61 Mạc Yên Nhiên có chút giật mình khi nhận được tin Phong Giáng Bạch bị biếm đến tần vị, chỉ một đêm nàng ta đã từ vị trí tứ phi rớt xuống, thậm chí còn không có phong hào, nghĩa là thấp hơn nàng nửa cấp.
62 Rực rỡ tím hồng đã thành bụi, tiếng quốc văng vẳng gọi hè sang. Mạc Yên Nhiên đang nằm trên ghế dài ngủ say sưa, Thẩm Sơ Hàn vốn ngồi cạnh xem tấu chương, thấy nàng ngủ hơi toát mồ hôi liền nhíu mày cầm một quyển sách đi tới ngồi bên cạnh nàng, tự mình quạt cho nàng.
63 “Mạc Yên Nhiên!”“Lẽ nào ta nói gì sai?” Nàng buông tay Thư Nhu, vỗ gò má đã sưng đỏ của Mạc Bình U, “Tỷ tỷ bớt phiền chút đi, mấy ngàn mấy vạn suy nghĩ cho rằng ta không xứng với biểu ca cũng thu về đi, cho dù ta không xứng thì tỷ tỷ ngươi ngay cả nửa phần ta cũng không bằng.
64 Mạc Bình U thật sự nghĩ biện pháp khác, nhưng lại ngốc đến mức đưa mình tới trước mặt Thẩm Sơ Hàn, lấy danh nghĩa quan tâm bệ hạ, ngay buổi trưa cũng mặc mặt trời chói chang, tự mình tới Cần Chính Điện.
65 Mạc Yên Nhiên cảm thấy da mặt mình ở cuộc sống cổ đại một ngày tiếp một ngày sắp dày thành cái mo, bởi vì nàng và Mạc Bình U rõ ràng đã hoàn toàn trở mặt, thậm chí nàng còn tát người ta một cái, nhưng vẫn mời nàng ta về cùng như không có chuyện gì xảy ra, rất kỳ lạ.
66 Mạc Yên Nhiên được Thư Nhu dìu về phòng, chân gần như mềm nhũn. Những lời Mạc Bình U nói nàng chỉ hiểu đại khái một hai phần, càng nhiều khó hiểu hơn.
67 Mạc Yên Nhiên bừng tỉnh, nàng đè lên trái tim thở mạnh hai lần, Thẩm Sơ Hàn cũng bị nàng đánh thức, thấy nàng ngồi dậy cũng xoay người ngồi dậy, ôm nàng vào lòng, “Làm sao vậy, Khanh Khanh, gặp ác mộng à?” Mạc Yên Nhiên tựa trong lòng hắn, nhắm chặt mắt, kia rõ ràng không phải những lời Hứa Nam Phong sẽ nói.
68 Khi Mạc Yên Nhiên đi vào Thẩm Sơ Hàn đã uống thuốc, có vẻ đã khá hơn một chút, dáng vẻ mặt đỏ tim đập nhanh vừa rồi cũng giảm bớt. Nang chau mày đi tới ngồi bên cạnh hắn, “Vừa dặn dò Ngự Thiện Phòng tối nay chuẩn bị mấy món thanh nhiệt, gần đây lang quân dường như hơi nóng, dùng bữa xong phải uống một chén trà khổ đinh mới được.
69 Năm đó, khi Phong Giáng Bạch gặp Thẩm Sơ Hàn, tuyết rơi rất lớn. Nàng ra ngoài không ngờ gặp thời tiết thay đổi liền dẫn thị nữ vào ngồi trong đình. Hắn khoác áo choàng đen như mực, bởi đội tuyết đến trước mặt nàng nên đầu vai phủ đầy một lớp tuyết.
70 Tin Phong Giáng Bạch chết truyền tới quá đột ngột, Mạc Yên Nhiên cũng phát hoảng, nàng chưa từng nghĩ tới Phong Giáng Bạch sẽ cực đoan và quả quyết kết thúc sinh mệnh mình như thế.
71 Tiết vạn thọ mùng sáu tháng sáu, ngày này luôn đặc biệt bận rộn. Mạc Yên Nhiên từ sáng sớm thức dậy đã bận không ngừng, vốn không có chuyện của nàng, dù sao phía trên Hoàng Hậu nương nương có thể xử lý từng việc vô cùng tốt.
72 Gần đây xảy ra vài chuyện lớn, trong đó bao gồm Lục Viễn Thư đại thắng khải hoàn hồi triều, khiến Lục Thanh Vu tăng lên không ít khí thế. Ngẫu nhiên ở ngự hoa viên đụng tới, nàng ta luôn diễu võ dương oai, chỉ cao khí ngang, nhưng chuyện này không chứng minh nàng có thể tùy tiện làm càn trước mặt Mạc Yên Nhiên, bởi vì Mạc Thiệp Cung lại được thả ra, dù sao không bắt được lỗi gì cụ thể, tỷ muội Mạc gia ở hậu cung lại rất được sủng ái, đặc biệt là Mạc Yên Nhiên.
73 Lục Thanh Vu thăng chức đến phi vị, còn chưa đợi đến đại điển phong phi của nàng ta thì đã có tin tức liên tiếp từ trên triều. Tuy nàng không dựa vào Mạc gia nhưng vẫn thời khắc chú ý đến, dù sao nàng cũng mang họ Mạc, nàng không thèm để ý không có nghĩ mọi người đều không để ý.
74 Mạc Yên Nhiên cảm thấy nhất định Mạc Bình U đã từng học cách nói thế nào để tác động một kẻ địch thân thiết với tâm lý đặc biệt kiên định, ví dụ như nàng.
75 Buổi tối, Thẩm Sơ Hàn tới rất muộn, Mạc Yên Nhiên lại vẫn chờ, nàng dựa vào ghế dài, thấy hắn vào cũng không đứng lên chỉ liếc mắt nhìn sang, Thẩm Sơ Hàn đương nhiên biết chuyện ban ngày giữa nàng và Lục Thanh Vu, chẳng qua gần đây hắn hơi bận nên vẫn để đó.
76 Mạc Yên Nhiên trở lại cung của mình còn có chút không thở nổi, nhưng nàng hiểu được một việc, Sơ Ảnh, Thanh Thiển lớn lên cùng Mạc Yên Nhiên, nhưng từ đầu đến cuối dường như Mạc Yên Nhiên không thật sự tín nhiệm bọn họ.
77 Thẩm Sơ Hàn thưởng lớn cho Mạc Bình U, tin tức này truyền ra thật sự khiến mấy vị trong hậu cung giật mình, ý tứ rất rõ ràng, tuy Mạc gia đổ nhưng Hoàng Đế bệ hạ không định vì thế mà giận chó đánh mèo tỷ muội Mạc gia, thậm chí ban ân điển cho Mạc Bình U mà hắn vốn không thích lắm, muốn bảo vệ nàng.
78 Xuân tâm mạc cộng hoa tranh phát Nhất thốn tương tư nhất thốn hôi. (Lý Thương Ẩn, Không Đề 3) Dịch nghĩa: Lòng xuân xin đừng cùng với hoa đua nở Một tấc tương tư là một tấc tro.
79 Lúc Mạc Yên Nhiên đi ra, hai bên đang chiến túi bụi, Đại Chu Bảo Lâm kia tên Chu Tố Thiến, nghe có vẻ thanh thanh đạm đạm mà người thì lại khí thế mười phần, nếu không có muội muội ruột Tiểu Chu Bảo Lâm bên cạnh kéo chỉ sợ nàng ta đã xông lên cấu xé Phạm Tài TửPhạm Dĩ Thiến đứng hiên ngang, Mạc Yên Nhiên nghe giọng nói nàng ta tuy nhẹ nhàng nhưng rất cố chấp, “Hôm nay ngươi đổi thì tốt, không đổi cũng phải đổi, loại không có đầu óc như ngươi có lẽ chẳng nghĩ được tên gì thuận tai, để tỷ tỷ nghĩ giúp ngươi đi.
80 Ngày hôm sau, tin tức bệ hạ lật thẻ tên của Phạm Dĩ Nhất cuối cùng lại tới cung Trường Tín truyền khắp hậu cung. Mạc Yên Nhiên lại không cảm thấy đó là một tin tức tốt, dù sao lúc trước nàng cũng như vậy, có điều nàng thảm hơn, nửa đêm Thẩm Sơ Hàn từ giường nàng chạy tới chỗ Phong Giáng Bạch, chỉ khác là từ chỗ Phạm Dĩ Nhất kia ước chừng chưa dùng xong cơm chiều đã tới đây rồi.