Ngồi bệt xuống bãi cỏ ven bờ xong, Sơn Du thích thú dùng chân nghịch nước. Làn nước âm ấm mà Sơn Du cảm nhận được, làm cô bé liên tưởng đến tình người dân quê.
Ngồi cắn móng tay suy nghĩ miên man, Lâm Uyên mơ màng. Cô mơ về một nơi đầy hoa hồng. . . và cô là một nàng công chúa thật kiêu sa đang khoác trên mình một chiếc áo lộng lẫy sắc màu.