61 Edit: Tử Liên Hoa 1612
"Thả tôi ra. . . . . . " Tuy thân thể không thể động đậy nhưng môi cô vẫn còn mấp máy được, dây thanh quản vẫn có thể dao động, vì thế cô run rẩy phát ra những âm thanh yếu ớt, giọng nói nhỏ giống như nhân tình thì thầm, căn bản không có bất kì sự uy hiếp nào.
62 Edit: meoluoihamngu
Cho dù buồn bực bao nhiêu, u buồn bao nhiêu, tin nhắn cuối cùng kia cô cũng chưa gửi đi.
Buồn bực suy nghĩ, đối với chính mình cô cũng không ôm hi vọng mình có đủ dũng khí, nhưng cô vẫn quyết định mang tất cả dũng khí nói một lần, tiệc rượu lần này sẽ lấy ra dùng--- hi vọng lúc ấy cô có dũng khí nói ra lời từ chối.
63 Edit: meoluoihamngu
Cho dù buồn bực bao nhiêu, u buồn bao nhiêu, tin nhắn cuối cùng kia cô cũng chưa gửi đi.
Buồn bực suy nghĩ, đối với chính mình cô cũng không ôm hi vọng mình có đủ dũng khí, nhưng cô vẫn quyết định mang tất cả dũng khí nói một lần, tiệc rượu lần này sẽ lấy ra dùng--- hi vọng lúc ấy cô có dũng khí nói ra lời từ chối.
64 Edit: Tử Liên Hoa 1612
Uy hiếp trần trụi trắng trợn như vậy khiến cô gần như không thở nổi. Cô biết rõ Thần thiếu tuyệt đối không phải là nói chơi, cậu ta có năng lực cũng có can đảm làm ra chuyện vi phạm luật lệ kia, cậu ta căn bản chính là một tên điên biến thái!
Cô còn đang giật mình, nét mặt Thần thiếu chợt trở nên dịu dàng, giống như người tình đang thì thầm nhẹ giọng ở bên tai cô nói: “Đi theo tôi có cái gì không tốt? Tôi và A Thần đều yêu thích em như vậy.
65 Edit: Tử Liên Hoa 1612
Uy hiếp trần trụi trắng trợn như vậy khiến cô gần như không thở nổi. Cô biết rõ Thần thiếu tuyệt đối không phải là nói chơi, cậu ta có năng lực cũng có can đảm làm ra chuyện vi phạm luật lệ kia, cậu ta căn bản chính là một tên điên biến thái!
Cô còn đang giật mình, nét mặt Thần thiếu chợt trở nên dịu dàng, giống như người tình đang thì thầm nhẹ giọng ở bên tai cô nói: "Đi theo tôi có cái gì không tốt? Tôi và A Thần đều yêu thích em như vậy.
66 Edit: Tử Liên Hoa 1612
Trong biệt thự chính là một không gian khác.
Hai người các cô tới cũng không sớm, vì thế bên trong đã có kha khá người rồi.
67 Edit: Tử Liên Hoa 1612
Trong biệt thự chính là một không gian khác.
Hai người các cô tới cũng không sớm, vì thế bên trong đã có kha khá người rồi.
68 Edit: meoluoihamngu
Lúc khiêu vũ cô lại suy nghĩ lung tung, một khúc nhạc chấm dứt.
Sau đó, cô mới phát hiện bởi vì khiêu vũ mà cô và Tào Tử Minh gần nhau hơn.
69 Edit: meoluoihamngu
Bị Thần thiếu nhìn chăm chú trái tim cô hoảng sợ, cô lặng lẽ lùi một bước, kết quả là thân hình lung lay, Úc mỹ nam tới đỡ, cô lại né tránh.
70 Edit: meoluoihamngu
Bị Thần thiếu nhìn chăm chú trái tim cô hoảng sợ, cô lặng lẽ lùi một bước, kết quả là thân hình lung lay, Úc mỹ nam tới đỡ, cô lại né tránh.
71 Edit: Tử Liên Hoa 1612
Giọng nói bên kia đầu dây điện thoại khiến cô kinh hãi, nội dung lời nói lại càng làm cô cảm thấy giống như bị một chậu nước lạnh dội vào đầu, lạnh từ bên ngoài vào tới tận đáy lòng.
72
73 Edit: meoluoihamngu
Đi qua Thần thiếu, cô nhìn thấy một người phụ nữ trung niên dịu dàng xinh đẹp đang đứng ở cửa. Hai tay bà nắm chặt phía trước, cằm nhỏ, dịu dàng giống như tiểu thư khuê các trong phim truyền hình cổ xưa.
74 Đi qua Thần thiếu, cô nhìn thấy một người phụ nữ trung niên dịu dàng xinh đẹp đang đứng ở cửa. Hai tay bà nắm chặt phía trước, cằm nhỏ, dịu dàng giống như tiểu thư khuê các trong phim truyền hình cổ xưa.
75 Edit: Tử Liên Hoa 1612
“Bà tránh ra!” Mẹ Thần thiếu nhìn dì Ngô như đang nhìn ruồi bọ, phất tay một cái, chán ghét kêu lên.
Dì Ngô hiển nhiên rất có kinh nghiệm “đối địch”, dường như không nhìn thấy ánh mắt ghét bỏ kia mà vẫn giữ lấy hai tay của mẹ Thần thiếu, nhẹ nhàng dụ dỗ: “Được được được, chờ bà chủ trở về phòng tôi sẽ đi ngay, tôi nhất định đi thật xa để bà chủ không phải nhìn thấy nữa.
76 "Bà tránh ra!" Mẹ Thần thiếu nhìn dì Ngô như đang nhìn ruồi bọ, phất tay một cái, chán ghét kêu lên.
Dì Ngô hiển nhiên rất có kinh nghiệm "đối địch", dường như không nhìn thấy ánh mắt ghét bỏ kia mà vẫn giữ lấy hai tay của mẹ Thần thiếu, nhẹ nhàng dụ dỗ: "Được được được, chờ bà chủ trở về phòng tôi sẽ đi ngay, tôi nhất định đi thật xa để bà chủ không phải nhìn thấy nữa.
77 “Vậy thì phải cảm ơn Thần thiếu ưu ái rồi. ” Cô ngoài cười nhưng trong không cười nói.
“Tôi không cần em cảm ơn. ” Thần thiếu nhìn thẳng cô, con ngươi màu nâu sẫm yêu dị, bên trong giống như có ánh sáng ngũ sắc lóng lánh, “Tôi muốn em đáp lại.
78
79 Edit: Tử Liên Hoa 1612
Thời gian cứ trôi như vậy cho đến buổi tối, cô cứ ngồi thấp thỏm nhưng vẫn không thấy Thần thiếu trở lại, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
80 Edit: Tử Liên Hoa 1612
Thời gian cứ trôi như vậy cho đến buổi tối, cô cứ ngồi thấp thỏm nhưng vẫn không thấy Thần thiếu trở lại, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.