Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Sử thượng đệ nhất hỗn loạn

Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 344
Cập nhật cuối: 7 năm trước
Tiêu cường một lần lan thang trên đường, vô tình gặp một gã thần côn, từ đấy biết được mình vốn dĩ làm một thần tiên, yêu một nữ yêu tinh nên bị đày xuống trần gian, chẳng qua sao này xem xét mới thấy đó là chuyện trước khi hắn thành tiên nên thiên đình mới quyết định bồi thường cho hắn.

Danh sách chương Sử thượng đệ nhất hỗn loạn


Q.3 - Chương 2: Chế Phục Dụ Hoặc

201 Tôi nhìn thấy Sáu Lưu, hất hàm nói với lão: "Ngồi đi. " Hình như phía sau lão còn có người, tôi hỏi: "Vừa rồi là ai nói vậy?"Sáu Lưu tránh ra bên cạnh, nói: "Đến đây, hai người làm quen đi.


Loading...

Q.3 - Chương 3: Chị Muốn Làm Nữ Nhân

202 Một lúc sau, Hoa Mộc Lan sửa sang lại vạt áo đi ra, khôi giáp của nàng được nàng gập chỉnh tề xếp chồng gọn gàng đặt ở đầu giường, nàng cúi đầu nói: "Quần áo này cũng không tệ lắm, có điều nút thắt hơi khó buộc một tí.


Q.3 - Chương 4: Không Yêu Hồng Trang Yêu Vũ Trang

203 Trong lúc đang nói chuyện, Hạng Vũ từ bên ngoài đẩy cửa bước vào, anh ấy nhìn thấy trên ghế sô pha có người ngồi thì hơi gật đầu chào, sau đó chạy thẳng lên tầng.


Q.3 - Chương 5: Tạp Kỳ Bố Nặc

204 Trong lúc ăn cơm tôi nói với Bánh Bao: "Ngày mai em có thể xin nghỉ được không, em đưa chị họ đi mua ít đồ đi. " Bánh Bao khó hiểu nói: "Anh cứ đi mua cùng chị thôi, chẳng phải chỉ là đi dạo phố thôi sao?", đại khái là Bánh Bao đã cho rằng vị chị họ này của tôi mới đến đây, muốn lượn lờ thăm quan một chút, nàng đâu có biết rằng Hoa Mộc Lan có tâm tư muốn làm nữ nhân? Nhưng mà có rất nhiều thứ đồ chơi đặc thù mà tôi đi cùng thì không tiện cho lắm.


Q.3 - Chương 6: Niên Hội

205 Mịe nó! Quá dọa người, loại cà phê khỉ gì lại có tên dài thế, tôi đành gọi món nước yến sào có tên ngắn nhất - tốc dong tước sào, giá cũng là bốn chữ số.


Q.3 - Chương 7: Sửa Cờ

206 Sáu vị đại thần nâng cốc ngôn hoan trong quán bar của tôi, không khí vô cùng náo nhiệt, đáng tiếc không có dàn nhạc, Sáu Lưu kéo tôi tới trước mặt mọi người: “Đây là Tiểu Cường, sau này chú ấy sẽ chiếu cố chuyện ăn uống cùng cuộc sống hàng ngày cho các vị.


Q.3 - Chương 8: Tẩy Bút Trì

207 Các lão nhân thưởng thức lá cờ một lúc, đều rất hài lòng, Ngô Đạo Tử tiếc nuối: “Được rồi, nếu không thì phú một bài thơ cho tận hứng, chẳng phải sẽ thành một chuyện lưu danh thiên cổ sao?” Tôi nói: “Em không lôi lão Bạch về được, lão đang ở chung với Đỗ Phủ.


Q.3 - Chương 9: Báo Đáp

208 Tôi trở về hiệu cầm đồ thì đã hơn 4 giờ, Hoa Mộc Lan cùng Nghê Tư Vũ cũng vừa về đến nhà không lâu, guốc dép vứt linh tinh, Hoa MM đang ngồi trên sô pha, cố gắng xoa bóp chân, tay còn cầm đống lớn túi lớn túi bé ném xuống một bên chân, từ điểm này có thể thấy Hoa MM này không giống phụ nữ, nếu đó là Bánh Bao, về đến nhà dù mệt đến mấy cũng sẽ phải thử toàn bộ quần áo một lần.


Q.3 - Chương 10: Đơn Đao Phó Hội

209 Lão Hách muốn làm gì? Cướp ngân hàng? In tiền giả? Nghe khẩu khí của lão thì việc này chắc chắn là không nằm trong khuôn khổ pháp luật, nếu không cũng chẳng cần thần bí như vậy? Tôi lần đầu tiên bị người khác nói với giọng điệu thế này là năm tôi 8 tuổi, năm tôi đang học học lớp ba, thằng Nhị béo (hắn từ nhỏ đã trêu chọc tôi) hỏi tôi: “Mày có dám theo tao vào vườn hái trộm táo không?” Sau đó tôi, cẩu, nhị béo ba thằng chạy thi, tôi thua cẩu nhưng thắng Nhị béo… “Lão đại, có việc gì cứ nói thẳng.


Q.3 - Chương 11: Trư Nhục Câu Kê

210 Từ khi kết giao với đống hộ khách từ cổ đại tới, tôi vẫn luôn phạm phải một sai lầm giống nhau, coi bọn họ là đồ ngốc, não bé, ngu ngốc chả hiểu gì, luôn luôn thấy họ không thông minh bằng tôi, cũng vì niên đại của họ không có ô tô, không cần điện thoại, chẳng biết xài internet.


Q.3 - Chương 12: Thiết Đầu Công

211 Vì lý do gì mà tôi bị đánh ngã, tôi xin giải thích thế này, miếng bánh quy này căn bản chưa phát huy tác dụng, tôi chưa biến thành Võ Tòng, nếu biến rồi thì chịu vài đấm vài đá chẳng khác gì muỗi đốt inox? Còn vì sao nó lại không có tác dụng, giải thích duy nhất là: Bởi vì miếng bánh bích quy chưa trôi xuống dạ dày, tôi còn đang nhai đã đứng lên, bị đánh là đáng đời.


Q.3 - Chương 13: Nhị Béo

212 Dọc đường đi tôi buồn bực không nói gì, dám khó chịu cả với Quan nhị ca, chắc tôi là người đầu tiên, cũng bởi vì tôi bất mãn với lão già này, về phương diện khác thì tôi lại đang lợi dụng khoảng thời gian này nghĩ biện pháp.


Q.3 - Chương 14: Tìm Ngựa

213 Nhị béo là Lữ Bố? Tôi cùng với Lữ Bố chơi xỏ nhau mà lớn lên? Tôi có nên nói theo một cách khác: Lữ Bố là loại người đức hạnh này? Không có chút chém gió nào khi tôi nói rằng mặc dù khi còn bé tôi đánh không lại hắn, nhưng khi lên cấp 2 tôi đập nó suốt, Nhị béo hồi học trong trường thật ra cũng coi như là một học sinh ngoan, hắn vô tâm với giang hồ thì tôi đạt tới thời kỳ đỉnh phong, hơn nữa tía nó quản nó rất nghiêm, chỉ cần biết nó ở bên ngoài đánh nhau thì về sẽ lấy dây lưng quật nó - các bạn nói liệu tía nó có phải là Đổng Trác không? Mặc dù biết đây là sự thật, tôi cũng không nhịn được mở mồm ra nói móc nó: “Bộ dạng mày thế này cũng giống Lữ Bố sao?” Tôi nhéo nhéo cái bụng mỡ của nó: “Lữ Bố mà thế này à…?” Nhị béo hóp bụng lại, cúi đầu nói: “Đời trước tao không phải thế.


Q.3 - Chương 15: Chuy Bất Thệ

214 Ngựa là một loại động vật, đương nhiên rồi, nhưng nói thế nào đây nhỉ, tôi thân thuộc với nó hơn mọi người bình thường nhiều. Lúc nhỏ bên nhà hàng xóm có nuôi một con ngựa kéo xe bán đồ ăn, ngày ngày nó kéo xe ra đường cái, cứ đến mùa hè thì lại nhao nhao, những năm 80 cũng không ít người dùng ngựa kéo xe đi bán đồ ăn, tôi rất thân quen với ngựa, mãi tới khi tôi lên 9 tuổi, tôi chụp một bức ảnh ở công viên, vì sợ hãi nên tôi trề môi, nhìn giống như muốn khóc, thiên sinh tôi đã có tâm lý sợ hãi cái loại động vật cao lớn có móng đó, bởi vì dù họ nhà mèo có to lớn hung mãnh thế nào chăng nữa thì cũng luôn giấu móng vuốt của nó mà không để lộ, ít nhất nhìn bộ lông xù của chúng thật đáng yêu.


Q.3 - Chương 16: Rèn Thương

215 Trên đường về trường Dục Tài, Hạng Vũ thật sự cưỡi thỏ thọt, may mà đường từ khu biệt thự tới trường đủ rộng, hơn nữa cũng chẳng có xe cộ, hai bên tất cả đều là đất hoang, nếu không chắc chắn sẽ bị mọi người tò mò vây lại xem.


Q.3 - Chương 17: Đấu Họa

216 Nghe xong tên này gáy tôi lành lạnh, vô ý thức hỏi: “Ngô Tam Quế nào?” Ngô Tam Quế tỏ vẻ không thích, trầm giọng nói: “Là Ngô Tam Quế có Trần Viên Viên.


Q.3 - Chương 18: Trùng Quan Nhất Nộ Vi Hồng Nhan

217 Tôi rời khỏi phòng, nhìn thấy Hạng Vũ đang dắt con thỏ thọt trò chuyện nhiệt tình với một người, người nọ chẳng phải ai khác chính là Ngô Tam Quế. Hai người bọn họ có gì để nói chuyện? Xem ra còn nói chuyện rất vui vẻ, Ngô Tam Quế tay vuốt lưng con thỏ thọt, Hạng Vũ tay nắm dây cương, hai người mặt mày hớn hở, lúc tôi đi qua lại nghe được một trận cười to sảng khoái.


Q.3 - Chương 19: Đánh Úp

218 Cả đám chúng tôi gồm có tôi, Hạng Vũ, Hoa Mộc Lan, Kinh Kha. Tần Thủy Hoàng cũng đi góp vui, bản đồ thì do Ngô Tam Quế cầm. Mặc dù hành động lần này do một hán gian chỉ huy khiến tôi có cảm giác khó chịu, nhưng mà hệ số an toàn đã tăng lên không ít.


Q.3 - Chương 20: Đế Vương Tâm Thuật

219 Kinh khờ chợt nói: “Anh muốn đến quán rượu!” Đối với đề nghị của Kinh khờ, mọi người không có ý kiến, nhưng tôi hơi băn khoăn: “Người ta còn đang ở quán Tiền Nhạc Đa chờ bọn tôi đó sao?” Để người khác chờ lâu là không tốt - tôi phát hiện ra từ khi tôi ở cùng bọn họ thì trở nên thiện lương hơn trước, quả thực đúng là khiêu chiến lớn nhất đối với ngạn ngữ “Gần mực thì đen, gần đèn thành thằng nghiện!” Đương nhiên, tôi rất nhanh đã phát hiện ra nguyên nhân: Trừ tôi ra, mỗi người trên xe đều là người giết người như ngóe, Doanh ca không cần cười với vẻ vô tội như vậy, chính anh là đứa giết nhiều nhất! Xẹ chạy được một nửa đường, Hoa Mộc Lan vỗng ôm bụng nhăn mày, tôi biết chị ấy lại tái phát bệnh cũ, bèn đạp hết tốc lực tới mục tiêu - quán rượu thứ hai của Lôi Lão Tứ.


Q.3 - Chương 21: Đàm Phán

220 Xem ra Lôi Minh cũng nổi điên, tôi biết mà, xã hội đen cũng có chút khí khái, ở Tiền Nhạc Đa không quyết chiến với bọn tôi là vì thằng nhóc họ Lôi cũng không hiểu được lý do tại sao bọn tôi làm vậy, kỳ thật tôi còn không hiểu nổi chứ riêng gì nó - chẳng lẽ ban ngày bọn nó không đẩy ngã Bánh Bao? Mặc kệ nói thế nào, thế cục đã định.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Yêu Thần Ký

Thể loại: Tiên Hiệp

Số chương: 450


Bách Luyện Thành Tiên

Thể loại: Tiên Hiệp

Số chương: 1750




Trò Chơi Tử Vong Luân Hồi

Thể loại: Tiên Hiệp

Số chương: 350



Thiên Hạ Chí Tôn

Thể loại: Tiên Hiệp, Huyền Huyễn

Số chương: 50


Huyền Môn Phong Thần

Thể loại: Tiên Hiệp

Số chương: 170


Tuyệt Phẩm Tiên Y

Thể loại: Tiên Hiệp

Số chương: 227


Yêu Hoàng Thái Tử

Thể loại: Tiên Hiệp

Số chương: 32