21 "Cậu có một giọng hát thật hay. Giờ tớ mới biết đấy. "
Minh ngồi xổm bên cạnh Quyên, mỉm cười.
"Lâu lắm rồi tớ không hát. Hôm nay có cậu cùng hát, tớ rất vui.
22 Trời dần chuyển sang màu đỏ rực lửa như một cái lò thiêu. Phía Tây, người ta có thể nhìn thấy những vệt mây xanh xanh xen lẫn giữa màu hồng, màu đỏ, màu cam được tạo ra từ hình tròn lóa mắt đang dần đắp chăn đi ngủ, nhường lại lãnh địa của mình cho chị Hằng Nga.
23 "Tôi cần cô giúp. ".
Bóng dáng người con gái vẫn mờ ảo, Quyên không thể nhìn rõ mặt người đó. Không thể nói, không thể cử động, lại phải cố gắng duy trì không để mình bị rơi vào giấc ngủ đã được sắp đặt sẵn, Quyên chỉ có thể nghe tiếp.
24 Quyên dường như không nghe thấy lời nói của con quỷ nữ, cô hỏi lại.
"Cô vừa nói gì?"
Giống như một lời nói bông đùa, tính chân thực của nó bằng không.
25 ". . . Tôi muốn nói rằng, nếu như cô không giết Trịnh Châu Mẫn, vậy thì cô phải đem chính mạng sống của mình ra để thế chỗ cô ta!"
Con quỷ nữ cợt nhả với giọng điệu nửa đùa nửa thật.
26 Ngày mới bắt đầu với những tia nắng đầu tiên chiếu rọi qua cửa sổ, hắt lên gương mặt yên bình đang ngủ của Quyên. Câu chuyện đã xảy ra đêm qua sẽ chỉ có mình cô biết, và nó sẽ không có ai biết được nữa.
27 "Em đã chết rồi. "
Cô bé lúng túng nói, ánh mắt sợ sệt.
Quyên lấy lại bình tĩnh, rồi hỏi một cách chắc chắn.
"Em nói mình đã chết rồi?"
"Ừm.
28 "Mẹ Hoa mất tích khi nào ạ?"
"Con gái bà đã mất tích gần mười năm nay rồi!"
"Không có ai chịu giúp bà sao ạ?"
Ý Quyên ở đây là nói tới công an và các cơ quan chính quyền.
29 Kia là ai?
Quyên khẽ mở mắt, để không gây ra tiếng động không cần thiết, cô bé nằm im lìm giống như ngủ rồi. Một bóng trắng lờ mờ lướt qua, nó khẽ khàng mở cửa rồi đi ra ngoài.
30 "Đây là cái gì?"
Quyên thấy một thứ tròn tròn màu vàng, bên trên có khắc mấy chữ hình như là "MM".
Nhẫn sao?
Đây có lẽ là một chiếc nhẫn làm bằng vàng ròng, nhưng hai chữ MM thì khá là mờ.
31 Chiếc nhẫn bị nguyền rủa sao?
Quyên hơi bất ngờ với câu chuyện mà ông bác ngồi đối diện kể. Nếu như vậy thì đúng là chiếc nhẫn này có vấn đề? Nhưng lỡ như người đàn ông này dối trá thì sao, muốn lấy chiếc nhẫn này nên mới bịa ra một câu chuyện hoang đường như thế chứ? Cũng có thể là như vậy thật, nên Quyên nhìn ông bác già một cách bán tín bán nghi.