Tôi là Bêtô được Nguyễn Nhật Ánh kể với ngôn ngữ của nhân vật chính, tức là ngôn ngữ của trẻ. Chứ không phải là ngôn ngữ của một người kể nào đó ở ngôi thứ ba chắc chắn sẽ làm cho truyện vừa dài ra, vừa khô đi mà không chứa nổi mọi chuyện tươi xanh của cuộc đời.
Với nhiều người, mỗi lần dọn nhà là một lần vất vả. Nhưng với Kha, dịp này luôn là một niềm hạnh phúc vì bố Kha giữ chức vị lãnh đạo trong cơ quan nhà nước nên “chuyển nhà” nghĩa là bố được thăng chức và được cấp cho một căn nhà rộng hơn, khang trang hơn căn cũ.
Truyện dài đặc sắc nhất của Nguyễn Nhật Ánh. Tập truyện được sinh viên học sinh rất đỗi say mê. Bởi sự dí dỏm, bởi tình người, bởi những hình ảnh rất học sinh, rất áo trắng.
Hãy mua sách ủng hộ tác giả nhé các bạn. Con Mận là con gái, nửa đêm tự nhiên chạy ra ngủ chung với tôi, chắc nó ngượng lắm. Mặc tôi huyên thuyên, nó không nói gì.
Trước nay, ba tôi vẫn thường để ý đặc biệt đến cách ăn mặc của tôi. Không hiểu nghe lỏm được ở đâu, ông cứ đinh ninh chuyện quần áo luôn luôn liên quan chặt chẽ đến tính khí con người.
Dưới sân, các cầu thủ Hải Quan ôm nhau. Trên khán đài, thằng Tân ôm mặt. Sự huyên náo bùng nổ và lan truyền trong đám đông không thua gì lúc nãy. Nhưng trên các gương mặt, niềm vui và nỗi buồn đã đổi chỗ cho nhau.