qua, được mẫu thân thương yêu và bảo vệ, đã sớm khiến cho nàng dạng người trải qua đủ mọi sự tính toán ở kiếp trước, một chút khó chịu và ngăn cách sau khi sống lại cũng sớm đã biến mất không còn tăm tích.
Chỉ thấy Trang Như Mộng nâng hai má phấn nộn, ngọt ngào cười một tiếng với Trang phu nhân, rồi lôi kéo mẫu thân cũng đi đến bên cạnh bàn dùng cơm.
Hai mẹ con dùng xong bữa tối, Triệu ma ma liền phân phó người thu dọn chén đũa rồi ra hiệu cho nha hoàn đang hầu hạ trong phòng rời khỏi, sau đó đóng cửa rồi đứng ở trước cửa canh chừng. Nhìn thấy cửa lớn được đóng chặt, Trang Như Mộng rất hài lòng với Triệu ma ma.
Trải qua giữa ngày sau khi nói chuyện với khuê nữ Trang phu nhân đã suy nghĩ rất nhiều, hơn nữa Triệu ma ma còn ở một bên nhắc nhở nàng mới đột nhiên phát hiện, trước kia là do mình nghĩ sai quá mức. Cho dù nàng chướng mắt thủ đoạn tam phòng, nhưng đang ở hậu trạch, có lúc hành động né tránh ngược lại sẽ khiến cho những người khác cảm thấy mình mềm yếu có thể bắt nạt. Lần này tam phòng,

Xem tiếp: Chương 15: Chương 14