Cô độc, thẳng đến khi chết. . . . . . Ta nói: “Vũ Văn Sở Thiên, tại sao không dám thừa nhận ngươi yêu ta? Ngươi ngay cả chút dũng khí này cũng ko có sao?”Hắn nhìn ta, mười ngón tay run rẩy.
Bốn năm trước, quá khứ hạnh phúc của Diêu Băng Vũ đã kết thúc vào năm cô hai mươi mốt tuổi, kết thúc vào ngày cô tự tay đẩy Trần Lăng – người con trai cô yêu thương nhất về bên người con gái khác.
Nguồn tác phẩm: http://lilicious14. wordpress. comHàn Mạt Mạt, từ năm 8 tuổi đến năm 18 tuổi, cả cuộc sống của cô chỉ biết có anh, cần anh, theo anh, vì anh… Nếu đó không phải là tình yêu, phải chăng Mạt Mạt sẽ không cần đau lòng thêm nữa? Khi nhận ra tình yêu trẻ thơ của mình đối với anh chỉ là gánh nặng, cô đã quyết định buông tay, rời xa sự che chở, ấm áp của anh.