21 Chương 20: NGUỒN GỐC LỜI NGUYỀNBầu không khí ngột ngạt kết hợp với sự xuất hiện và biến mất của ông trẻ khiến mọi người chán nản vô cùng. Họ đều không thể tin nổi Tiểu Ngư đáng yêu kia lại không phải là người.
22 Bốn người đưa mắt nhìn nhau rồi quyết định quay về nhà Tiểu Ngư lấy hành lý lên đường. Về tới nơi, không thấy Tiểu Ngư đâu, họ đành lấy hành lý rồi đi ngay, không kịp tạm biệt thằng bé bởi thời gian không cho phép họ chậm trễ.
23 CHƯƠNG 21: THAY ĐỔIChiếc xe lướt nhanh trên đường, không ai biết phải đi đâu nữa, họ không còn tâm trí để nghĩ nhiều chuyện đến thế; người nào cũng nghiêng nghiêng ngả ngả trên xe; vấn đề cần quan tâm bây giờ là làm sao nhanh rời khỏi nơi này, càng xa càng tốt.
24 Viên Không sư thái giải thích:- Đứa bé này khi sinh ra đã có một khả năng đặc biệt. Bố mẹ nó chết do tai nạn giao thông lúc mới lên bốn tuổi. Ba ngày sau, có người nhìn thấy nó đang chơi đùa với hồn ma của bố mẹ nó trong nhà trẻ.
25 CHƯƠNG 22: TRỞ VỀ THÀNH PHỐTần Cẩm nặng nề rơi xuống đất. Vừa mở mắt ra, cô thấy bé gái đang chắp tay, trên tay cô bé là sợi dây đỏ được buộc thành vòng tròn để giữ cánh cửa thời gian.
26 Lục Tử Minh rút súng ra, chĩa vào mụ ta rồi đe doạ: "Đừng lại gần, nếu không tôi bắn đấy!"Mụ ta cười rồi lùi về phía sau. Mụ ta bị hút vào chiếc gương.
27 Chương 23: NHẬP HỒNVề tới thành phố, người nào lại làm việc người đó. Mọi người yêu cầu Tần Cẩm chuyển sang ở với Thi Thi để cùng chăm sóc cho nhau tốt hơn.
28 Chương 24 - TIẾC THƯƠNG NGƯỜI ĐÃ KHUẤTVừa sáng tinh mơ, mới mở mắt Tần Cẩm đã thấy một bóng trắng đứng ở đầu giường. Cô kinh hãi, định thần nhìn lại thì ra là Thi Thi.
29 Chương 25 - CHỜ ĐỢITrong đám tang Thi Thi, ba người đều không khóc bởi họ đã quá đau đớn rồi. Lục Tử Minh cứ thẫn thờ như người mất hồn ngồi bên bình tro.
30 Mụ mo cười ré lên rồi nói:- Mày tưởng mày giỏi lắm hay sao? Tại sao mày lại mù thế?Chúng mày không có sức mạnh của Tứ tướng. Gần đây, tao đã sai CA BĂNG đi theo chúng mày; nó phát hiện chúng mày chẳng có sức mạnh nào cả.
31 Lục Tử Minh cũng vội chui vào lồng vàng, nhưng một sức mạnh vô hình đẩy anh ra. Kha Lương vừa vào, liền chạy bổ tới bên cạnh mụ mo đã bị ông nội trói chặt.