Một vương gia ưu tú với vẻ ngoài rất cao to lịch lãm được rất nhiều nữ nhân ngưỡng mộ nhưng anh chỉ một lòng một dạ với một mình cô, nhưng cô không hề yêu hắn.
Có hai nữ nhân đồng thời tới cửa tự xưng là vị hôn thê của Đông Phương Ngạo hắn. Một trong số đó là người thiếu nữ mà trước kia hắn đã ra tay cứu giúp.
Trà trộn vào phủ quan để báo đại ân cho một người, với thân phận là nữ tì, ngày qua ngày cô hầu hạ bên cạnh hắn, đã yêu hắn từ khi nào và Không Thể Ngừng Yêu.
Này. . . . . . Là thiên duyên tốt đẹp mà ông trời đắc biệt ban thưởng cho hắn sao? Mĩ cô nương này lúc trước sợ hắn đến tránh rất xa, Nhưng lại ngoài ý muốn trở thành ngốc tử! Mặc kệ ngày kia nàng khôi phục thần trí có thể hay không oán hận hắn, Mặc kệ nàng đã có hôn phối với người ta, Hắn nhất định muốn nàng ! Nàng là tiểu thê tử thân ái của hắn, là đối tượng hắn nhận định, Chẳng sợ cưới ngốc thê sẽ bị người trong thiên hạ giễu cợt, hắn nhất định phải bảo hộ nàng! Xem nàng dính hắn như thế, ỷ lại hắn như thế, Hắn khó kìm được chỉ biết thể hiện ôn nhu đối với nàng.
Khá lắm , lợi hại lắm tiểu oa nhi. Nhưng lại một hồi công phu liền lấy lòng những người thủ hạ thân cận hắn bên người. Một khi đã như vậy, hắn cũng đừng làm cho bọn họ thất vọng, Đem nàng mang về.