41 Không khí đêm đông lạnh đến buốt người. Gió từng cơn vuốt vào mặt. Tuy nhiên trên khắp phố lớn ở Phượng đô không ngõ ngách nào thiếu bóng người cùng tiếng vui cười rôm rả.
42 - Khốn kiếp!Vừa thấy tên thủ lĩnh bọn thích khách chém bị thương cánh tay Huyết Tử, Trịnh Phi Vũ liền gầm lên lao đến. - Người ta đặt cho Huyết Tử cái danh Tà nữ còn Trịnh Phi Vũ ngươi là Yêu vương, hôm nay yêu tà kết hợp, bọn ta biết phải vui hay buồn đây?Hắc y nhân gắng gượng đỡ một kiếm lực cực mạnh của Trịnh Phi Vũ, lên giọng cười.
43 Buổi sớm mùa đông lạnh giá, ánh sáng tuy không rọi qua được tấm rèm giường dày nhưng vẫn làm bừng cả căn phòng. Huyết Tử hơi động người nhưng toàn thân đơ cứng như bị bó chặt.
44 Vào khoảnh khắc Huyết Tử gãy lên dây đàn đầu tiên, toàn thể nhân có mặt đều bất giác đình chỉ mọi hoạt động. Trong cái rét đêm cuối đông, những sợi nhạc như suối róc rách luồn qua từng kẽ không khí, đôi lúc nhẹ nhàng tựa lông tơ quét qua tâm hồn, đôi lúc lại mạnh mẽ khiến người nghe tràn đầy sức sống.
45 Đông qua xuân tới, thời gian trôi nhanh vùn vụt, chớp mắt đã qua hai năm dài. Một cái Tết đoàn viên nữa lại sắp về với mọi người. - Trịnh lão đại, lâu quá không gặp!Một gã to con râu ria xồm xoàm vừa bước vào cửa đã oang oang chào.
46 Vũ Nhi: *5 tuổi* “Phụ thân, sao người lại đặt con là Vũ Nhi?”Phi Vũ: “Vũ trong Phi Vũ, Nhi trong Tịnh Nhi. ”Vũ Nhi: “Nghĩa là hạt mưa nhỏ phải không ạ?”Phi Vũ: “Không, là đôi cánh nhỏ, “vũ” cũng được hiểu là chim, bay bay như vầy nè!” *dang tay miêu tả* “Phụ thân và mẫu thân muốn con sau này xinh đẹp như chim nhỏ, tự do bay lượn.